Chương 226: Tức giận ói máu
-
Vua Mua Sắm Tam Giới
- Mộc Tử Hạc
- 1789 chữ
- 2022-02-04 05:04:43
Ông đồi bại với mày hồi nào hả?
Phải, đúng là trong lòng cũng muốn lột sạch quần áo của mày, sau đó bắt đầu thực hành
tìm hiểu sâu
về những 8bước phức tạp trong quy trình tạo người như đã làm với con nhỏ thư kí kia, nhưng đó mới chỉ là nghĩ thôi mà, đã thực hiện đâu cơ chứ!
Thiên Dạ nhìn Lý Hạo bằng vẻ ngờ vực. Thấy vẻ mặt lúng túng lại không biết nói sao của cậu, nó lại lắc lư cái đầu be bé rồi nhắm mắt nói tiếp:
Loài người các ngươi thật phức tạp.
Bịch!
Từ bao 3giờ mà dê thầm trong bụng cũng gọi là giở trò đồi bại rồi hả?
Trúng bẫy rồi...
Thiên Dạ vẫn luôn nằm trên vai Lý Hạo đột nhiên lên tiếng:
Nếu ngươi muốn, căn bản không cần phí sức như vậy, chỉ cần nhổ một bãi nước miếng là đã có thể giết hắn rồi.
Thiên Dạ vừa mới theo chân Lý Hạo tiếp xúc với xã hội loài người, rất nhiều chuyện vẫn còn lờ mờ chưa hiểu lắm.
Tới rất đúng lúc. Vào thời kiểm cần kíp nhất, cuối cùng những nhân viên nhà nước vĩ đại công chính này cũng đã xuất hiện.
Trưởng phòng Lưu, anh nhất định phải làm chủ cho tôi!
Cánh tay đang ôm đầu của Hoa Lăng Đồng bỗng nhiên vươn ra. Sau mười mấy phút bị đơn phương đánh đập, cuối cùng hắn cũng bắt trúng cổ chân Tả Phi Phi, dùng lực kéo một cái, khiến cơ thể Tả Phi Phi mất thăng bằng rồi nhân đó thoát thân.
Hoa Lăng Đồng vừa mới phản kích thành công, chợt nghĩ đến Lý Hạo vẫn đang đứng bên nhìn chăm chăm như hổ rình mồi, nhất thời tim bỗng run lên vì kinh hãi, cũng không định đánh trả gì đã co chân chạy vội ra ngoài.
Người đâu! Mau cút hết ra đây cho ông!
Hoa Lăng Đồng lảo đảo lao ra khỏi văn phòng, vừa bưng kín cái đầu vẫn đang chảy máu ròng ròng của mình vừa la hét inh ỏi.
Hoa Lăng Đồng, đồ biến thái nhà anh đứng lại đó cho tôi.
Lý Hạo cũng lập tức đuổi theo hắn ta chạy ra khỏi phòng, mặt mày đầy căm phẫn chỉ thẳng mặt Hoa Lăng Đồng quát lớn:
Cầm thú! Chúng tôi tới tìm anh để nói chuyện làm ăn, không ngờ anh lại sàm sỡ Tả Phi Phi, hôm nay ông sẽ liều mạng với mày!
Hoa Lăng Đồng hoảng loạn chạy vào thang máy, nhân lực chính của đội bảo vệ đều ở hết tầng trệt, chỉ cần xuống đó là hắn sẽ được an toàn.
Lý Hạo cũng gạt phăng cô thư kí cản trở mình qua một bên, đi vào một thang máy khác đuổi theo xuống dưới.
Tóc tai tán loạn, còn chủ động làm quần áo nhếch nhác xộc xệch, chẳng thế lại còn vứt hết phong độ khí chất, vung vẩy đôi chân dài ngút mắt đá đạp loạn xạ như thế!
Đây có còn là Tả đại tiểu thư phong tư tha thướt, xinh đẹp hút hồn người đó không?
Nó có thể cảm giác được sự phẫn nộ của Lý Hạo với cái gã xấu đau xấu đớn đó, nhưng vẫn không hiểu tại sao Lý Hạo không dứt khoát giết phắt hắn ta đi mà lại để cô nàng yếu như sên kia đánh đập mất sức như vậy.
