Chương 216: Cướp công thức phối chế
-
Vua Mua Sắm Tam Giới
- Mộc Tử Hạc
- 1591 chữ
- 2022-02-04 05:04:32
Nhận mệnh lệnh từ Vương Học Thành, đội bảo vệ riêng do tập đoàn Hoa Vinh đào tạo nhanh chóng tập hợp với tốc độ tên lửa. Toàn bộ leo lên xe riêng 8của công ty, cùng xuất phát về hướng công ty sản xuất Hạo Thiên ở ngoại thành.
Đại thiếu gia, lần đầu tiên chúng ta tới công ty Hạo Thiê3n, là để chuẩn bị ạ?
Sau khi triệu tập người đông đủ, Vương Học Thành ngồi vào chiếc xe giữa đoàn cùng Hoa Lăng Đồng, e dè cất tiếng hỏi9.
A Kiên dựng thẳng đôi mày liễu, nhanh chóng gập chiếc Macbook lại, bật dậy quát lớn.
Nghe người bên ngoài nói, hình như ngoài Lý Hạo thì trong cái công ty này, chỉ có cậu đây biết được công thức phối chế của Ngưng Chân Lộ?
Một người đàn ông mặc áo vest đi giày da bước vào trong phòng. Vương Học Thành vuốt sơ lại đầu tóc mình, mỉm cười quay sang hỏi A Kiên.
Hai hàm răng của Hoa Lăng Đồng nghiến vào nhau kèn kẹt, hệt như một loài thú dữ đang chọn người định cắn.
Đoàn xe của tập đoàn Hoa Vinh rêu rao rít gào trên khắp phố lớn ngõ nhỏ của Minh Châu, chỉ lát sau đã ra khỏi thành phố, chạy thẳng tới nơi đặt trụ sở công ty Hạo Thiên ở ngoại thành.
Lý Hạo ơi Lý Hạo, đợi mày ra ngoài du sơn ngoạn thủy quay về phát hiện công thức phối chế của công ty mình đã rơi vào tay tao, chẳng biết sẽ có vẻ mặt đặc sắc thế nào đây?
Vương Học Thành do 5dự chốc lát nhưng cuối cùng vẫn thành thật đáp.
Tuy thừa nhận thất bại của bên mình có thể sẽ khiến Hoa Lăng Đồng tức giận, nhưng Vương Học Thành biết, một khi đã được hỏi như vậy, nếu anh ta dám biết mà không đáp, vậy sẽ chỉ khiến Hoa Lăng Đồng khó chịu hơn nữa.
Dừng lại một chốc, rồi nhìn sang gương mặt sầm sì không hé lấy một lời của Hoa Lăng Đồng, Vương Học Thành bỗng thở phào sau đó nuốt nước miếng nói tiếp:
Nếu muốn cứu vãn thế đi xuống của tập đoàn Hoa Vinh chúng ta trên thị trường trong nước, thì phải cho ra được một sản phẩm có hiệu quả thần kì thấy ngay lập tức. Mà Ngưng Chân Lộ của công ty Hạo Thiên lại chính là sản phẩm như thế, vậy nên đại thiếu gia mới muốn lấy được công thức phối chế của bọn họ?
Em bảo này, tại vì chúng ta ưu tiên bán Ngưng Chân Lộ cho nữ nên cái đám ấy đều ngộ nhận rằng sản phẩm của chúng ta chỉ dành cho nữ dùng cả đó. Vậy nên em mới muốn thiết kế lại bao bì mới dành riêng cho nam. Đến lúc đó cứ gọi là Ngưng Chân Lộ cho nam và Ngưng Chân Dịch cho nam, xem như một kiểu gợi ý ngầm cho đám đó luôn.
Nói tới chuyên môn của mình, A Kiên cũng hào hứng hơn hẳn. Lý Hạo và Tả Phi Phi đều là người có năng lực hàng đầu, A Kiên tự hiểu rằng mình không thể so với hai người họ nhưng cũng mong có thể cố gắng giúp đỡ được phần nào.
Thế nên ngày nào cũng vậy, mỗi khi suy nghĩ về thiết kế bao bì và định hướng bán hàng của Ngưng Chân Lộ, cậu ta đều cố gắng làm việc hết sức lực để có thể làm tốt nhất, hoàn hảo nhất.
Đã rõ!
Vương Học Thành gật đầu, liền đó khom người chui ra khỏi xe, lấy anh ta làm đầu, dẫn dắt các thành viên trong đội bảo vệ của công ty xông thẳng vào tòa nhà công ty Hạo Thiên.
Chị Phi Phi à! Em nói chị nghe này, nếu nói đến ảnh hưởng của bao bì và tên gọi của sản phẩm trong lòng người tiêu dùng, đây chính là sở trường của em hồi đi du học đấy.
Phải.
Hoa Lăng Đồng gật đầu đáp:
Dù trước mắt trên thị trường đã có Ngưng Chân Lộ và Ngưng Chân Dịch do bên Hạo Thiên sản xuất cũng chẳng sao. Chỉ cần chúng ta lấy được công thức phối chế, đổi lại bao bì rồi tung ra thị trường, cùng lắm thì bán rẻ đi một chút, kiểu gì chả có người tới mua.
Nhưng bây giờ Lý Hạo không ở Minh Châu. Đại thiếu gia, giờ anh đi công ty Hạo Thiên là...
Trong phòng làm việc của A Kiên tại công ty sản xuất Hạo Thiên, A Kiên đang uốn éo cầm điện thoại nói chuyện với Tả Phi Phi.
