Chương 199: Lính mới lý hạo


Máy bay chậm rãi hạ cánh, Lý Hạo một mình đeo kính râm đi ra từ cabin, không ít người đi cùng đều là cùng người nhà đi du lịch nhân dịp nghỉ hè.
Tuy bên cạnh tiếng cười của người lớn cùng đám trẻ con bên tai không ngớt, thế nhưng mặt Lý Hạo vẫn trầm xuống, đến một chú tâm trạng hưng phấ3n, hài lòng còn không có.

Nhìn qua đồng hồ vệ tinh trên tay mà Đao Phong đưa cho, trong đó có thể cho thấy bản đồ, điểm sáng màu xanh chỉ v9ị trí hiện tại của cậu, còn điểm sáng màu đỏ lại là vị trí lúc Liễu Ngọc Oanh bị mất liên lạc.


Chị, chị nhất định không được xảy ra chuyện6 gì!

Dù sao võ công của Bạch Khởi lúc còn sống tuy lợi hại, nhưng niên đại cũng cách xa quá lâu rồi. Từ sau thời Chiến Quốc, đã nhiều năm phát triển như vậy, thời đại đang ngày càng tiến bộ, võ công cũng đã bị vô số người vô số thế hệ thay đổi từng chút từng chút một. Ở thời đại của Bạch Khởi khi còn sống, thậm chí đến khái niệm nội công, nội lực cũng không có.

Vẫn may, vẫn còn có kiếm khí thuần dương của Lã Động Tân, coi như thêm một lá bài để sử dụng.

Lý Hạo sờ điện thoại trong ngực. Lần này đi ra ngoài, bởi lẽ biết vào nơi rừng sâu núi thẳm nên Lý Hạo sớm đã chuẩn bị một cục pin dự phòng cho điện thoại di động dung lượng cực lớn, chỉ sợ vào thời khắc quan trọng điện thoại hết pin thì không bật lên được.
Lý Hạo khựng lại, bị cô gái nhỏ này nói tới mức á khẩu không trả lời được.
Cậu cũng cảm giác hình như bản thân vẫn chuẩn bị thiếu thứ gì đó, nhưng cậu thực sự là lính mới trong lĩnh vực này, hơn nữa trong lòng vẫn đang lo lắng cho an nguy của Liễu Ngọc Oanh, vì thế quan tâm quá sẽ bị loạn, khiến chính cậu cũng có chút luống cuống tay chân.

Cảm ơn em đã nhắc nhở!

Lý Hạo mỉm cười nói với cô đầy thiện ý. Sau khi nói lời cảm ơn xong, cậu liền chuẩn bị sang cửa hàng bên cạnh mua một bộ lều bạt đơn giản.

Nếu như anh muốn một mình đi vào cảm nhận rừng rậm, anh có thể về một đội với bọn em!

Ở đằng sau lưng Lý Hạo, cô gái tiếp tục đưa ra lời mời thiện ý:
Anh và tụi em cũng tiện chăm sóc lẫn nhau.


Được rồi, lấy một bình.

Thực ra đây cũng là lần đầu tiên cậu đi vào rừng rậm nguyên sinh, hơn nữa nơi cậu muốn đi còn là vị trí đi vào tương đối sâu. Nhìn vào vị trí định vị trên đồng hồ, nơi mà Liễu Ngọc Oanh bắt đầu mất liên lạc nhất định là nơi rừng sâu núi thẳm chưa được khai phá, vẫn nên chuẩn bị cẩn thận một chút thì hơn.
Chuẩn bị nhiều nước và nén nhiều đồ ăn, ba lô trên lưng Lý Hạo nặng trịch, sẵn sàng tâm thế chuẩn bị lên đường.
Lý Hạo yên lặng cầu nguyện trong lòng.
Trước khi tới đây, cậu có thử dùng thần ấn Minh thần trên người để gọi Minh thần Bạch 5Khởi, thế nhưng vẫn không có bất kì phản ứng nào. Lấy Wechat tam giới để tìm ông ấy thì ông ấy không trả lời lại. Điều này càng khiến cậu cảm giác không nắm chắc.
Thân thủ cậu hiện tại so với người bình thường cũng có thể trên cơ một vài nhân vật lợi hại, song nếu so với những đối thủ chân chính hoặc mãnh thú mà nói, cậu vẫn chưa đủ mạnh. Mặc dù lấy tố chất thân thể cậu khi đã thay đổi đến thế thì cũng khó mà làm nên điều kỳ diệu.

Sao em biết anh lần đầu tiên vào núi?

Lý Hạo nhìn cô, dường như đúng là cô muốn giúp đỡ cậu, không khỏi có chút tò mò hỏi.
Vội vàng nhìn lướt qua, cậu cảm thấy vẻ ngoài của cậu và những người xung quanh đây cũng không có gì khác biệt. Vậy cô gái này dựa vào cái gì để kết luận cậu là lính mới?

