Chương 377: Món khai vị
-
Vua Mua Sắm Tam Giới
- Mộc Tử Hạc
- 1234 chữ
- 2022-02-04 05:08:17
Đệ tử Tiêu Dao tông lấy từ trong ngực ra một miếng lệnh bài bằng ngọc, đây là một pháp khí môn đạo, có công dụng gần giố8ng máy dò sự thật, có thể nhờ vào tâm trạng người đang nói chuyện để kiểm tra lời nói của người đó là thật hay giả.
Độ chuẩn xác của Giám Tâm Lệnh cực cao, máy dò sự thật thông thường không thể so bì được.
Vỏn vẹn một câu9 cũng không đủ để chứng minh đâu, nên để con linh thú chim trấm này dùng thần niệm truyền âm lần nữa.
Đáy mắt cô gái Thanh Huyền tông lộ vẻ khinh bỉ, tay áo xanh vung lên, từ không trung hóa một quả bóng nước to, ném về phía ngọn lửa trắng ngà.
Ngũ hành tương khắc, thủy khắc hỏa!
Đệ tử Vạ6n Linh sào tiến tới, nói.
Cũng phải, chuyện này nên cẩn thận!
Ánh mắt Linh Nhi thoáng vẻ giận dữ, dù tính cách của cô rất hiền lành, nhưng bây giờ cũng không nhịn nổi mà phát bực.
Cây ngay không sợ chết đứng, nếu trong lòng các người không có quỷ, thì sợ cái gì?
Mặt Linh Nhi không đổi nói.
Nghe cô nói câu này, các đệ tử của Sâm La điện, Thanh Huyền tông, Vô Cực môn đều cười lạnh thành tiếng, tưởng Linh Nhi muốn gì, hóa ra cũng chỉ nói vài lời ngoài miệng thôi.
Các người đã điều tra rõ mọi chuyện, thế việc cô gái này hấp thu linh khí ở nơi này của tôi thì tính sao?
Linh Nhi vươn ngón tay như tuyết trắng trong suốt, trực tiếp chỉ thẳng mặt nữ đệ tử Thanh Huyền tông.
Cô muốn thế nào?
Thấy Linh Nhi gây khó dễ cho mình, nữ đệ tử Thanh Huyền tông bỗng chốc mặt như sương tuyết, lạnh giọng hỏi.
Họ là đệ tử từ Đạo Mônra ngoài, với người đời, trong lòng đều có cảm giác mình xuất sắc hơn, cho rằng những người khác đều là kẻ phàm phu tục tử, nếu không nhờ họ âm thầm ngăn cản Yêu tộc, phàm giới hiện giờ đã sớm bị Yêu tộc thống trị, giờ Linh Nhi còn dám quát mình, nữ đệ tử Thanh Huyền tông bỗng thấy khó chịu.
Chả thế nào cả.
Có chuyện gì nữa?
Đệ tử Sâm La điện nhướn mày, nữ đệ tử Thanh Huyền tông cũng có vẻ không vui.
Đệ tử Sâm La điện liếc mắt nhìn Linh Nhi và Thiên Dạ, dùng giọng điệu quái gở hỏi.
Cứ mời con chim trấm này nói vài câu thần niệm truyền âm để chứng minh xem nào.
Việc này không nên để chậm, chúng tôi xin cáo từ trước.
Đệ tử Tiêu Dao tông chắp tay, xoay người định đi.
A!
Mấy người kia đều sợ hãi rống lên, nhất là nữ đệ tử phái Huyền Tông lại càng xấu hổ và giận muốn chết!
Nói xong, cô vung tay lên, cảnh giới hiền nhân rơi xuống, linh khí trong khu sinh thái của cô dần tập hợp theo chỉ dẫn, rồi giữa trán cô ẩn hiện một đường vân nhỏ, một ngọn lửa trắng ngà bỗng ngưng tụ lại, dưới sự thôi thúc của linh khí, bay thẳng về phía đám người Thanh Huyền tông.
Hừ! Chỉ là lửa thường, chút tài mọn thôi!
Làm phiền cô nương rồi, chuyện này chúng tôi đã điều tra rõ, mùi dị thú trên người cậu Lý Hạo là từ người bạn linh thú của cậu ấy, không phải mãnh thú hay là gian tế Yêu tộc phái đến, chuyện này chúng tôi sẽ báo cáo chi tiết với môn đạo mình, cứu cậu Lý Hạo từ ngục tối Nhược Thủy ra.
