Chương 228: Vương học thành sụp đổ


Cho nên, Như Ý Lầu rất kỳ lạ, nói ra thì cũng chỉ là một nơi ăn chơi cao cấp, nhưng trên thực tế lại không có bất kỳ ai dám tùy8 ý chọc vào.

Trước đây, Vương Học Thành cũng đã từng đến Như Ý Lầu, lần đó còn là bàn chuyện làm ăn với Hoa Lăng Đồng.3 Lúc đó hắn vẫn chưa phải là tổng giám đốc của tập đoàn Hoa Vinh mà chỉ là người phụ trách một hạng mục sản phẩm.
Không chỉ vậy, trong ba ngày này, Vương Học Thành cũng chưa được ăn chút gì, chỉ có uống chút nước được Đao Phong sai người đưa tới theo dặn dò của Lý Hạo.
Lúc đầu, Vương Học Thành còn cười lạnh, vì uống nước đương nhiên không thể hoàn toàn loại bỏ cơn đói, nhưng lại có thể khiến anh ta không chết đi, vì con người có thể không ăn trong nhiều ngày, nhưng không thể không uống nước trong nhiều ngày.
Vì trong bụng anh ta phát ra tiếng ầm ầm vang dội, ngay sau đó một cơn đau kịch liệt bỗng nhiên bộc phát, khiến anh ta hoàn toàn không kịp nghĩ nhiều đã theo bản năng cởi quần ra, nhảy tót vào trong góc - bị tiêu chảy rồi!
Vậy mà bọn chúng lại dám bỏ thuốc xổ vào nước!
Cũng chính là những thứ mà hắn bài tiết ra không có cách nào tống ra ngoài, tất cả đều ở lại trong căn phòng chật hẹp này với hắn!
Hiện tại đã là ngày thứ ba, Vương Học Thành như một con chó thoi thóp dán trên tấm kính duy nhất có thể nhìn ra bên ngoài trên vách phòng.
Đao Phong là một người nghiêm túc cẩn trọng, không chút cẩu thả, lúc đầu Lý Hạo dặn dò như thế nào, anh ta làm hệt theo từng điều một.
Vương Học Thành co rúc trong một gian phòng nhỏ chỉ vừa với cơ thể hắn, cho dù khom người thì đầu cũng dán sát vào trần nhà, hắn đã co ro như vậy đằng đẵng ba ngày, cảm giác xương cổ và xương sống của mình như có thể gãy lìa bất cứ lúc nào.
Trong gian phòng hẹp đó, thứ hắn bài tiết ra lan tràn khắp nơi, tỏa ra mùi hôi thối có thể khiến người ta ngộp chết!
Bị đói, tiêu chảy, mất nước, còn có sự dày vò của mùi hôi thối.
Bỗng nhiên, từ cuối hành lang truyền đến tiếng mở cửa, Vương Học Thành suy yếu khẽ mở hờ đôi mắt, thấp thoáng thấy trên hành lang không chỉ có một bóng người, trong lòng bỗng dâng trào hy vọng và tinh thần!
Trước đây, khi người của Như Ý Lầu đến đưa nước cho anh ta đều chỉ có một người, lần này lại có nhiều người đến như vậy, lẽ nào sự việc đã có biến chuyển, Hoa Lăng Đồng cuối cùng cũng đưa người đến cứu mình rồi sao?
Nhưn9g sau khi bàn chuyện làm ăn lần đó, tâm trạng của Hoa Lăng Đồng vô cùng tốt, không chỉ đề bạt Vương Học Thành làm tổng giám đố6c, mà còn trực tiếp tìm một cô em cho mỗi một người tham gia vào hạng mục này.
Từ sau đêm đó, Vương Học Thành bước trê5n đỉnh vinh quang cuộc đời.
Mỗi giây phút trôi qua trong ba ngày này giống như dài cả ngàn năm, Vương Học Thành thật sự mong bọn Lý Hạo có thể cho bản thân một trận cái chết nhanh gọn, vì tình trạng như vậy thật sự quá khổ sở.