Anh đẹp trai ơi, anh đi một mình ạ?

Lúc Lý Hạo đang bước vào cổng khu du lịch, một cô gái xinh xắn bỗng nhiên đi tới bên cạnh cậu, mỉm cười hỏi.

Ừ, có chuyện gì sao?'
Trước cửa khu du lịch có nhiều đoàn du lịch do hướng dẫn viên dẫn đầu, cũng có không ít các nhà leo núi túm năm tụm ba thương lượng sau khi đi vào Thần Nông Giá thì nên đi theo con đường nào.
Lý Hạo lần nữa nhìn đồng hồ định vị trên cổ tay, sau khi quyết định phương hướng, cậu liền bước vào bên trong khu du lịch.
Thực ra nếu có thể, cậu cũng không muốn tiến vào Thần Nông Giá từ khu vực có nhiều khách du lịch thế này. Nhưng dù sao hiện tại cậu vẫn không có giàu đến mức có thể dùng máy bay trực thăng bay khắp nơi tìm kiếm, vậy nên không có cách nào bay trực tiếp đến nơi Liễu Ngọc Oanh bị mất liên lạc, chỉ có thể tiến vào từ cổng khu du lịch.
Ra tới sân bay, Lý Hạo trực tiếp ra chợ gần đó mua một ít đồ leo núi và một ít đồ dự phòng, đi vào rừng nguyên sinh kia không giống như khi leo những ngọn núi nhỏ khác. Chỉ cần số muỗi đếm không xuể trong đó thôi cũng đủ khiến đám lính mới lùi bước rồi.

Cậu bạn, cậu là phượt thủ à?

Ông chủ của cửa hàng trang bị nhiệt tình đề cử:
Cậu có muốn dùng một bình thuốc xịt côn trùng của chúng tôi không? Cách điều chế thuốc này là gia truyền, hiệu quả diệt muỗi rất tốt, chỉ cần xịt một chút lên người là đã có tác dụng rồi! Nếu dùng không được thì hai ngày sau đêm lại trả, tôi vẫn sẽ gửi lại tiền cho cậu!


Đầu tiên balô của anh rất nhiều đồ, đầy đến mức phồng cả lên rồi. Nếu như em đoán không sai, bên trong hẳn là nén đầy đồ ăn nước uống đúng không?

Cô gái sờ sờ cằm, mỉm cười nói:
Nếu như thế, nhìn anh có vẻ định chuẩn bị ở trong rừng chừng mấy ngày, thế nhưng điều căn bản nhất, anh muốn ngủ qua đêm trong rừng mà ngay cả lều bạt cũng không mang!


Ớ...


Cảm ơn ý tốt của em.

Lý Hạo dừng bước, quay đầu lại, mỉm cười với cô, nói:
Chỉ là anh có chút việc riêng cần làm, vì thế anh thực sự không muốn liên lụy đến các bạn.

Liễu Ngọc Oanh đột nhiên mất liên lạc, xung quanh nhất định có chuyện gì đó không tốt. Lý Hạo một mình đi tìm chị cũng không tin tuyệt đối có thể toàn thân trở ra, đương nhiên cũng không muốn những người vô tội này gặp nạn theo cậu.
Lý Hạo gật đầu, giọng có chút trầm trầm, hỏi.

Anh à, không cần cảnh giác với em vậy, em muốn giúp anh thôi.

Trên gương mặt cô gái xinh đẹp nở một nụ cười tươi như ánh mặt trời, cô nói:
Anh đi thám hiểm lần đầu tiên đúng không? Em có lòng tốt nhắc nhở anh nhé, nếu như cái gì cũng không hiểu đã một mình đi vào núi là rất nguy hiểm đấy!


Tiểu tử này nhìn gầy gò, không ngờ lại khỏe tới vậy!

Ông chủ nhìn Lý Hạo vác ba lô to rời đi, đứng trong cửa hàng chép miệng nói:
Cái túi ban nãy đó, mình cầm hai tay còn cảm thấy vất vả, thế mà cậu ta vác lên lưng trông nhẹ nhàng phải biết, đúng là khỏe thật!

Bắt xe tới khu danh thắng Thần Nông Giá, Lý Hạo xuống xe. Nơi này phong cảnh vô cùng đẹp, mặc dù đã khai thác thành khu du lịch nhưng vẫn có khí trời tự nhiên khác hẳn với sắt thép bê tông nơi phố thị, khiến lòng người vô cùng khoan khoái.

Ok...


Cô gái gật đầu hiểu chuyện, sau đó phất phất tay với Lý Hạo, nói:
Vậy thì chúc anh gặp nhiều may mắn nhé!



Linh Nhi, người ta không muốn nhận lòng tốt của em, em còn phí lời với nó như vậy để làm gì?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.