Không cần đâu, giết hắn là việc đương nhiên, nhưng không phải hôm nay.
Hoa Lăng Đồng lại lần nữa vỡ đầu đổ máu, chỉ có thể chật vật giơ cánh tay lên che người mình lại, mồm miệng thì vẫn giận dữ quát mắng.
Ngươi muốn giết hắn ta đấy à?
Ting!
Mười mấy giây sau, cánh cửa thang máy trước mặt Lý Hạo mở ra. Cậu vừa bước chân ra khỏi thang máy thì trong đại sảnh tầng trệt, mười mấy tay bảo vệ mặc đồ đen đã cầm sẵn dùi cui điện bao vây bốn xung quanh.
A!
Thấy dáng vẻ thảm hại đó của Hoa Lăng Đồng, cô thư kí kiêm tình nhân đang đứng bên ngoài của hắn ta lập tức kinh hãi hét lên thành tiếng, liền đó vội vàng chạy tới hỏi:
Đại thiếu gia, anh bị sao thế này?
Lý Hạo vuốt sống mũi, kiên nhẫn giải thích cho Thiên Dạ.
Hả giận? Vậy ăn luôn tên đó không phải là hả giận nhất à?
Làm gì thế? Làm gì thế hả?
Song, đúng lúc này, từ cổng lớn của tập đoàn Hoa Vinh, một đám người mặc tây trang giày da đột nhiên xộc vào. Người đi đầu thì cả Hoa Lăng Đồng và Lý Hạo đều không xa lạ gì, chính là trưởng phòng Lưu của phòng Kiểm định Chất lượng thuộc Bộ Công thương thành phố Minh Châu.
Mẹ nó, cái này phải gọi là nữ lưu manh! Là dân xã hội đen mới đúng!
Yết hầu lên lên xuống xuống, nhìn Tả Phi Phi đang điên cuồng đánh đập Hoa Lăng Đồng, Lý Hạo nuốt nước miếng ừng ực, lần nữa tự cảnh cáo mình trong lòng.
Lý Hạo lắc đầu nói đùa. Hôm nay có biết bao cặp mắt trông thấy cậu và Tả Phi Phi đi vào tập đoàn Hoa Vinh như vậy, nếu như Hoa Lăng Đồng chết đúng lúc này thì kẻ ngốc cũng biết việc này có liên quan tới họ rồi.
Cô ấy đánh người như vậy, hiệu suất cũng chẳng được mấy.
Mẹ kiếp, tao bảo mày gọi người tới cơ mà!
Hoa Lăng Đồng nâng tay cho cô ta một cái bạt tai, gào thét điên cuồng.
Nhưng khi nhìn thấy Tả Phi Phi hành động phản ứng nhanh nhẹn linh hoạt như vậy, Lý Hạo đã hoàn toàn trợn mắt há hốc mồm đứng ngây người sau lưng cô nàng, từ đầu đến chân đều ngây dại...
Quen biết Tả Phi Phi lâu như thế, nhưng trước nay cậu chưa từng được trông thấy dáng vẻ này của cô.
Hoa Lăng Đồng vẫn luôn cẩn thận đề phòng Lý Hạo, tránh để cậu lại đột ngột lao tới hành hung mình như lần gặp đầu tiên. Nhưng hắn không ngờ rằng, lực chiến đấu chính trong vở kịch lớn ngày hôm nay lại là Tả Phi Phi.
Dáng người Hoa Lăng Đồng vốn đã thấp bé, mà Tả Phi Phi lại là một mỹ nữ sở hữu cặp chân dài miên man đáng kiêu ngạo. Tuy Hoa Lăng Đồng là đàn ông, nhưng nếu xét từ chiều cao này thì Tả Phi Phi hoàn toàn không thể thua được.
Bảo vệ! Bảo vệ đâu!
Cô thư kí vừa che cho Hoa Lăng Đồng chạy trốn vừa mở ngăn kéo lấy điện thoại vô tuyến ra gọi bảo vệ trong tòa nhà Hoa Vinh.
Chọc ai cũng ngàn vạn lần đừng chọc phụ nữ, tuyệt đối không được!
Có trời mới biết sau khi phụ nữ bị dồn ép thì cô nàng có thể làm ra được những việc đáng sợ thế nào?
