Chương 343: Quay lại vân điền
-
Vua Mua Sắm Tam Giới
- Mộc Tử Hạc
- 1531 chữ
- 2022-02-04 05:07:25
Lý Hạo nhìn ra bầu trời tối đen như mực, cất lời:
Chúng ta bảo Thiên Dạ đưa chúng ta đi. Nó có thể cưỡi gió đạp mây, một đêm phải đi được cả 8vạn dặm!
Dạ.
Linh Nhi gật đầu đáp:
Đợi đến đó rồi em sẽ ở lại Vân Điền, trông coi tình hình phát triển của cây và việc gi3eo trồng các loại tiên quả.
Tức nhưỡng là tinh hoa mặt đất trên nhân gian do thánh nhân thời cổ Nữ Oa nương nương ngưng kết lại. Sau mấy ngàn năm cách trở, nay nó lại có thể quay về nhân giới, chấn động lớn thế cũng là lẽ đương nhiên!
Mau! Cây bảo hộ!
Lý Hạo hét lên. Cậu có thể cảm nhận được, tức nhưỡng đã chậm rãi hòa tan vào mặt đất. Chỉ cần hoàn toàn hòa vào mặt đất, khi đó nó sẽ lại lần nữa trở thành tinh khí của mặt đất nơi nhân giới, hòa vào khắp cả mọi nơi, không thể ngưng tụ một chỗ.
Thấy Lý Hạo và Linh Nhi đều vừa cười vừa lắc đầu, Thiên Dạ lại nhớ tới thánh quang mới bắn vào nó lúc trước, cuối cùng đành cam lòng từ bỏ. Bởi vì nó cảm nhận được, nếu như nó muốn mưu đồ đi lấy cái hạt này thật, khả năng cao là sẽ lại lần nữa bị thương bởi ánh sáng trong cái hạt đó.
Tuy rằng hạt thần này có một chút hơi thở của Thần Nông Hoàng, nhưng Thần Nông Hoàng dù sao cũng là thánh nhân xa xưa!
Thánh uy, không thể khinh nhờn!
Linh Nhi ngọt ngào cười nói:
Anh nghĩ ai 5cũng giống anh chắc? Là thánh nhân trời sinh, cảnh giới nâng cao lại dễ dàng, đến cả lúc ăn uống bình thường cũng có thể ngộ ra những thứ mà người khác không nhìn thấy được chắc!
Cảm ơn em!
Lý Hạo vô cùng cảm động. Cậu biết những lời Linh Nhi vừa nói đương nhiên chỉ là một phần nguyên do, còn nguyên nhân thật là do trong lòng cô vẫn luôn ám ảnh chuyện tẩy rửa, luyện hóa cây thần, hơn nữa cũng hy vọng có thể giúp đỡ cậu nhiều hơn.
Cung tiễn chủ nhân!
Sáu lục đinh lục giáp hiện ra, khom mình hành lễ với Lý Hạo.
Chỉ trong chưa đến một tháng ngắn ngủi, vì được tẩm bổ bởi vầng sáng của thánh nhân và cả hạt thần, tức nhưỡng; sáu Lục Đinh Lục Giáp chỉ bé bằng đứa trẻ con giờ đã trưởng thành thành những cô cậu thiếu niên.
Lý Hạo và Thiên Dạ lựa chọn khu rừng nhỏ trong thôn làm nơi hạ cánh. Trong màn đêm, Linh Nhi đánh giá sơ nơi này, hít sâu một hơi, xúc động nói:
Bây giờ mà vẫn còn có nơi xanh tốt thế này, thật đúng là hiếm có!
Em thấy nơi này thế nào?
Lý Hạo hỏi:
Bởi vì khí hậu nơi đây thích hợp nên rất nhiều băng nhóm buôn ma túy muốn trồng cây thuốc phiện ở đây, dựa vào điều kiện đất đai màu mỡ để phạm tội. Còn chúng ta, lần này chúng ta sẽ dựa vào thổ nhưỡng nơi này để trồng cây thần trên tiên giới, đem lại hạnh phúc cho người dân!
Lý Hạo cười khổ lắc đầu. Đúng là một con chim ham ăn, trong đầu lúc nào cũng chỉ nghĩ đến ăn thôi.
Nhưng đây lại là hạt giống cây bảo vệ. Đừng nói chỉ có một hạt, cho dù có cả ngàn hạt ở đây, Thiên Dạ cũng không thể ăn được, bởi lẽ bên trong nó từng được cảm hóa bởi thánh tâm của dược thánh Thần Nông Hoàng, loài linh thú như Thiên Dạ không có cách nào hấp thụ chỗ tốt trong hạt như con người được.
Được rồi...
Không đi!
Thiên Dạ ngạo mạn ngẩng đầu, tức giận nói:
Bổn chim mệt rồi, bay xa như vậy thì mệt chết mất. Không đi không đi!
Thôi thôi, giúp ta đi mà!
Lý Hạo biết yêu cầu nho nhỏ của mình lại khiến Thiên Dạ nổi cáu lên rồi, bèn cười cười, gãi gãi lớp thịt dưới cổ nó, nịnh nọt:
Thiên Dạ là giỏi nhất mà nhỉ! Đợi xong việc quay lại rồi ta sẽ mời ngươi ăn đồ nướng uống bia được không?
Thật chứ?
