Chương 264: Lâm béo tấn công


Tư Đồ Tiên Quân cười khẽ một tiếng, đáp lại:
Đạo hữu đã cứu lão huynh thân thiết suốt mấy trăm năm nay của ta, nếu đến chút v8iệc nhỏ nhặt này cũng không giúp được thì Tư Đồ ta cũng thật không biết đối nhân xử thế quá.



Tiên Quân nói gì vậy..3.


Lý Hạo khiêm tốn đáp:
Tiên Quân có thể giúp tại hạ việc này, tại hạ thực sự biết ơn vô cùng.


Hà hà, mọi9 người đều là bằng hữu, không cần phải nói những lời ơn nghĩa khách sáo đó.

Tư Đồ Tiên Quân rất thoải mái dễ tính, l6ại nói:
Ba loại tiên quả vừa nhắc đến cũng không được coi là quý hiếm gì. Thế này đi, ba ngàn điểm Nguyện lực hương hỏa, ta 5sẽ đưa đạo hữu một trăm hạt giống mỗi loại. Nếu đạo hữu lấy hạt giống về mà trồng không lên, vậy cũng có thể tìm ta để trả hàng.


Đa tạ Tiên Quân.


Thành giao.

Tư Đồ Tiên Quân là người sảng khoái, đương nhiên Lý Hạo sẽ không dài dòng lắm điều làm gì, thế là cũng vung tay đầy hào phóng, rồi hai người cùng gửi yêu cầu giao dịch thông qua Wechat tam giới.

Tư Đồ Tiên Quân yêu cầu giao dịch, xin mời xác nhận.

Thiên Dạ phồng mang trợn má nhìn Lý Hạo, mắt thì vẫn lăm le dòm chừng mấy cái túi nhỏ trong ngực cậu, kiêu ngạo nói tiếp:
Ai da, không được rồi, không khống chế được mình rồi, muốn phóng độc quá đi mất!


Đừng đừng đừng, cụ của con ơi, đừng phá nữa được không hả?

Lý Hạo vội vàng
bình ổn lòng chim
, bảo:
Đợi lát nữa ra ngoài sẽ mua cho ngươi ba gói hạt hướng dương to được không? Mà còn là loại vị sữa ngươi thích nhất nữa.

Lý Hạo cám ơn Tư Đồ Tiên Quân một tiếng, sau đó chợt mở miệng nói với vẻ hơi chút ngại ngần:
Chỉ là... Tiên Quân, hiện giờ trong tay tại hạ chỉ có một ngàn điểm Nguyện lực hương hỏa thôi. Tiên Quân xem giúp, số điểm còn lại liệu có thể dùng những thứ khác để đổi được không?


Lấy vật đổi vật à?

Tư Đồ Tiên Quân ngẩn người suy nghĩ, sau trầm ngâm bảo:
Việc này cũng không phải là không thể. Chẳng qua ta cũng đã nghe nói đến những pháp bảo mà đạo hữu đã giao dịch với mọi người trên Tiên giới, cho dù là nước hoa, máy ảnh, hay cả xe đạp đôi kia đều không phải thứ ta cần. Nếu đạo hữu không thể lấy ra thứ khiến ta cân nhắc thì chỉ có thể chờ góp đủ điểm Nguyện lực hương hỏa rồi nói tiếp thôi.

Sau khi rời công ty, Lý Hạo tiện đường tạt qua Như Ý Lầu vì tối qua cậu đã đồng ý sẽ dùng bữa cùng với Liễu Ngọc Oanh và Linh Nhi.
Từ sau khi theo họ tới Minh Châu, tạm thời Linh Nhi vẫn ở tại Như Ý Lầu. Bây giờ, đa phần thời gian trong ngày của cô ấy đều dùng để ngồi yên nghiền ngẫm, tiêu hóa những tri thức khổng lồ đang dồn nén trong não do Thần Nông Hoàng truyền cho.
Có lẽ do cảm ứng giữa đạo của các thánh nhân, giữa Lý Hạo và Linh Nhi vẫn luôn có một loại cảm giác thân thiết như người tài tiếc nhau. Có lúc, không cần tới ngôn ngữ, chỉ một ánh mắt là đã có thể hiểu thấu suy nghĩ trong lòng đối phương.
Đừng nói tới hạt giống Thiên Yêu bình thường, đến cả hạt giống có họa tiết cây thần của tộc Thiên Yêu chẳng phải cậu cũng có một hạt đó sao?