Lại thêm chuyên ngành của Tả Phi Phi trong học viện y Hoa Hạ chính là dưỡng sinh tán thủ, là nghiên cứu về những chiêu thức động tác tương tự như Ngũ Cầm Hí do Hoa Đà phát minh từ cổ đại để đạt được mục đích là khỏe mạnh sống lâu. Nữa là bình thường, chính bản thân Tả Phi Phi cũng rất thích tập luyện những thứ công phu võ vẽ như tán đả, tán thủ này, vậy nên thân thủ của cô cũng nhanh nhẹn hơn Hoa Lăng Đồng rất nhiều.
Về mặt thực lực đã sẵn chênh lệch, lại cộng thêm một bên không đề phòng một bên cố ý, cơ hồ chỉ vừa so chiêu là Hoa Lăng Đồng đã bị Tả Phi Phi dần cho tơi tả.
Bởi vì từ lúc Lý Hạo và 6Tả Phi Phi đi vào, vai diễn của hai đứa đó đã rất rõ ràng. Lý Hạo biểu hiện như giận dữ cùng cực, dáng vẻ lúc nào cũng có thể mất khống chế ra tay bấ5t ngờ. Còn Tả Phi Phi thì vẫn luôn cản nó lại, hơn nữa còn nói bọn chúng muốn được yên ổn làm ăn, không hi vọng công ty bị ai quấy phá.
Điều này hệt như những gì Hoa Lăng Đồng đã dự đoán trước đó. Quán tính nghiêng về ấn tượng đầu tiên khiến hắn ta dễ dàng tin tưởng lời nói của Tả Phi Phi.
Đồ cầm thú, đồ biến thái!
Tả Phi Phi tóc tai bù xù, vừa mắng chửi vừa nâng cao đôi chân dài kèm chiếc giày cao gót nhọn lên đạp thẳng vào mặt vào đầu Hoa Lăng Đồng một chập.
Bị một đám to con mặc đồ đen bao vây, Lý Hạo biết đã tới lúc mình lên sân khấu rồi, bèn đổi sang vẻ mặt như đã chịu bao ức hiếp, yếu thế lên tiếng.
Giữa ban ngày ban mặt lại dám sai bảo cấp dưới hành hung người khác. Hoa Lăng Đồng, trong mắt anh có còn pháp luật nữa không hả?
Hơn nữa, bởi Tả Phi Phi đóng vai một người đứng giữa giảng hòa nên Hoa Lăng Đồng gần như không đề phòng cô ấy, tất cả sự cảnh giác đều đã dùng hết cho Lý Hạo, người trông như sẽ bùng nổ bất cứ lúc nào.
Đây cũng là điều kiện tốt nhất để Tả Phi Phi có thể đột ngột biến đổi và giở trò như thế.
Đây là ý nghĩ đầu tiên của Hoa Lăng Đồng sau khi bị đá9nh.
Tình hình thay đổi quá nhanh, hắn ta gần như chưa từng ngờ rằng Tả Phi Phi sẽ đột nhiên bùng nổ như vậy.
Vừa đạp còn vừa kéo cho cái áo vest ngắn công sở trên người mình trở nên xộc xệch, thậm chí còn làm đứt cả một bên dây áo ngực, ngụy tạo ra dáng vẻ thực sự mới bị sàm sỡ.
Lý Hạo vốn còn lo Tả Phi Phi sẽ phải chịu thiệt nên lúc nãy đã cao giọng định gọi người tới giúp.
Thiên Dạ vẫn đang quan sát Tả Phi Phi, một lát sau lại lần nữa bình luận.
Cô ấy cũng không định đánh tên đó thành ra thế nào cả, chỉ là muốn đánh cho hả giận thôi.
Lý Hạo, hôm nay mày và con đĩ kia đừng hòng rời khỏi đây.
Được bọn bảo vệ vây kín, hai mắt Hoa Lăng Đồng đã vằn tia máu, vung tay hét lớn:
Đập nát nó ra cho tôi!
Gì cơ? Bạn hỏi tại sao đã điên rồi mà vẫn còn biết sợ?
Thừa lời! Đương nhiên bọn điên biết sợ rồi! Còn những tên không biết sợ á, bọn đấy là bị ngu!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.