Đôi mắt nhỏ như hạt trân châu của Thiên Dạ khẽ chuyển động, hiển nhiên là đang do dự. Nó nhìn hạt thần trong lòng bàn tay Linh Nhi, trừng trừng hai mắt nói:
Ta thấy cái hạt kia có vẻ ngon lắm, thật sự không thể ănhả?
Tốc độ của Thiên Dạ nhanh đến mức máy bay cũng khó mà theo kịp. Bình thường nếu ngồi máy bay bay thẳng từ Minh Châu đến Tây Song phải mất hơn hai giờ.Vậy mà với tốc độ bay của Thiên Dạ, chỉ tốn một giờ Lý Hạo và Linh Nhi đã đến thôn làng, nơi ở của Lâm Vỹ.
Hơn nữa trong quá trình bay, Thiên Dạ còn dùng chính linh lực của nó làm thành một lớp bảo vệ, đảm bảo Lý Hạo và Linh Nhi sẽ không bị gió thổi bay.
Chính là ở đây à?
Nếu em ở lại đó thì có thiệt thòi gì không?
Lý Hạo nhìn Linh Nhi hỏi.
Thiệt gì chứ, c9hờ tức nhưỡng và cây bảo hộ được trồng xong xuôi, chắc chắn linh khí ở vùng đất đó sẽ còn nồng đậm hơn linh khí ở những nơi Động thiên đất là6nh thời cổ nhiều. Em ở lại bên đó, cơ hội lên được cảnh giới chân nhân có khi sẽ cao hơn.
Lý Hảo và Linh Nhi liếc mắt nhìn nhau. Sau đó cậu lấy tức nhưỡng trong người ra, khom người chậm rãi đổ ra đất.
Vù!
Khi tức nhưỡng tiếp xúc với mặt đất, ánh sáng thần kỳ của nó bỗng bùng lên thành một luồng sáng kinh thiên, cả khu rừng chấn động dữ dội, đến nỗi ngay cả Linh Nhi và Lý Hạo đều đứng không vững!
Dù chỉ là một hơi thở của thánh nhân, cũng đã đủ để uy chấn bốn phương!
Đi thôi!
Lý Hạo dắt tay Linh Nhi, rồi tâm niệm lại động, bóng người thoắt chốc biến mất khỏi mật thất.
Lý Hạo gật đầu, cười nói:
Anh có một bạn ở chung ký túc cũng đang ở đó. Đấy là quê của cậu ấy. Đợi đến lúc vườn cây của chúng ta xây dựng xong, em và cậu ấy sẽ hợp tác với nhau. Cậu ấy sẽ chọn người dân địa phương đến giúp em gieo trồng, em chỉ cần chỉ đạo là được. Những người dân ở đấy rất thật thà, hơn nữa lại là những người đời đời kiếp kiếp gắn bó với núi, thông thuộc hoàn cảnh, địa hình, kinh nghiệm gieo trồng cũng vô cùng phong phú. Tất cả đều rất có lợi cho chúng ta.
Thiên Dạ, đi thôi. Chúng ta phải quay về thôn của tên Béo một chuyến.
Lý Hạo vuốt ve bộ lông của Thiên Dạ đang đậu trên vai, mỉm cười nói.
Anh Hạo, tấm lòng giúp người cứu đời này của anh thật là khiến cho người ta phải khâm phục!
Linh Nhi mỉm cười gật đầu nói tiếp:
Em cảm thấy nơi này cũng rất thích hợp. Chi bằng chúng ta trồng ngay tại đây đi!
Được!
Không cần cám ơn đâu!
Linh Nhi mỉm cười đáp:
Anh Hạo, em giúp anh làm việc này, anh phải trả lương và chia hoa hồng cho em đó! Một khi tiên quả trồng thành công, nhất định có thể nhanh chóng chiếm lĩnh thị trường. Vì tuy hiệu quả của cây không được như trồng trên tiên giới, nhưng chu kỳ sinh trưởng cũng vì thế mà rút ngắn đi rất nhiều. Đến lúc đó, thứ bảo bối này nhất định sẽ khiến người ta phải đánh nhau tranh giành nhau để có được, em lại có thể phát tài ké anh rồi!
Ha ha ha, nhất định như thế!
Lúc mới đầu khi bọn họ mới được Vương Mẫu Nương Nương tặng cho Lý Hạo, bởi vẫn còn chưa hoàn toàn trưởng thành cho nên hình hài chỉ là những đứa bé, cũng không có pháp thuật thần thông gì. Mà bây giờ, sau một thời gian được tẩm bổ, cuối cùng chúng cũng lớn lên được một chút, trở thành những cô cậu thiếu niên, thực lực cũng tăng mạnh, nếu phối hợp lại thì dù là Lý Hạo của hiện tại cũng phải vất vả đối phó.
Vụt!
Thiên Dạ biến hình, để Lý Hạo và Linh Nhi đều ngồi cũng vàng trên lưng rồi vỗ cánh, nháy mắt đã biến thành một vệt tím lóe lên trong bầu trời đêm, bay thẳng lên trời với tốc độ mắt thường không thể theo kịp, hướng về phía Vân Điền!
Cây bảo vệ!
Linh Nhi kịp thời đưa hạt cây bảo vệ vùi vào tức nhưỡng.
Ầm!
Một luồng ánh sáng thánh đạo hùng hồn nháy mắt phóng thẳng lên cao, cơ hồ ngút tận trời xanh. Dường như trong phút chốc, cây cối đang rung lắc trong rừng cũng đã yên ắng trở lại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.