Em nói cho chị biết, đa phần những khách hàng lớn nhập Ngưng Chân Lộ và Ngưng Chân Dịch của chúng ta hiện giờ đều là nữ cả. Nhưng trên thực tế, sản phẩm của chúng ta còn có tác dụng với cả nam giới nữa đó!
A Kiên cong ngón tay thành tư thế lan hoa chỉ thương hiệu của mình, ỏn ẻn tiếp:
Chị đúng là chẳng biết gì. Cái đám chủ nghĩa đàn ông bây giờ á, da người này còn thô hơn cả người kia kìa! Phải nói là y như giấy nhám ấy, rồi còn mụn rỗ từa lưa nữa chứ, xí, gớm chết đi được! Nếu cho dùng Ngưng Chân Lộ của chúng ta á, chẳng phải chuyện gì cũng xong hết rồi sao!
Nét mặt Vương Học Thành có vẻ nghi hoặc.
Tên đó không ở đây mới tốt.
Hoa Lăng Đồng cười lạnh một tiếng, nói:
Nếu lũ Hàn Quốc ăn hại kia đã không phân tích ra được công thức phối chế của Ngưng Chân Lộ, vậy chúng ta cứ tới trụ sở chính của công ty Hạo Thiên, xông vào dây chuyền sản xuất của chúng rồi cướp công thức luôn.
Nửa tiếng sau, chiếc xe dừng lại ở một chỗ khá gần công ty Hạo Thiên.
Cậu dẫn người đi đi, tôi ngồi trong xe đợi tin thôi.
Hoa Lăng Đồng vẫn ngồi yên trên ghế nhìn ra tòa nhà công ty Hạo Thiên cách đó không xa qua cửa sổ xe, mỉm cười bảo:
Việc này, nếu tôi đích thân đi, lỡ chẳng may bị truyền ra ngoài ắt sẽ làm ảnh hưởng đến danh tiếng nhà họ Hoa. Họ Hoa bây giờ đã không thể chịu thêm chút tai tiếng nào nữa.
Đương nhiên, Lý Hạo cũng thể hiện sự tín nhiệm cao độ đối với cậu ta. Trong căn hầm bí mật phía dưới công ty Hạo Thiên, trừ Lý Hạo thì cũng chỉ có A Kiên là người duy nhất từng được vào.
Được rồi được rồi, không nói với chị nữa. Em vẫn còn bản thảo chưa vẽ xong đây.
Sau khi tám chuyện với Tả Phi Phi một lát, A Kiên tươi cười cúp máy rồi mở màn hình máy tính, định bụng tiếp tục hoàn thành thiết kế còn dang dở.
Chắc anh biết tôi bỏ cả đống tiền mời cái lũ từ Hàn Quốc kia về làm thí nghiệm là vì cái gì chứ?
Đôi mắt Hoa Đồng lạnh lẽo rợ6n người, lạnh nhạt hỏi lại.
Dạ... là vì nhãn hiệu nước hoa hồng Mỹ Cơ của chúng ta đã xảy ra tai tiếng lớn.
Cướp?
Gương mặt Vương Học Thành hơi hơi biến sắc, sau đó liếc nhanh qua vẻ điên cuồng gần như bệnh hoạn trên nét mặt Hoa Lăng Đồng, lập tức thức thời ngậm chặt miệng.
Tên Lý Hạo đó đã dùng thủ đoạn giang hồ để đối phó với tôi, nếu tôi không đáp lễ lại thì có còn là thằng Hoa Điên không ngại thứ gì trong miệng người ta nữa không?
Ý nghĩ này bỗng lóe lên trong tâm trí Hoa Lăng Đồng rồi lại nhanh chóng bị nhấn chìm trong cơn giận dữ vô tận.
Lý Hạo!
Siết chặt nắm tay, Hoa Lăng Đồng thầm rít gào trong lòng:
Nếu thật sự sợ mày, vậy tao lại càng muốn giẫm nát mày dưới chân!
Hoa Lăng Đồng khép mắt, nội tâm đắc ý vô cùng.
Bất chợt, hắn bỗng nhớ ra một chuyện. Tại sao phải tới tận sau khi nghe được Lý Hạo đang không ở Minh Châu hắn ta mới dám nảy sinh suy nghĩ này?
Chẳng lẽ trong lúc không nhận ra, mình đã bắt đầu sợ nó rồi sao?
Rầm!
Đúng vào lúc này, cánh cửa phòng làm việc bỗng nhiên bị người đá tung từ bên ngoài, mấy gã mặc áo đen nối đuôi nhau tiến vào, tất cả đều đeo kính đen, nét mặt đằng đằng sát khí.
Này này này! Các người là ai vậy hả? Ai cho các người xông vào phòng của bà, nhầm nhầm, vào phòng của ông mày hả?
Đương nhiên. Tui là người được anh Hạo tin cậy lắm đó!
A Kiên vẫn chưa rõ rốt cuộc họ muốn làm gì. Cậu chàng đắc ý hếch cằm, nhìn thẳng Vương Học Thành và đám áo đen trước mắt, lạnh giọng hỏi:
Các người là ai hả? Bạn của anh Hạo à? Anh ấy mới có việc ra ngoài rồi, các người muốn tìm thì hôm khác quay lại.
Không sai, chúng tôi là bạn của Lý Hạo.
Vương Học Thành nở một nụ cười lành lạnh, lắc đầu nói tiếp:
Nhưng nếu cậu ta đã không có ở đây thì tìm cậu cũng được. Anh bạn, mau giao công thức phối chế của Ngưng Chân Lộ ra đây.
Cái gì?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.