Chương 54: Cậu mà cũng đòi anh hùng cứu mỹ nhân á?


Thế nhưng biểu hiện của bà nội Thần Hi hôm nay có hơi lạ. Nhìn thấy Lý Hạo bà rất ngạc nhiên, hơn cả là vẻ mặt bà ngơ ngác một hồi8 lâu lại chuyển thành vui mừng khôn xiết, bà mừng rỡ kiễng chân vuốt mặt Lý Hạo, mừng rỡ nói:
Cháu không sao là tốt rồi! Không s3ao là tốt rồi!



Ơ… Cháu làm sao ạ? Cháu thì có thể làm sao cơ chứ?


Ơ?

Lý Hạo nghe vậy nhướng mày, nhìn thấy vẻ mặt vô cùng xấu hổ của cha con Lã Tư Viễn và Lã Hạ Hầu, có phần nghĩ ngợi nói:
Sao vậy ạ? Phải chăng hôm nay đại sư huynh tới đây là muốn bàn chuyện gì với sư phụ sao?


À, đây là học sinh của tôi ở nước Anh - Mike, là người Hoa kiều, hai ngày trước mới về nước, cũng chuẩn bị phát triển trong nước với tôi.

Lã Tư Viễn mỉm cười đáp:
Hôm qua Thần Hi gặp bọn côn đồ trên đường, là Mike vừa hay cứu Thần Hi đấy!


Tiểu sư đệ, cậu không sao là tốt rồi, cậu khiến sư huynh lo lắng cả buổi rồi đó!

Lã Tư Viễn cáo già hơn Lã Hạ Hầu nhiều. Ông ta mỉm cười, nhanh chóng dấu vẻ mặt ngạc nhiên, còn giả bộ quan tâm Lý Hạo.
Lã Tư Viễn nhìn Lý Hạo, trong đầu lóe lên trăm ngàn ý nghĩ. Ông ta cảm thấy càng ngày mình càng không hiểu tiểu sư đệ này rồi.

Ông Thần, hôm qua sau khi cứu Thần Hi, cháu đã rung động trước nhan sắc xinh đẹp của cô ấy. Hôm nay thầy giáo đưa cháu tới nhà ông, thật ra là cháu muốn xin được đính hôn với Thần Hi ạ.

Mike liếc nhìn Lý Hạo, gương mặt nhợt nhạt lộ ý cười.

Sao thằng nhóc này có thể bình an ra khỏi Như Ý Lầu, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Không phải Vương Thiên Hào đã nói Như Ý Lầu là đầm rồng hang hổ sao? Chẳng lẽ tên nhóc này thật sự có chỗ dựa lớn?

Lý Hạo bị bà nội Thần Hi kéo vào trong phòng khách, vừa5 vào đã thấy, hóa ra trong phòng khách còn có những vị khách khác.
Là cha con Lã Tư Viễn và một thiếu niên khôi ngô, nho nhã, còn Thần Hi và ông cụ Thần Dục ngồi trên ghế sô pha, nhưng vẻ mặt hai người lại đau thương lắm thay.

A!

Nhìn thấy Lý Hạo tới, Thần Hi hô to một tiếng, đứng bật dậy từ sô pha rồi bổ nhào lên người Lý Hạo, cầm tay cậu vừa khóc vừa nói:
Chỉ cần cậu không sao là được, cậu không sao là được rồi.


Hạ Hầu, ngồi xuống!

Lã Tư Viễn bên cạnh quát khẽ một câu, đưa tay giữ chặt Lã Hạ Hầu đang kích động, sợ con trai nhiều lời sẽ để lộ chuyện.

Cảm ơn sư huynh đã quan tâm đệ.

Lý Hạo gật đầu, sau đó đánh mắt liếc vị thiếu niên ngồi cạnh Lã Hạ Hầu, nhíu mày hỏi:
Đây là?

Thần Hi mâu thuẫn lắm, người cô thích là Lý Hạo, nhưng hôm qua Mike đã cứu cô, khiến cô cảm thấy mình mắc nợ cậu ta, hơn vậy cậu ta còn tỏ ra si tình vô cùng, khiến người khác cảm thấy nếu lỡ nói lời từ chối thì sẽ làm cậu ta tổn thương.
Lã Tư Viễn thấy vẻ mặt do dự của Thần Hi, liền đánh mắt ra hiệu với Lã Hạ Hầu.
Nói xong, Mike đứng lên, nồng nàn say đắm ngắm Thần Hi đứng cạnh Lý Hạo, nói bằng vẻ vừa phong độ vừa dịu dàng:
Thần Hi, xin em hãy yên tâm ở bên tôi! Tôi nguyện bảo vệ em như buổi tối ngày hôm qua trong suốt quãng đời còn lại.

