Chương 223: Tôi không ngại làm một cô ả đanh đá đâu


Xe chạy thẳng đến Như Ý Lầu, Lý Hạo nói với Đao Phong:
Giam anh ta lại chỗ các anh mấy ngày thì có được không?



Khôn8g thành vấn đề.

Lý Hạo lạnh lùng ngoảnh lại liếc Vương Học Thàn - kẻ đang bị hai quân nhân đã xuất ngũ áp giả6i mà vẫn giãy giụa không ngừng một cái, lạnh nhạt nói:
Cho anh ta ít nước, tìm một căn phòng không có phòng vệ sinh rồi nhốt5 lại là được.


Vâng ạ.

Sau khi suy xét một lúc, Liễu Ngọc Oanh cũng gật gù đồng tình:
Được rồi, việc này chị không hỏi tới nữa. Nếu em cần dùng tới thế lực của Như Ý Lầu thì cứ tới cho chị biết một tiếng là được. Dạo này chị không được khỏe lắm, cũng muốn nằm nghỉ nhiều hơn.


Dạ. Chị, gần đây chị vất vả nhiều rồi.

Lý Hạo cau mày nói.
Lúc trước, vì muốn giữ bí mật về Ngưng Chân Lộ nên xí nghiệp Hạo Thiên được đặt ở ngoại thành xa trung tâm thành phố. Việc này, ở khía cạnh nào đó cũng đã giúp cho hành động của Hoa Lăng Đồng và Vương Học Thành thêm phần thuận lợi. Còn bây giờ, tòa nhà Hoa Vinh được đặt ngay trung tâm thành phố, chắc chắn bọn Lý Hạo không thể ngang nhiên xông vào đập phá ngay giữa ban ngày được.
Lý Hạo nhìn Liễu Ngọc Oanh day day huyệt thái dương một hồi, cũng không nghi ngờ gì, chỉ nhẹ giọng bảo:
Chị mau đi nghỉ ngơi đi.

Liễu Ngọc Oanh gật đầu rồi quay người đi lên tầng. Vừa mới quay người đi, hệt như lúc ở Thần Nông Giá, trong mắt chị lại xuất hiện một vệt đen u tối.
Sau một hồi im lặng hết sức ăn ý, Tả Phi Phi cười cười hỏi trước.

Tôi muốn đi tập đoàn Hoa Vinh dạo một vòng.

Đao Phong gật đầu lạnh tanh. Tuy anh chàng này ít lời, nhưng động tới công việc là làm đâu ra đấy, v3ừa trung thành lại không thể bắt bẻ được gì. Cũng khó trách lại được Liễu Ngọc Oanh tin tưởng suốt mười mấy năm nay.
9
Không cần cho ăn cơm.

Vừa nhận điện thoại, Lý Hạo và Tả Phi Phi ở đầu dây bên kia đã cùng mở miệng nói ra một câu y như nhau.

Cậu nói trước đi, cậu muốn làm gì?

Lý Hạo quay người lại, nhìn người chị kết nghĩa mà còn thân hơn cả chị ruột này, vẻ lạnh lùng trên mặt chậm rãi phai đi.

Ừ, cũng được.

Liễu Ngọc Oanh đứng sau lưng Lý Hạo, trong tay nâng một ly rượu vang, thản nhiên hỏi.

Cứ từ từ, dù sao cũng không phải một, hai ngày tới.


Lòng người, chỉ cần vẫn còn hi vọng, thì sẽ kiên cường hơn rất nhiều.

Lý Hạo siết chặt nắm tay, trong đôi mắt là ý lạnh thấu tận xương tủy:
Anh ta dám động tới anh em của em, nếu không cho anh ta nếm thử cái gì là tuyệt vọng chân chính thì chẳng phải đã lợi cho anh ta quá?

Chỉ là ai cũng không ngờ Lý Hạo sẽ đột nhiên quay về, không lộ chút phong thanh gì như thế. Hơn nữa, chúng lại càng không ngờ rằng cuộc báo thù của Lý Hạo lại thần tốc như vậy, mạnh mẽ như thế.

Em định bao giờ thì thẩm vấn tên đó?

Sau khi nhốt Vương Học Thành lại rồi, Lý Hạo tìm một căn phòng ngủ lại trong Như Ý Lầu một đêm, sáng sớm hôm sau mới bò dậy rời khỏi.
Ra khỏi Như Ý Lầu, tuy đã bắt được Vương Học Thành, vả lại cũng đã bắt đầu việc trừng phạt anh ta y như kế hoạch nhưng trong lòng Lý Hạo, câu nói kia của Vương Học Thành vẫn còn vang vọng bên tai.

Đi mà đập nát tập đoàn Hoa Vinh...

