Chương 290: Trùm buôn thuốc phiện - cung phách


Nhưng thứ khiến người ta trồng mà sợ hãi chính là cư dân bên trong thôn trại đó dường như đều được trang bị vũ khí hạng n8ặng.

Đến ngay cả đứa bé mới 8,9 tuổi cũng đeo súng tự động trên vai, bên hông quấn vài băng đạn trông rất đầu gấ3u.

Mà phía sau hàng rào của thôn có bảy, tám ngôi nhà to nhỏ khác nhau, bên trong có không ít máy móc đang vận h9ành ầm ĩ, dùng cây anh túc để thực hiện các phản ứng hóa học, sau đó thêm các chất phụ gia để tạo ra heroin và ma túy đá6 với các độ tinh khiết khác nhau.
Vương Lỗi cung kính nâng cái đĩa lên quá đỉnh đầu, không dám lấy nhiều đã vội trả lại.
Hắn theo Cung Phách đã nhiều năm, cũng hiểu rõ tính cách của thủ lĩnh.
Kiêu ngạo, không kiêng nể gì, lòng dạ nham hiểm, hỉ nộ vô thường.
Khuôn mặt tên còn lại cũng hiện ra vẻ vô cùng mong chờ.
Hắn nhận cái đĩa Cung Phách đưa cho, nhìn heroin trong cái đĩa bằng ánh mắt thành kính của một kẻ ngoan đạo nhìn thánh vật.
Hắn cẩn thận chấm một ít bột bên trong, cũng run rẩy đưa lên trước mũi rồi dùng sức hít lấy hít để.
Đó là phúc phận của Vương Lỗi.
Nhưng nếu như tham lam lấy quá nhiều, nhỡ chọc hắn mất hứng, hắn cũng có thể quay sang cho một phát súng bắn nát đầu Vương Lỗi.
Vương Lỗi hiểu rõ điều này, vì thế hắn chưa bao giờ vi phạm.
Ở trong tổ chức của Cung Phách, dường như tất cả mọi người đều nghiện ma túy, đến cả đứa bé nhỏ xíu còn nghiện.
Vì nghiện ma túy, nên bọn chúng cũng điên cuồng hơn người bình thường, hơn nữa trong tay lại được trang bị vũ khí nên thực sự là một đám buôn lậu rất khó đối phó.
Cung Phách cũng tốt tính nên mới cho Vương Lỗi được thử hàng mới nhất mà hắn mới chế tạo ra.

Ha ha ha, nói phải lắm!

Nói đến đây, Cung Phách hưng phấn lên tới đỉnh điểm.
Theo dòng âm nhạc đang cao trào, hắn lại hít thêm một hơi bột trắng rồi vỗ tay xuống bàn nói:
Sau này, chinh phục Trung Quốc rồi, Cung Phách tạo chính là vua của thế giới ma túy này!


Vương Lỗi, cậu cũng là đàn em theo anh lâu rồi.
Cảm thấy hàng dạo gần đây thế nào?
Cung Phách vẫn khoa chân múa tay theo nhịp điệu như cũ, cười ha hả hỏi Vương Lỗi.

Hàng cực phẩm ạ!
.
Cung Phách cầm đầu đường dây buôn bán thuốc phiện, đồng thời cũng là một con nghiện chính công.
Vì thế hắn biết rõ ma túy đối với con người có ma lực hấp dẫn khó thoát như thế nào.
Cho nên hắn sản xuất và buôn bán ma túy, đồng thời dùng chính ma túy để khống chế thuộc hạ của mình.
Hắn cúi đầu, cung kính nói:
Đại ca, em về rồi.

Không phải vội, đến đây đi.
Đây chính là món quà mà Chúa trời ban ơn cho chúng ta.
Tên thủ lĩnh Cung Phách khoát tay, cắt lời mà tên kia định nói, một tay nâng cái đĩa bên trong có một ít bột màu trắng lấp lánh lên, tay kia chấm một ít bột.
Hắn ngửi ngửi, sau đó hít sâu, hưng phấn đến cả người giật mạnh một cái, khuôn mặt hiện rõ vẻ phê thuốc.
Ở trên Weibo, các diễn đàn trên internet, dân mạng đã sối sùng sục hết cả lên.
Vương Lỗi trầm ngâm nói:
Chỉ cần Trác Nhất Sơn chết, đến lúc đó chúng ta sẽ tung tin nóng này cho dư luận biết, rằng chính quyền Trung Quốc cho người đến dẹp ma túy của chúng ta, nhưng đến cả bộ chỉ huy lẫn tất cả các phó chỉ huy đều bị chúng ta diệt hết.
Đến lúc đó chính quyền Trung Quốc sẽ không biết giấu mặt mũi vào đâu, mà các băng nhóm ma túy trong nước bị chèn ép trước đó cũng sẽ nổi loạn.
Đến lúc đó, chúng ta không lo không kiếm được tiền rồi!

