Chương 39: Tại hạ thua rồi



Chậc chậc, nhìn dáng vẻ lẳng lơ này mà còn kêu mình là tiểu nữ, ha ha ha, xem ra nữ vương của chúng ta cuối cùng cũng hiểu ra, bắt đầu đi t8rêu chọc trai trẻ rồi!



Xí! Cái gì mà trai trẻ! Cậu thì biết cái gì? Phi Phi của bọn tôi không thèm cái loại cỏ xanh mơn mởn đó, đ3àn ông mà cậu ấy xem trọng, chắc chắn là cái kiểu ông chú đẹp trai khắp người tỏa ra khí chất của đàn ông trưởng thành kia kìa!


Lý9 Hạo chưa kịp trả lời đã nghe thấy tiếng mấy cô gái lảnh lót cười ầm lên, lúc nói cười cũng vô cùng cởi mở không chút câu nệ, xem ra là chị6 em thân thiết của Tả Phi Phi.

Có rảnh không? Tôi đã giải quyết xong vấn đề sản lượng Ngưng Chân Lộ rồi.

Lý Hạo ngừng một5 chút rồi nhẹ giọng nói.

Thật sao?


Đúng là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã…

Lý Hạo cười khổ, bỏ điện thoại vào túi.
Tả Phi Phi có tính cách sôi nổi, thẳng thắn hào phóng, bạn bè cô cũng đều thuộc loại công tử tiểu thư con nhà giàu. Vừa nãy trong điện thoại, những lời đùa giỡn chọc phá về tiêu chuẩn của Tả Phi Phi chỉ thể hiện bề nổi mà thôi, nhưng với khả năng quan sát trời sinh của Lý Hạo đương nhiên đã có thể đoán được đại khái tính cách của những cô bạn này.
Tả Phi Phi bên đầu dây kia bỗng cao giọng, thể hiện rõ cô vô cùng mừng rỡ:
Ý cậu là có thể ký hợp đồng rồi sao?


Ừ, bây giờ tôi đến cổng trường, cậu có tiện ghé qua đón tôi không?

Lý Hạo khẽ cười hỏi.
Cửa sổ bên tay lái phụ hạ xuống, một thanh niên từ trong thò đầu ra, bực bội hét lên với Lý Hạo:
Mày đang cản đường đó biết không hả? Chó ngoan không cản đường, mau tránh ra!


Đường trước cổng trường rộng như vậy, mấy người hà cớ gì cứ phải đi qua chỗ tôi đứng?

Lý Hạo xoay người, liếc nhìn bọn họ, lạnh lùng nói.
Đối với sự châm chọc của bọn họ, Lý Hạo chỉ cười hờ hững rồi cất bước chậm rãi đi về phía bọn người Vương Doãn.

Cốc cốc cốc!

Lý Hạo cúi người, gõ nhẹ lên cửa sổ bên ghế lái phụ.
Lý Hạo quay đầu lại, mắt trừng to.
Chiếc xe vừa mới bóp kèn dừng phía sau cậu chính là chiếc BMW của Vương Doãn.

Này! Tên nhà quê phía trước, mau tránh ra!


Cần tôi đưa cậu đi một đoạn không?

Cửa xe từ từ hạ xuống, Vương Doãn khinh thường nhìn Lý Hạo, cười lạnh nói:
Ngại quá, tôi không có thời gian!


Không phải, là tôi muốn giúp cậu.

Vẻ mặt Lý Hạo chân thành nhìn Vương Doãn, nói:
Cậu có bệnh phải đi chữa đi.


Sao lại nói vậy?


Thằng nhóc! Mày muốn kiếm chuyện à?

So với Tả Phi Phi, tính cách của Thần Hi rõ ràng ít nói lạnh lùng hơn nhiều, cho dù là đối với Lý Hạo, nhiệt tình trong lòng cô cũng đều ẩn sâu trong những hành động nhỏ.
Nhưng Lý Hạo cũng hiểu được rằng, tính cách này của cô có liên quan đến chuyện từ nhỏ cô đã được cụ Thần đưa vào sâu trong núi chăm sóc, lúc nhỏ hiếm khi tiếp xúc với người khác thì đương nhiên sẽ phát triển thành tính cách hướng nội như bây giờ.
Lý Hạo đang thầm suy nghĩ so sánh Tả Phi Phi và Thần Hi, bỗng có tiếng kèn xe từ phía sau vang lên làm đứt dòng suy nghĩ của cậu.
Còn chưa cúp điện thoại đã nghe thấy tiếng cười đùa của các chị em của Tả Phi Phi truyền đến.

Con bé chết tiệt, mau đưa cái váy kia cho tao!

Cuối cùng, theo tiếng rống giận của Tả Phi Phi, điện thoại cũng bị ngắt, chỉ để lại tiếng máy bận.

Ái chà, chẳng phải là Lý Hạo tiếng tăm lẫy lừng đây sao?

Sau khi thấy rõ là Lý Hạo, thanh niên ngồi ở ghế lái phụ lộ rõ vẻ kinh ngạc, sau đó toét miệng cười nói:
Sao thế? Người nổi tiếng Lý Hạo của chúng ta định đón xe đi đâu sao?

