Chương 283: Chạy đến vân điền



Không cần nhiều lời.
Cụ Trác vung tay, uy nghiêm nói:
Lúc trên chiến trường, kẻ địch sẽ cho các cậu một cơ hội nữa sao?8 Đám các cậu toàn là lính cũ bao năm kinh nghiệm, đạo lý này tôi còn phải dạy nữa à? Như lời Lý Hạo vừa nói, nếu ban nãy 3cậu ấy không nương tay, giờ các cậu đã thành mấy cái xác rồi!
Sau khi nghe lời dạy dỗ Trác lão Thái Sơn, tất cả thành vi9ên của tiểu đội tinh anh đều thấy xấu hổ, cúi đầu trầm mặc không nói gì.


Lưu Hổ, cậu là đội trưởng, ban nãy lại 6ngông cuồng cãi nhau, hôm nay huấn luyện gấp ba lần ngày thường, làm không xong thì đừng có ngủ!
Cụ Trác hít sâu một hơi5, sau khi hất tay thì lạnh giọng nói:
Thôi được rồi, các cậu đi ra đi.

Vâng!
Quân lệnh như núi, đội trưởng tiểu đội tinh anh chỉ có thể thẳng lưng chào Trác Lão Thái Sơn theo nghi thức quân đội rồi cùng cả đội ra khỏi phòng sách.


Tôi đã tìm tư liệu về cậu, tôi nghĩ rằng cậu là thương nhân trẻ, bác sĩ Trung y xuất sắc, không ngờ cậu còn có bản lĩnh hơn người như vậy.
Ánh mắt cụ Trác nhìn Lý Hạo đã nghiêm túc hẳn, nói:
Là một người thích quan sát, tôi quý trọng tài năng của cậu, nhưng là ông nội Tiểu Yến Tử, ấn tượng của tôi với cậu có phần không tốt, chắc cậu cũng hiểu chứ?

Cháu hiểu.

Lý Hạo cười khổ, dựa vào thủ đoạn thông thiên của cụ Trác, chắc chắn rất để ý tới người mà cháu gái mình thích, chuyện đêm đó Trác Yến Vũ tỏ tình với cậu ở bán đảo Kim Than ồn ào đến vậy, chắc chắn không thể gạt ông cụ, mà khẳng định ông cụ đã biết bạn gái công khai của cậu giờ là Thần Hi, vậy thì sao có thể có ấn tượng tốt với mình?
Nhưng chuyện cứu Nhất Sơn là chuyện quan trọng có ý nghĩa lớn với cả nhà họ Trác chúng tôi, thật ra cũng không liên quan nhiều đến cậu, cậu thật sự bằng lòng mạo hiểm?
Đôi mắt Trác Lão Thái Sơn sáng rực nhìn Lý Hạo, trịnh trọng hỏi từng câu từng chữ.

Cháu bằng lòng!
Lý Hạo không hề do dự nói đáp án một lần nữa.

Được!
Trác lão Thái Sơn vung đôi tay lớn, vỗ vào vai Lý Hạo:
Vậy tôi sẽ để cậu đi làm việc này.

Cảm ơn ông đã cho phép!
Lý Hạo nhẹ nhàng chắp tay.
Nhìn Lý Hạo, trong đầu Lưu Hạo Nhiên chỉ có một ý nghĩ:
Tên nhóc này rốt cuộc đã nói cái gì thế, ngay cả ông cụ cứng đầu như núi mà cậu ta cũng khuyên được à?

Phiền chú rồi.

Lý Hạo đi đến trước mặt Lưu Hạo Nhiên, nhìn bộ dáng ông ta ngây như phỗng, mỉm cười đánh thức ông ta từ trong nỗi kinh ngạc vô cùng.

À, không phiền, không phiền đâu!
Bấy giờ Lưu Hạo Nhiên mới tỉnh lại, liên tục xua tay.

Lần này, không chỉ có mình cậu đi, nhưng thân phận của cậu đặc biệt nhất, vì ngoại trừ trị bệnh giúp Nhất Sơn, tôi còn muốn cậu đảm bảo an toàn của Yến Nhi, cậu hiểu chứ?
Trác Nhất Sơn nhìn Lý Hạo, dặn dò thêm lần nữa.

Còn có người khác đi cùng ạ?
Lý Hạo cau mày.

Đúng vậy, tình hình của Nhất Sơn đã có thông tin truyền về, bệnh viện công an tập hợp một nhóm chuyên gia, đều là chuyên gia ngoại khoa giàu kinh nghiệm về tim mạch.
Cụ Trác nói:
Chúng tôi sẽ chuẩn bị chuyên cơ đưa họ đi Vân Điền, đến lúc đó cậu và Yến Nhi cũng đi cùng họ tới đó đi, người đồng sức nhiều, Trung y có sở trường của Trung y, Tây y có sự tiên tiến hiện đại của Tây y, tôi thật sự hy vọng, các người có thể đưa Nhất Sơn từ quỷ môn quan về.

Lý Hạo nhất định sẽ làm hết sức!
Lý Hạo tự biết bây giờ dù nói gì cũng thừa, chỉ có thể cam đoan.
Đây là nghiệm vụ thủ trưởng giao cho ông ta, sao ông ta gánh nổi hai chữ phiền toái này.

Cốc cốc cốc!
Đi lên tầng hai, Lý Hạo lại gõ cửa phòng Trác Yến Vũ.

Cạch!

Nói ra cũng lạ, rõ ràng cậu muốn cứu trụ cột nhà họ Trác, nhưng chẳng hiểu sao cuối cùng cậu lại phải cảm ơn cụ Trác.
Thật ra nghĩ kĩ thì cũng khó trách, dù sao, nếu nhà họ Trác có lời mời, các danh y muốn tới Vân Điền khám bệnh cho Trác Nhất Sơn là không một ngàn thì cũng tới tám trăm.
Vì dù kết quả ra sao, đều xem như nhà họ Trác đã thiếu họ một phần ân tình, chữa bệnh là ơn nghĩa lớn bằng trời, không chữa được, cũng coi như dốc hết lòng thành, dù sao người ta cũng đã mạo hiểm đến Vân Điền.
Không lâu sau, Lý Hạo từ phòng sách của ông cụ đi ra, thư kí Lưu Hạo Nhiên đứng ngoài cửa nhìn thấy Lý Hạo nhàn nhã bình tĩnh, trong lòng cuồn cuộn sóng gió.
Ông ta không thể nào nghĩ rằng thằng nhóc nhìn trẻ măng này có thể làm nhiều chuyện đến thể, động tới cả tiểu đội tinh anh thường ngày âm thầm bảo vệ thủ trưởng mà kết quả lại là các thành viên tiểu đội tinh anh chán nản đi ra, ngay cả ông ta đến hỏi chuyện cũng không thèm tiếp.

Tiểu Lưu, chuyên cơ buổi chiều đi Vân Điền, cậu để trống hai vị trí cho tôi.
Giọng Trác Lão Thái Sơn từ phòng sách truyền ra, Lưu Hạo Nhiên ngạc nhiên há miệng, mãi mà không khép lại được.
Một tiếng giòn vang, cửa phòng mở ra, Lý Hạo thấy Trác Yến Vũ đã thu dọn xong hết hành lý.


Em đã biết kết quả rồi à ?
Lý Hạo mỉm cười nhìn Trác Yến Vũ, nhún vai hỏi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.