Đệ tử Tiêu Dao tông chắp tay với Linh Nhi, sự việc đã điều tra rõ ràng, chắc chắn anh chàng này là người vui vẻ nhất trong đám Đạo Mônnày, nghi ngờ với Lý Hạo được hóa giải, cậu ấy không phải nhận nỗi oan, Tiêu Dao tông cũng không phải hổ thẹn, hơn nữa Kỳ Lân Song Tử Tinh trôi bạt bên ngoài hai mươi năm đã trở về Đạo Mônrồi, đây đúng là việc vui quá trời!
Đệ tử Thanh Huyền tông cũng lên tiếng p5hụ họa.
Anh không tin tôi?
Ta chính là linh thú được Lý Hạo mang ra từ trong Thần Nông Giá, thời gian vừa qua ta và cậu ấy sớm chiều bên nhau, ngoại trừ ta, cậu ấy không có bạn bè là linh thú nào khác.
Đôi mắt nhỏ như ngọc sáng của Thiên Dạ lóe lên tia tức giận, nếu không phải Linh Nhi luôn vỗ về nó, nó đã sớm nổi trận lôi đình mắng chửi dạy dỗ tất cả những người này rồi đấy!
Nhưng sau đó, Linh Nhi lại tiếp lời.
Trước tiên chỉ dạy dỗ lại mấy người của các phái hãm hại Lý Hạo thôi.
Vù!
Ánh sáng từ Giám Tâm Lệnh lóe lên, vẫn không có điều gì khác biệt xảy ra, chứng minh lời Thiên Dạ nói hoàn toàn là sự thật, hơn nữa lại là thần niệm truyền âm, không có sự dối trá nào ở đây cả.
Từ từ!
Ngay lúc họ chuẩn bị đi, Thiên Dạ đậu sau lưng Linh Nhi bỗng lên tiếng.
Lũ các người còn muốn xoi mói gì nữa không?
Đệ tử Đại La kiếm tông là nóng nảy nhất, trong mắt anh ta không chứa nổi một hạt cát, sau khi có kết quả, mới cười nhạt châm chọc nói:
Đúng là lòng dạ tiểu nhân, khiến người khác thấy xấu hổ vì đã làm bạn với các người.
Nhưng cô ả ngàn lần không ngờ rằng, ngọn lửa Linh Nhi tạo ra không phải lửa thông thường, mà là ngọn lửa điều động từ Thầnh Nông đỉnh ra.
Ngọn lửa trong Thần Nông đỉnh tuy bây giờ vì không trong tay vua Thần Nông nên không phải thánh hỏa, nhưng tuyệt đối không phải loại lửa mà cô gái Thanh Huyền tông có thể dùng đạo pháp mà dập tắt.
Tuy đệ tử Tiêu Dao tông cũng giận dữ, nhưng vẫn tiến tới chắp tay, nói với Thiên Dạ.
Lần này lý do Vạn Linh sào bới ra tuy là khiến mọi người khó chịu, nhưng cũng có thể hiểu được. Họ cũng là thành viên của tổ điều tra, nói ra ý kiến bất đồng, đương nhiên cũng được chứ.
Trên người con chim trấm này cũng không mang mùi phạm tội gì, trong mắt cũng không có niềm ham thích máu thịt, rất rõ rồi đó, nó là linh thú chưa bao giờ giết người vô tội, không phải mãnh thú có tính thèm thịt.
Đệ tử thay mặt Tinh Mang trai khẽ phe phẩy quạt lông trong tay, mỉm cười nói.
Nếu vậy, chắc hẳn các vị đã có quyết định rồi, có thể về phục mệnh được chưa?
Giọng Linh Nhi lạnh như băng, thản nhiên nói.
Ầm!
Vừa chạm vào, quả bóng nước mà cô gái áo xanh tạo thành đã bị ngọn lửa đè thành hơi nước, rồi sau đó, quần áo trên người các đệ tử Vạn Linh sào, Thanh Huyền tông, Vô Cực môn, Sâm La điện đều bị thiêu thành tro, mà có hỏa độc nặng xâm nhập vào cơ thể họ, tuy tính mạng không sao, nhưng nếu không có cao nhân cấp bậc cao giúp hóa giải, chỉ sợ sau này tu vi khó mà tiến cao.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.