Bang!

Lý Hạo từ trên cao nhìn xuống Vương Học Thành, ánh mắt tối dần, cười lạnh nói với hắn:
Tao thật sự đã đánh giá thấp mày rồi, không ngờ dưới hoàn cảnh khốn cùng thế này mà mày vẫn có thể cầm cự được, xem ra mày vẫn còn mong đợi Hoa Lăng Đồng đến cứu mày ra!

Vương Học Thành không nói lời nào.
Trong loại công ty quy mô lớn có đến hàng ngàn nhân viên ở trung tâm Minh Châu như tập đoàn Hoa Vinh, này, một lời của Vương Học Thành hắn có thể quyết định việc thăng cấp giáng chức, đuổi đi giữ lại của phần lớn nhân viên, từ một tên vô danh tiểu tốt phải phấn đấu gian khổ trở thành một nhân vật nhỏ có thể nắm quyền trong tay, cho dù ngày nào cũng bị Hoa Lăng Đồng đánh mấy lần mắng mấy lượt thì có là gì?
Nhưng Vương Học Thành không ngờ có một ngày hắn có thể tự mình đến Như Ý Lầu.
Anh ta không dám lên tiếng, anh ta sợ, sợ chỉ cần há miệng ra nói sẽ không thể cắn răng chống đỡ được nữa.

Mày ở đây chắc chẳng xem được tin tức gần đây đâu nhỉ?


Xem ra bọn chúng chỉ dày vò mình thôi, cuối cùng cũng không dám giết mình.

Vương Học Thành thầm an ủi bản thân, hơn nữa còn cầu cho chủ của mình có thể sớm phát hiện việc anh ta mất tích để nhanh chóng đến cứu.
Mà sau khi tiêu chảy, lúc này Vương Học Thành mới nhận ra một vấn đề còn nghiêm trọng hơn!
Đó chính là, trong gian phòng nhỏ này không có bồn cầu!
Người đến không phải ai khác mà chính là Lý Hạo, Liễu Ngọc Oanh, Tả Phi Phi, và cả Đao Phong.

Nhìn thấy bọn tao mày rất thất vọng phải không?

Trong ngày đầu tiên, Vương Học Thành uống nước do Đao Phong sai người mang đến, thậm chí còn hoang tưởng đến cảnh sau khi Hoa Lăng Đồng cứu mình, nhìn thấy bộ dạng đói đến tiều tụy gầy gò có thể khiến cho ông chủ ma quỷ của mình cảm động một phen.
Nhưng đợi đến ngày thứ hai, Vương Học Thành liền cảm thấy không đúng.
Thật sự là thành cũng Như Ý, bại cũng bởi Như Ý.
Vương Học Thành nằm như một con chó chết trong không gian nhỏ hẹp kín mít, cảm thấy mình chẳng còn lưu luyến gì trần đời này nữa.
Vương Học Thành gắng sức áp mình lên tấm kính, ra sức muốn nhìn rõ người đến là ai.
Nhưng khi những người này đứng rõ ràng trước mặt, trái tim anh ta cũng hoàn toàn chìm xuống đáy cốc…
Lý Hạo không vì sự thờ ơ của anh ta mà dừng lại. Cậu lấy ra một tờ báo từ trong túi mình, mở mục kinh tế thương mại ra, mở trang đầu đề đập
bộp
lên mặt kính thủy tinh!
Tai tiếng gần đây của Hoa Lăng Đồng được viết rõ rành rành trên mặt báo, hơn nữa bài báo
Hoa Lăng Đồng hộc máu nhập viện, địa vị của tập đoàn Hoa Vinh đối mặt với nguy cơ xác lập lại lần nữa
như một thanh chùy nặng đập vào những hoang tưởng cuối cùng trong lòng Vương Học Thành!
Tổng giám đốc của tập đoàn Hoa Vinh!
Trong mắt một số nhân vật lớn, chức vị này so với một con chó chẳng khác là bao, nhưng đối với đa số những người bình thường lại là cao không thể với, xa không thể chạm!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.