Nói xong, hắn ra vẻ vô cùng thông cảm nhìn Lý Hạo, nói:
Ôi dào, thời điểm trưa trời trưa trật thế này đúng là không dễ đón xe nhỉ! Lý Hạo, không ngờ gần đây mày làm ăn phát đạt vậy mà kết quả lại không có nổi chiếc xe để đi hả?

Nói xong cậu quét mắt qua mấy tên ngồi trong xe kia, chép miệng nói:
Xem ra, mấy người bạn này của cậu cũng sắp có triệu chứng giống cậu rồi, vừa hay, tôi có thể mách cho cậu một biện pháp, không cần phải uống thuốc hay châm cứu cũng có thể chữa khỏi bệnh của cậu … à là bệnh của các cậu mới đúng!

Cái gì?

Vương Doãn trầm mặt, tuy vô cùng căm ghét Lý Hạo, nhưng gã lại không thể không thừa nhận, chẩn đoán của Lý Hạo rất chính xác, chính bản thân gã cũng rất mong có thể nhận được điều trị, giờ lại nghe Lý Hạo nói vậy, đương nhiên có hơi dao động.

Rất đơn giản, các cậu lấy tay sờ vào hông mình, tại vị trí đốt sống thắt lưng thứ nhất chếch qua bên chừng một tấc rưỡi, xoa bóp mạnh ở vị trí huyệt đạo chỗ đấy là khỏi.

Lý Hạo rất nghiêm túc hướng dẫn cho bọn Vương Doãn, dáng vẻ như một bậc thầy hành y cứu đời, nghiêm túc đến mức khiến đám Vương Doãn bất giác nghiêm túc làm theo lời cậu nói.
Sau đó, ngay khi tay Vương Doãn vừa ấn mấy cái xuống hông mình, một cảm giác cuộn trào mãnh liệt chớp mắt ướt sũng dưới người gã, cả đám chỉ cảm thấy một dòng nước ấm không thể khống chế từ trong cơ thể trào ra, rồi sau đó …
Người này nói chuyện lộ rõ sự sân si, Lý Hạo chỉ đơn giản liếc nhìn, phát hiện mấy người trên xe dù ít dù nhiều cũng có cảm giác thù địch đối với cậu.
Xem ra mọi chuyện đều có hai mặt của nó, trong trường học cậu thi đấu ba lượt với các sinh viên trao đổi đến từ đại học y Edinburgh, kết quả giành toàn thắng, nhận được tiếng vỗ tay và cổ vũ của vô số bạn học.
Đồng thời cũng dẫn đến sự ganh ghét vô cớ của một số người.
Chẳng hạn như mấy người Vương Doãn trước mặt. Chúng không những không cảm thấy Lý Hạo giúp sinh viên Hoa Hạ lấy lại mặt mũi mà ngược lại còn thấy cậu giành hết sự nổi bật vốn thuộc về bọn chúng.
Có những người như thế, chuyện bản thân không có khả năng cũng không muốn thấy người khác làm được, nếu không phải trong lòng ngứa ngáy, thì làm sao có thể nhìn người khác không vừa mắt như vậy.
Không nghi ngờ gì nữa, Vương Doãn và mấy tên bạn của hắn chính là loại người này.
Mấy chiếc quần âu hàng hiệu trên người bọn chúng đã ướt hết!
Dòng nước vàng ngập mùi amoniac còn chảy xuống từ quần Vương Doãn, làm ướt cả chỗ ngồi bằng da thật trong chiếc BMW của gã.

Trời ạ!


Tiện mà, quá tiện đi chứ!

Tả Phi Phi nhiệt tình nhận lời, cười duyên nói:
Ngoan ngoãn chờ đó cho chị nhé! Nửa tiếng nữa chị tới!


Ha ha ha, Phi Phi cậu tiện cái gì chứ? Xem ra vừa nãy cậu nói hôm nay không thể uống đá là nói xạo nha!

Nghe thấy lời Lý Hạo, mấy tên khác trong xe Vương Doãn liền như mèo bị giẫm phải đuôi, ai nấy đều kích động, cảm thấy cuối cùng cùng tìm được lỗ hổng trong lời nói của Lý Hạo nên có thể mượn gió bẻ măng.

Kích động cái gì?

Ngờ đâu Lý Hạo không hề hoang mang mà chân thành nói tiếp với Vương Doãn:
Lần trước không phải đã bảo cậu là cậu bị thận âm hư sao? Căn bệnh này mà không chữa trị kịp thời là sẽ ảnh hưởng đến khả năng sinh sản đó!

Bọn Vương Doãn còn đang ngu người chưa kịp phản ứng thì Lý Hạo đứng ngoài xe đã khoa trương kinh ngạc hô lên.


Vương Doãn! Mấy người các cậu mới đúng thật là nhà quê đó! Sao không chịu vào nhà vệ sinh của trường mà cứ phải mua chiếc BMW ngầu như vậy làm nhà vệ sinh hả!


Nghe thấy Lý Hạo hô to như vậy, với mức độ nổi tiếng hiện tại của Lý Hạo trong trường, rất nhiều sinh viên đi ngang qua lập tức vây lại xem, khi đã nhìn thấy bộ dạng thảm hại của mấy người Vương Doãn, người nào người nấy đều ngây ngẩn!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.