Chương 272: Anh dẫn em đi săn sói
-
Vua Mua Sắm Tam Giới
- Mộc Tử Hạc
- 1307 chữ
- 2022-02-04 05:05:44
Sau đó, cô chớp chớp mắt nói với Lý Hạo:
Chỉ có Emma mới là công chúa thôi, còn tôi là bạn của cô ấy.
À phải rồi, Emma đã chỉ tôi dùng8 một cách nói của Hoa Hạ, theo đó thì chúng tôi là khuê mật!
Đã thấy cô có khí độ bất phàm từ lâu, không ngờ lại còn là công chúa đi3ện hạ của Anh Quốc.
Lý Hạo cũng hạ giọng nói nhỏ, lại đánh mắt quan sát đám vệ sĩ với phong thái bình tĩnh trên mấy chiếc thuyền nhỏ xung qua9nh, trong lòng cũng thấy nhẹ nhõm.
Khó trách những người có thể kế thừa ngôi báu hoàng đế ai ai cũng xuất sắc tỏa sáng khiến cả thế giới phải ngước nhìn.
Đây không chỉ là vầng sáng từ cái danh xưng nhà vua hay nữ hoàng này, mà còn là vì chính bản thân họ đều đã trải qua biết bao hiểm nguy thử thách từ tấm bé mới từng bước leo lên được địa vị cao quý ấy.
Lý Hạo tiên sinh, Minh Châu là điểm đến cuối cùng của tôi trong hành trình tới Hoa Hạ.
Emma cười cười gật đầu, nói với Lý Hạo:
Tạm biệt, bạn của tôi, ngày sau sẽ còn gặp lại.
Sau này gặp lại, bảo trọng.
Lý Hạo cũng vẫy tay chào, đưa mắt tiền đám cận vệ và Emma dần rời đi.
Bên Emma vừa đi, những hộ cho thuê thuyền trên hồ Sùng Minh cũng không dám mở cửa làm ăn tiếp nữa, lập tức cho nhân viên ra kéo những thuyền du khách trên hồ lên bờ.
Đúng là nguy hiểm thật.
Không quan tâm vinh nhục chính là yêu cầu cơ bản nhất của thánh tâm, Lý Hạo muốn làm được như thể thì không hề khó.
Hoa Hạ vẫn luôn là một vùng đất đầy rẫy những điều kì bí.
Ngày sau, nếu có cơ hội, nhất định tôi sẽ còn quay lại.
Đến lúc đó, hy vọng nểu Lý tiên sinh có rảnh thì có thể kết bạn đồng hành.
Emma rút tay về, mỉm cười tiếp:
Ngày sau cũng hoan nghênh anh Lý Hạo đây dẫn bạn tới Anh Quốc làm khách, Emma nhất định tiếp đãi tận tình.
Đương nhiên rồi.
Lý Hạo gật đầu.
Công chúa điện hạ, đã lục soát khắp xung quanh, không phát hiện kẻ tình nghi nào có thể là hung thủ.
Nhưng các biện pháp an ninh ở nơi này cũng không đáng tin lắm, vẫn nên nhanh chóng rời khỏi thì hơn.
Đúng vào lúc này, trưởng đội hộ vệ của Emma chèo thuyền tới gần, khẽ gật đầu với đám Alice và Lý Hạo rồi bẩm báo với Emma một cách cung kính.
Ở đất nước chủ nghĩa tư bản lâu đời như nước Anh, tuy chế độ quân chủ lập hiến vốn có đã từng bước 6chuyển sang thể chế đại nghị dựa trên quyết định của nội các hiện tại nhưng vẫn chưa hoàn toàn bỏ đi chức danh hoàng đế như
Hoa Hạ.
Mà hoàn toàn ngược lại, ở đất nước của họ, tuy nhà vua không còn nắm thực quyền nhưng vẫn là lãnh tụ tinh thần cũng như người lãnh đạo đất nước, hơn thế còn là quý tộc tôn quý nhất, là người đứng đầu cả giới quý tộc mấy trăm năm.
Vậy nên, tuy nhà vua không có thực quyền thì của cải và sức ảnh hưởng của họ vẫn không thể khinh thường.
Chính vì như thế nên danh tiếng của nữ hoàng Anh Quốc mới có thể lan rộng khắp toàn cầu.