Nếu tiểu hữu đồng ý lấy hạt giống Thiên Yêu ra làm vật trao đổi, vậy đương nhiên ta sẽ vui vẻ đồng ý.

Tư Đồ Tiên Quân đáp:
Vậy thế này đi, một ngàn điểm Nguyện lực hương hỏa cộng thêm một hạt giống cây Thiên Yêu, ta sẽ đưa đạo hữu hạt giống của Kim Cốc Thước, Tử Ngọc Hỏa Táo và Bàn Đào một trăm hạt mỗi loại.

Thực ra, lấy tài sản hiện tại của Lý Hạo, loại hạt hướng dương bình thường này dù có mua cả tấn cũng không thành vấn đề. Chỉ là để không khiến con hàng Thiên Dạ này được voi đòi tiên, cậu vẫn phải ra vẻ như khó khăn lắm lắm, tựa như đã phải hạ quyết tâm rất lớn, vừa cắn răng vừa giậm chân, hậm hực:
Chỉ cần ngươi nghe lời, năm gói thì năm gói.


Còn phải thêm một lon bia hiệu Bông Tuyết nữa.

Thiên Dạ ngạo nghễ ngẩng cao cái đầu be bé, bổ sung.
Rõ là Tư Đồ Tiên Quân kinh ngạc, sợ hãi vô cùng:
Hạt của cây Thiên Yêu tuy đối với tộc Thiên Yêu thì không phải vật quý giá ngàn vàng gì, nhưng tính cách tộc Thiên Yêu vốn nổi danh keo kiệt, chỉ có vào mà không có ra. Muốn lấy được một hạt giống Thiên Yêu từ tay bọn chúng không phải việc dễ dàng gì, không ngờ tiểu hữu lại vẫn còn một hạt.

Lý Hạo thầm đắc ý trong lòng. Chuyện đùa, tộc Thiên Yêu có keo kiệt hơn nữa thì có làm sao? Đứng trước nguy cơ bị Minh Vương bạo ngược hung tàn đồ sát, nào còn cơ hội để cò kè mặc cả chi nữa?
Nói thẳng ra, vẫn là đạo lý nắm đấm ai lớn thì người đó là kẻ mạnh.

Ba gói?

Vừa nghe Lý Hạo nói thế, đôi mắt bé tí của Thiên Dạ đã đảo tròn, sau khi suy xét một hồi lại cò kè mặc cả:
Ba gói không đủ, phải năm gói!


Được.

Trong khung chat bật ra, Lý Hạo bấm vào nút xác nhận.

Brừ!

Ánh vàng lóe lên, hạt giống Thiên Yêu được Lý Hạo đặt lên trên màn hình điện thoại đã biến mất không tăm tích. Hơn nữa, một ngàn điểm Nguyện lực hương hỏa trong ví tiền Wechat của cậu cũng bị trừ sạch, thay vào đó là ba túi đồ đang đặt ngay trước mắt.
Suýt chút nữa Lý Hạo đã bị con hàng này đánh sấm chết tươi rồi, mả mẹ nó! Nhìn cái điệu này, xem chừng nó không chỉ là một đứa ăn hàng mà còn là một tên ma men nữa chứ.

Được! Không thể nhiều hơn được nữa.


Cứ tạm thế trước đi.


Biến đi, đây không phải hạt dưa đâu đâu cũng có của ngươi đâu.