Đại ca, anh dám đối đầu chính diện với chính phủ Trung Quốc, hơn nữa lại khiến chúng ăn võ đau như thế này, em tin rằng từ nay về sau nhất định đám người đó sẽ nhìn chúng ta bằng con mắt khác.


Đó là đương nhiên!

Cung Phách vung tay, ngang ngược cười lớn:
Sau này Cung Phách tạo đã có thể xưng vương ở vùng Tam Giác Vàng này rồi! Miếng mồi ngon Hoa Hạ này, về sau tao nhất định phải nuốt gọn!

Mặc dù vụ nổ lần trước không thu hút được sự chú ý của truyền thống Hoa Hạ, nhưng lần này lại xảy ra chuyện ngay tại khu phố trung tâm giữa thanh thiên bạch nhật.
Nhưng theo nguồn tin em mới thu thập được, hắn bị thương không thể cứu sống, giờ chỉ còn đợi chết thôi.

Vương Lỗi nhẹ giọng:
Trung Quốc từ trước đến nay vẫn là miếng mồi béo bở của tất cả các trùm buôn ma túy bởi đây là nước đông dân nhất trên thế giới.
Tiếc là Hoa Hạ lại kiểm soát nghiêm ngặt với các hành vi buôn bán các chất ma túy.

Chuyện bảo cậu theo dõi, kết quả thế nào rồi?
Cung Phách trừng mắt nhìn Vương Lỗi, hai mắt gian ác như mắt sói.

Lần trước chúng ta cho trực thăng khủng bố vào Bộ Tổng chỉ huy Công an Vân Điền Hoa Hạ đã gây ra những thiệt hại nghiêm trọng.
Trong số các cán bộ cấp cao thì chỉ có Tổng chỉ huy Trác Nhất Sơn là còn đang thoi thóp.
Bên trong tòa nhà cao nhất trong thôn đang phát một khúc quân hành hùng hồn sô5i nổi về một danh tộc chiến đấu.
Một người đàn ông mặc quân phục ba-đờ-xuy cùng đôi giày da cao cổ đang tựa vào ghế trúc, hoa chân múa tay vui sướng theo tiết tấu dâng trào.

Cạch cạch...
Một người từ bên ngoài chậm rãi đẩy cửa bước vào một người đàn ông với dáng vẻ không thể bình thường hơn xuất hiện.

Nhưng đại ca, chúng ta cũng phải đề phòng bọn Trung Quốc phản đòn.

Dù sao từ trước đến giờ, không có băng nhóm nào dám đối đầu với chính quyền Trung cũng không phải không có lý do.

Cảnh sát phòng chống ma túy không hề đáng sợ, nhưng trong mỗi quân khu trực thuộc quân đội Hoa Hạ lại có một lực lượng đặc chủng làm nhiệm vụ bí mật.

Chính lực lượng này mới là nguyên nhân khiến cho bọn lính đánh thuế nước ngoài luôn cảm thấy bất an, không dám bước vào Hoa Hạ nửa bước.


Vương Lỗi nhỏ giọng nhắc nhở:
Nếu lần này chính quyền Hoa Hạ tức giận phái đại đội Chiến Lang trực thuộc quân khu phía Nam đến tiêu diệt chúng ta, chỉ e rằng với lực lượng hiện tại của chúng ta sẽ gặp nhiều khó khăn.

Ha ha ha, một khi tao đã ra tay thì nắm chắc mười phần thắng!
Cung Phách cười lạnh nói:
Đám đàn em thân cận của tao ở phía Nam gần đây vừa mới tậu được một lô sống úng đạn dược.

Tao nhận được tin toàn bộ đại đội Chiến Lang thuộc quân khu phía Nam đó đều đã bị điều đi, không thể ra trận đối phó với chúng ta được nữa.

Vậy là tốt rồi.
Vương Lỗi gật đầu nói:
Vậy em tiếp tục theo dõi tình hình Trác Nhất Sơn ở Xuân Thành, chỉ cần hắn ta chết, em sẽ lập tức phản tán tin tức trên Internet, đến lúc đó chính là thời khắc nổi dậy của thủ lĩnh!



Ừ, đi đi.
Cung Phách khoát tay, vừa cười vừa bóp cò bắn một loạt đạn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.