Chương 308: Trác yến vũ bị bắt


Nếu là lúc trước, thân thể Lý Hạo nhanh như điện, dù ở cự ly gần thế này cũng vẫn có khả năng phản kích, thậm chí nếu không phản kích thì chân nguyên 8nội tức phát ra từ cơ thể cũng đủ chặn được sức công phá của viên đạn!

Nói cho cùng thì chân nguyên nội tức cũng là bản lĩnh của đạo môn, sớm3 đã vượt trên người phàm, không thể phán đoán bằng lẽ thường.

Nhưng Lý Hạo hiện giờ, không những không còn một chút chân nguyên nội tức để lấ9y ra sử dụng, mà đến cả sức mạnh của cơ thể cũng cạn kiệt, hoàn toàn là một người chỉ có tố chất cơ thể bình thường.

Đáng chết, cái con Thiên Dạ này đi đâu rồi, sao vẫn chưa về nữa?!

Lý Hạo vô cùng sốt ruột, lúc trước cả người cậu suy yếu nhưng không hề lo lắng cho sự an toàn của bản thân, chính là vì bên cạnh có thần hộ vệ Thiên Dạ ẩn nấp. Nhưng lúc nãy vì không muốn thấy cảnh cậu và Trác Yến Vũ ân ái nên Thiên Dạ đã bay đi chơi, mới khiến cậu lâm vào cảnh khốn cùng thế này.
Mà lúc này Trác Yến Vũ bị hai họng súng chĩa vào đầu lại bình tĩnh lạ thường. Cô nhìn Lý Hạo lòng như lửa đốt, ánh mắt dịu dàng như nước, nhỏ nhẹ nói:
Anh Hạo, anh không cần lo cho em, tuy em rất không cam tâm, rất không muốn chết, nhưng nếu có thể chết vì người em yêu, thử nghĩ so với việc đợi đến sau này nhan sắc già nua, tóc bạc da mồi, xấu xí mà chết thì cũng tốt hơn nhiều.

Tận dụng sơ hở ngàn năm có một này, Lý Hạo lập tức nắm lấy đầu của người phụ nữ dưới người mình đập mạnh xuống đất khiến cô ta hôn mê, sau đó đưa tay chộp lấy mắt cá chân của người đàn ông bên cạnh.
Trong tay Lý Hạo đã móc ra một cây ngân châm, nếu có thể châm vào mắt cá chân thì chắc chắn sẽ khiến hắn cử động bất tiện. Cứ như vậy, họ sẽ càng có thêm cơ hội kéo dài thời gian chờ cảnh sát đến cứu viện.
Nhưng Lý Hạo suy nghĩ quá đơn giản rồi. Bên cậu còn có Trác Yến Vũ, bên bọn đạo tặc ngoài một nam một nữ này ra còn có hai tên nhóc tội phạm đang cầm súng!

Lý Hạo! Mày thật sự muốn nhìn người phụ nữ của mày chết sao?!

Người đàn ông nghe được tin từ bộ đàm, đôi mắt đã đỏ lên, chĩa thẳng súng vào đầu Trác Yến Vũ, điên cuồng thét lên.
Lòng Lý Hạo thắt lại, chỉ sợ tên này vì quá kích động mà nhỡ tay cướp cò khiến Trác Yến Vũ ngọc nát hương tan.

Lý Hạo! Ngoan ngoãn đi với bọn tao, nếu không tao bắn một phát vỡ sọ con bé này!

Nam thanh niên lê cái chân tê cứng đến bên nhà vệ sinh. Tại đó, Trác Yến Vũ đã đánh ngã được một tên, nhưng lại bị tên còn lại chĩa súng vào đầu.

Người các người muốn bắt là tôi, giết cô ấy cũng chỉ phí đạn thôi.

Đến lúc này rồi cô còn muốn an ủi Lý Hạo.

Anh Hạo, hãy giữ gìn sức khỏe, báo thù cho em, giết sạch bọn buôn ma túy trời đánh này!

Hai dòng lệ từ đôi mắt to của Trác Yến Vũ lăn xuống vỡ tan trên mặt đất, cõi lòng Lý Hạo như tan nát.
Nhưng cậu không thể lấy mạng Tiểu Yến Tử để đổi lấy mạng mình.
Đời người đàn ông có thể có một cô gái tình nguyện liều mạng vì mình là một may mắn to lớn, nhưng nếu thật sự khiến cô ấy bỏ mạng thì bạn cũng chẳng phải đàn ông!

Xuống giường nhanh đi, bây giờ bọn mày xuống lầu cũng sẽ bị cảnh sát bao vây, đừng có ngu nữa, dù không bắt được Lý Hạo thì bắt con bé đó cũng được, nó là đại tiểu thư nhà họ Trác, bắt được nó cũng không sợ Lý Hạo không đến cứu!

Lý Hạo hít sâu một hơi, kéo tóc của người phụ nữ đã bị cậu đánh ngất, một tay bóp cổ cô ta nói:
Hơn nữa trong tay tôi cũng có con tin của các người, chi bằng chúng ta trao đổi đi.