Làm Lý Hạo sợ tới mức buộc chặt miệng túi lại, tránh cho con chim hay ăn hàng này gặm hết mấy hạt giống tiên mà khó khăn lắm mới đổi được này.

Đồ keo kiệt!


Hiện tại hạ có một món đồ, tin chắc sẽ làm Tiên Quân cảm thấy hứng thú.

Lý Hạo mỉm cười, liếc mắt sang hai hạt cây Thiên Yêu đặt bên cạnh, nói với Tư Đồ Tiên Quân rằng:
Thật không dám giấu gì, trong tay tại hạ vẫn còn một hạt của cây Thiên Yêu. Cây Thiên Yêu hiện đã tuyệt tích trên Tiên giới, nếu Tiên Quân mang hạt giống này về hết lòng chăm sóc thì sẽ có thể khiến một loại cây đã tuyệt tích lần nữa xuất hiện trên Tiên giới rồi.


Đạo hữu vẫn còn hạt giống Thiên Yêu?


Thơm quá!

Lý Hạo mở một cái túi trong đó ra, một mùi thơm ngát lập tức ập thẳng vào mặt, khiến Lý Hạo cảm giác tâm hồn mình thư thái, rộng mở.
Hạt giống cây ăn trái của Tiên giới quả nhiên bất phàm. Thiên Dạ vừa nhìn đã nhận ra mấy hạt giống này, trong con mắt bé tí lập tức lập lòe ánh sáng, vỗ cánh bay tới, vừa bay còn vừa hưng phấn kêu gào:
Hạt dưa, hạt dưa của ta!

Thần Nông Đỉnh cũng đã gần như hoàn toàn dung hợp vào Linh Nhi, chỉ là hiện giờ Linh Nhi vẫn chưa thể điều khiển, khống chế nó được. Cái đỉnh cấp cao này nói gì cũng là pháp khí từng kinh qua cuộc đời biết bao thánh nhân trong thiên hạ, tuy nói huyết mạch của Thần Nông Hoàng trong cơ thể Linh Nhi có độ trùng hợp rất cao, nhưng nếu muốn thật sự nắm giữ được Thần Đỉnh bậc nhất này thì vẫn cần thêm không ít thời gian.

Lý Hạo định sẽ sắp xếp cho Linh Nhi một công việc ở Hạo Thiên trước, cũng để cô ấy dễ ăn nói với gia đình về công việc của mình tại Minh Châu. Bằng không, con gái mình đột nhiên vô duyên vô cớ chạy tới Minh Châu sinh sống, chắc ba mẹ Linh Nhi sẽ hoang mang khó hiểu lắm.

Linh Nhi cũng nghĩ giống Lý Hạo, cũng không định nói với ba mẹ những chuyện Tiên giới, Minh giới hoặc thánh hiền linh tinh. Đối với người bình thường, đây quả thực là cú sốc quá lớn, cô chỉ hi vọng ba mẹ có thể trải qua cuộc sống bình yên hạnh phúc.

Sau khi rời Như Ý Lầu, Lý Hạo lại bảo Chó Da Vàng đưa mình về Học viện Y Hoa Hạ.

Chẳng mấy nữa đám bạn bè anh em sẽ phải đi thực tập, mỗi người một ngả rồi, Lý Hạo muốn quý trọng mỗi một giây, một phút cả đám có thể bên nhau.

Vừa đẩy cánh cửa phòng kí túc mở ra, Lý Hạo đã bị tình trạng trước mặt làm cho đơ người.

Trong căn phòng kí túc không mấy rộng rãi lại đang để một bó hoa hồng đỏ rực cỡ lớn, mà Lâm Vỹ trước nay vẫn luôn lôi thôi lếch thếch thì lại đang đứng trước gương nhờ Trương Côn và Hoàng Ninh tư vấn giúp xem ăn mặc thế nào cho đẹp.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.