Và hiện tại, cô gái tóc vàng mắt xanh đang đứng trước mặt Lý Hạo này đây, chính là con cái chính thống của hoàng thất, người mang huyết mạch truyền xuống từ dòng dõi Edward cao quý - một vị công chúa điện hạ! Một vị công chúa, tuy là cải trang ra ngoài du ngoạn nhưng vẫn mang theo nhiều vệ sĩ như thế, nói ra cũng không có gì là kì lạ.
Nghe đến đây, Lý Hạo cũng đã hiểu tại sao lần trước, biểu hiện của Emma khi biết Alice trúng độc lại bình tĩnh như vậy.
Anh Hạo, anh giỏi quá đi, soạt soạt mấy cái là hai tên sát thủ đã bị anh xử đẹp hết rồi!
Cậu nhân viên đi trước dùng ca-nô kéo thuyền họ lên bờ hồ.
Trác Yến Vũ hưng phấn nhìn Lý Hạo bên cạnh, huơ tay múa chân líu ra líu ríu.
Trác Yến Vũ lớn lên trong gia đình quân nhân.
Có lẽ việc trúng độc hôm ấy và cả chuyện ám sát như hôm nay, cô gái trẻ Emma này đã từng được chứng kiến không chỉ một lần.
Sinh ra trong nhà để vương, cùng với việc được hưởng thụ sự tôn kính và địa vị sẵn có thì cuộc sống cũng thường khó khăn gian khổ hơn người bình thường rất nhiều.
Cái khổ cực này không chỉ những vất vả về mặt thân thể mà nói tới sự mệt mỏi về mặt tinh thần.
Thử nghĩ mà xem, nếu lần nào ra ngoài cũng có nguy cơ gặp phải ám sát chí mạng, một lần không sao, hai lần cũng không sao, nhưng nếu là hai mươi lần, hai trăm lần thì sao đây? Phải sống mãi trong áp lực đè nén đó, sợ dù là ai cũng không thể buông lỏng.
Nghĩ đến đây, Lý Hạo không khỏi nảy sinh chút khâm phục cô gái luôn khiến người ta cảm thấy rất thoải mái này.
Trên gương mặt trẻ trung luôn tươi cười của cô ấy, Lý Hạo tựa như nhìn thấy một sự kiên cường người thường không thể tưởng tượng.
Chuyến đi Hoa Hạ lần này, tôi thực sự rất hài lòng, mà hài lòng nhất chính là đã quen được với người tài như anh.
Emma mỉm cười, vươn cánh tay mảnh mai trắng ngần ra với Lý Hạo:
Emma tới Hoa Hạ du lịch, biết có một câu nói rằng Tích thủy chi ân, dũng tuyền tương báo, ân cứu mạng của anh Lý tôi thực sự không biết báo đáp sao cho đủ, chỉ có thể dâng lên anh tình bạn chân thành nhất của mình, mong anh hãy nhận lấy.
.
Có thể làm bạn với công chúa điện hạ, đã là vinh hạnh của tôi.
Lý Hạo mỉm cười vươn tay bắt tay Emma.
Dù đã biết thân phận hiển hách của đối phương, Lý Hạo vẫn không có vẻ gì thất thố.
Nếu Emma thật sự có mệnh hệ gì, vậy đám cận vệ bọn họ cũng không gánh nổi trách nhiệm này.
Vậy nên hành động cứu được Emma lần này, thực tế cũng chẳng khác gì đã gián tiếp cứu mạng đội hộ vệ bọn họ.
Được rồi.
Lúc trước anh ta ở cách đó không xa, cũng đã nghe được việc Emma đã tiết lộ thân phận của mình với Lý Hạo.
Chính vì vậy nên tuy không biết hai người Lý Hạo và Trác Yến Vũ là ai, có thân phận thể nào nhưng cũng đoán được họ là bạn của công chúa điện hạ, vậy nên cũng không dám xem thường họ.
Huống hồ, nếu vừa nãy không nhờ có Lý Hạo phản ứng kịp thời, không chừng công chúa điện hạ đã gặp nguy hiểm tới tính mạng rồi.
Ông nội cô nguyên là lãnh đạo cấp cao ở quân khu phía Nam, từng lập nhiều chiến công trong thời kì kháng chiến; bố cô cũng xuất thân từ bộ đội, sau chuyển sang ngồi lên cái ghế đứng đầu hệ thống cảnh sát thành phố Minh Châu.
Vì lẽ đó, cô không hề sợ hãi cảnh tượng vừa rồi như con gái những gia đình bình thường mà ngược lại còn cảm thấy rất thích thú.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.