Lý Hạo hít một hơi thật sâu, đúng lúc đang định tìm một cái cớ để làm như thế thì điện thoại trong túi bỗng nhiên vang lên.
Anh ta cũng chẳng có mấy sự trung thành đối với Hoa Lăng Đồng. Cuộc sống nơi thành thị giả tạo như thế, có ai dám tin tưởng được ai?
Nhưng anh ta không ngu, vì anh ta biết, chỉ bằng việc mình đã dẫn người xông vào đập phá xí nghiệp Hạo Thiên, bằng việc mình đã đánh bảo vệ và công nhân viên trong công ty thành ra như thế, Lý Hạo tuyệt không có khả năng bỏ qua, dù anh ta có cầu xin đi nữa cũng vô dụng. Vậy còn chẳng bằng cứ cắn chặt răng, kiên nhẫn chờ Hoa Lăng Đồng đến cứu.
Thân là thánh nhân trời sinh, khả năng nắm bắt lòng người của Lý Hạo vốn đã cực kì chuẩn xác. Hơn nữa, lần này đi vào khu rừng Thần Nông Giá, cậu còn nhận được truyền thừa tư tưởng của Thần Nông Hoàng, tự thân cảm nhận được chân lý thánh tâm của Thần Nông Hoàng, năng lực đoán biết lòng người lại càng thêm mạnh mẽ. Nói đến bản lĩnh thẩm vấn và đánh sập phòng tuyến tâm lý của ai đó, e rằng đến cả Bộ An ninh Quốc gia và FBI gì gì đó cũng chưa chắc cao tay hơn cậu.

Em nói cũng có đạo lý.

Liễu Ngọc Oanh khẽ gật đầu, sau đó lại nói:
Hai ngày tới có cần chị phái người đi thuyết phục tên đó, cho thêm chút đồ ăn tiếp ứng không?


Không cần.

Lý Hạo siết chặt nắm tay, trả lời.

Trùng hợp quá.

Đao Phong trầm ngâm một chốc, thầm rà soát lại trong đầu, sau khi chắc chắn trong Như Ý Lầu có nơi như vậy bèn thành thật gật đầu.

Lý Hạo! Mày giết tao đi! Mẹ nó mày giết tao luôn đi!

Lý Hạo lấy ra nhìn một cái, người gọi tới là Tả Phi Phi.

Tôi nghĩ...

Vương Học Thành liều mạng gào thét, hai mắt vằn vện tia máu.
Anh ta muốn xin tha, từ cái khoảnh khắc Lý Hạo mang người đến bao vây quán bar Phoebe và bắt được anh ta đó, Vương Học Thành đã muốn xin tha rồi.
Anh ta biết nếu mình nhận tội thì cả hai bên đều sẽ không còn đường sống. Đến lúc đó, anh ta mới thực sự cùng đường.
Lúc đó Hoa Lăng Đồng không tự ra mặt, chỉ bảo Vương Học Thành dẫn người đi vào giải quyết, thực ra cũng là có ý kiểm tra sự trung tâm của Vương Học Thành. Hắn ta biết khi Lý Hạo trở về nhất định sẽ trả thù, vậy nên mới định thông qua mồi lửa lần này để thử xem đến cùng Vương Học Thành trong tay mình có phải vàng thật hay không.
Ngoài dự đoán của Liễu Ngọc Oanh, Lý Hạo lại lắc đầu trả lời:
Không cần làm gì hết, cứ nhốt anh ta vào một nơi không thể trốn ra là được. Người trông coi cũng không cần đâu, cứ để một mình anh ta ở yên đó.

Trong ánh mắt ngờ vực của Liễu Ngọc Oanh, Lý Hạo tiếp:
Có những lúc, chờ đợi mới là sự dày vò đáng sợ nhất. Nếu không bị bất cứ hành hạ gì, anh ta sẽ càng cảm thấy mọi tra tấn hành hạ đều có thể xảy ra. Nếu em không đoán sai, bây giờ nhất định anh ta đang cho rằng sẽ bị chúng ta sai người đánh đập gì đó, chúng ta mà làm thế thì chẳng phải để anh ta đoán đúng rồi sao? Một khi anh ta biết là mình đã đoán đúng, vậy trong lòng anh ta sẽ vẫn còn hi vọng không tắt.

Tả Phi Phi đáp:
Tôi cũng đang có ý này.


Nhưng xuất binh thì phải có lý do. Tập đoàn Hoa Vinh ở trung tâm thành phố, chúng ta không thể dẫn người xông vào ngay giữa ban ngày ban mặt được.


Tôi có cách.


Đầu kia điện thoại, Tả Phi Phi nói vẻ đã có tính toán sẵn:
Vào thời điểm như thế này, lợi thế về giới tính của phụ nữ sẽ được thể hiện rất rõ ràng.



Bộ cậu không để ý tới hình tượng nữ thần của mình à?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.