Chuyện này…

Nam thanh niên rõ ràng hơi do dự, rõ là hắn cũng rất có tình cảm với người phụ nữ này.
Đúng vào thời khắc ngàn 6cân treo sợi tóc này, cửa phòng vệ sinh đột nhiên mở ra, Trác Yến Vũ đẩy hai tên nhóc tội phạm đang ngẩn người trước cửa ngã sang một bên, sau đó một5 chiếc ly thủy tinh bỗng từ trong bay ra ngoài!
Lúc tiếng mở cửa vang lên, tên thanh niên quay đầu sang, thấy có đồ vật quăng tới liền muốn né tránh theo bản năng, tự nhiên cũng quên mất chuyện nổ súng bắn Lý Hạo.
Thật ra nếu hắn bắn Lý Hạo trước rồi né chiếc ly thủy tinh Trác Yến Vũ quăng tới cũng được, nhưng Vương Lỗi đã truyền đạt lại mệnh lệnh của sếp là phải bắt sống Lý Hạo, nên hắn cũng không dám nã thẳng vào sọ, nếu vội vàng nhắm sang chỗ khác nhiều khả năng sẽ bắn hụt, thậm chí ngộ thương đồng bọn bị Lý Hạo khống chế, nên chỉ đành từ bỏ cơ hội bắn trước.
Trong chớp mắt ly thủy tinh từ tay Trác Yến Vũ quăng tới, gần như hai tên này chỉ loạng choạng một chút là đã đứng vững lại, nổ súng về phía Lý Hạo đang định nhào sang người đàn ông kia!

Pằng pằng pằng!

Phản ứng của Lý Hạo cũng rất nhanh, dù sức lực hiện giờ của cậu chưa đến một phần mười khả năng của bản thân, nhưng với khoảng cách từ cửa phòng đến nhà vệ sinh, cậu vẫn né tránh được, chẳng màng đến phong độ lăn một vòng dưới đất. Né được viên đan, nhưng cậu cũng phải từ bỏ việc tấn công nam thanh niên kia.

Vụt!

Nhưng tuy Lý Hạo bỏ qua động tác đâm châm thì cây châm vẫn bắn về phía nam thanh niên đó. Châm bạc lóe lên như tia chớp, đâm thẳng vào đùi hắn.
Chỉ là do hành động vội vã, nữa là Lý Hạo cũng chưa từng luyện kỹ xảo phi châm, nên dù có sự hỗ trợ của cảnh giới Động Vi, cây kim vẫn lệch đi một chút, không cắm đúng vào huyệt tê trên đùi hắn, nhưng cũng khiến chân hắn cứng lại, động tác trở nên vụng về.
Nhưng tên nhóc tội phạm bên cạnh vẫn cầm súng chĩa vào đầu Trác Yến Vũ lại quát lên bằng giọng non nớt:
Mày giết nó đi! Bọn tao đều là chiến sĩ giỏi nhất dưới tay thủ lĩnh Cung Phách, để hoàn thành nhiệm vụ, bọn tao không sợ chết!

Nghe hắn nói vậy, Lý Hạo nổi hết cả da gà. Đây rốt cuộc là sự khống chế và tẩy não mang tính bạo lực và đẫm máu đến mức nào mới có thể khiến một đứa trẻ lẽ ra phải hồn nhiên ngây thơ lại giết người một cách vô cảm, có thể nói ra những lời máu lạnh đáng sợ như thể là chuyện đương nhiên như vậy?

Lý Hạo, đi với bọn tao!

Người đàn ông phất mạnh tay, hắn khác với những đứa trẻ hoàn toàn bị Cung Phách tẩy não này. Hắn là người trưởng thành, tuy cũng trung thành, nhưng lại có suy nghĩ và tình cảm của riêng mình. Hiển nhiên, hắn thật sự không muốn người phụ nữ này chết trong tay cậu.

Đi mau!

Chính vào lúc này, bộ đàm trong túi người đàn ông bỗng vang lên giọng Vương Lỗi gấp rút thúc giục:
Lý Hạo chắc chắn đã truyền tin ra ngoài rồi, lực lượng cảnh sát trong bệnh viện hiện đã bao vây bọn mày, còn không đi là không kịp đâu!


Thả cô ấy ra, tôi đi với các người.

Lý Hạo nhẹ nhàng nói.
Tuy không biết bị đưa đi đâu, cũng không biết phải đối mặt với cái gì, càng không biết cơ thể vốn chưa phục hồi khả năng này của mình có thể sống sót được không.
Giọng Vương Lỗi gấp gáp lần nữa truyền ra từ bộ đàm.

Sau khi nam thanh niên nghe thấy lời này cũng biến sắc, dưới áp lực ập tới mạnh mẽ của cảnh sát, hắn cũng không dám cược rằng Lý Hạo sẽ thật sự muốn trao đổi bản thân hay có giở trò gì không, nên vội vàng lấy súng bắt giữ Tiểu Yến Tử dời đến cửa sổ.

Tòa nhà Lý Hạo ở lại chỉ có hai tầng, với độ cao này, nếu nhảy xuống có chuẩn bị trước cũng không có vấn đề gì.


Đừng đi!


Lý Hạo thấy bọn chúng muốn nhảy cửa sổ liền bước tới ngăn cản. Nhưng tên nhóc tội phạm kia lại giơ súng bắn một loạt đạn trước chân Lý Hạo đến mức mạt gỗ của sàn nhà văng tung tóe, ép cậu phải lùi lại!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.