Đứng bên Thần Hi, Lý Hạo có thể tinh tường cảm thấy cơ thể cứng đờ vì hồi hộp của cô.

Xem ra tôi bình an vô sự đã khiến sư chất thất vọng rồi.

Lý Hạo cười lạnh, thản nhiên nói.

Ông ta nói cậu làm phật lòng người máu mặt... nói cậu đã chết rồi.

Thần Hi nhạt nhòa nước mắt ngắm Lý Hạo, khóc thất thanh.
Cẩn thận nghĩ lại, chuyện Lã Tư Viễn đưa Mike đến cầu hôn ngày hôm nay, có thể đã được sắp xếp hết từ trước!

Nào nào nào, sư chất này, cậu đừng đau lòng, đừng khóc vội chứ.

Cái chuyện giữa đường trêu ghẹo con gái nhà lành này, người xã hội đen chân chính sẽ không thèm làm, chỉ mấy tên côn đồ mới thích làm thôi.
Mà mấy tên côn đồ gần học viện y Hoa Hạ đều là đàn em của Chó Da Vàng, Lý Hạo không tin đã xảy ra chuyện lần trước rồi mà hội đàn em của Chó Da Vàng còn dám động vào Thần Hi.
Vừa nghĩ vậy, Lý Hạo vội vàng cười đón, chắn giữa Mike và Thần Hi, xoay người rót cho cậu ta chén trà, như đang an ủi đôi phần.
Mike bất ngờ trước tiếng gọi sư chất của Lý Hạo, theo bản năng bước lên đỡ chén trà trên tay Lý Hạo.
Vẻ mặt Mike biến đổi thành nét đau đớn tổn thương, một tay ôm ngực, một tay đưa về phía Thần Hi, bi ai nói:
Vậy trước hết em cho tôi cơ hội làm quen với em được không? Hay em cảm thấy tôi có chỗ nào chưa tốt, em nói đi, tôi có thể sửa mà!

Thần Hi nhìn Lý Hạo bằng ánh mắt cầu cứu, gương mặt si mê đi kèm tức giận của Mike khiến Thần Hi vừa cảm thấy mắc nợ, vừa bối rối chẳng biết nói gì.
Hơn thế, chuyện này chẳng sớm cũng chẳng muộn, lại nhắm vào đúng lúc Lý Hạo không có bên cạnh Thần Hi, lại còn được Mike - học trò của Lã Tư Viễn cứu giúp.
Mấy chuyện này cũng không thể trùng hợp đến thế được chứ?

Tư Viễn, chuyện này là sao?

Ông cụ Thần Dục nhìn Lý Hạo khỏe mạnh đứng trước mặt cũng chau mày, ánh mắt lóe sự tức giận, hầm hầm trầm giọng hỏi Lã Tư Viễn đối diện.

Ra là vậy, hóa ra họ nghĩ mình bị chị Ngọc Oanh xử lý rồi.

Lý Hạo cười lạnh trong lòng, nói:
Nhưng họ trăm ngàn lần không biết, chị Ngọc Oanh không ra tay, lại còn trở thành chị em với mình.


Tớ không sao hết, không phải tớ vẫn khỏe mạnh lắm sao? Cậu sao vậy?

Lý Hạo vừa bước chân vào cửa đã cảm thấy hôm nay có gì đó sai sai, nhưng vẫn an ủi vỗ đầu Thần Hi.
Lã Hạ Hầu hiểu ngay, vội vàng mở miệng bồi thêm:
Thần Hi, cậu còn do dự gì chứ? Cậu nhìn Mike nè, đẹp trai như vậy, lại tài giỏi, còn thích cậu nữa, cậu còn lo cái gì?


Thần Hi, chẳng lẽ em không thích tôi sao?

Ngay đến vợ chồng ông cụ Thần trong lúc nhất thời cũng không biết nói sao cho phải, cứ cảm thấy nếu buông lời từ chối thì sẽ tổn thương cậu bé kia.
Lý Hạo đứng bên cạnh đã nhìn thấy Lã Tư Viễn đánh mắt mờ ám với Lã Hạ Hầu, trong lòng càng thấy chuyện này đáng nghi.
Vẻ mặt Lý Hạo mờ mịt, chẳng hiểu gì.

Ông nó ơi, Thần Hi ơi, mọi người mau xem, mau xem ai đến nè!

Bà nội Thần Hi xúc động lôi Lý Hạo vào, bà là một người c6uồng sạch sẽ nhưng lần này đến cả giày cũng không cho Lý Hạo cởi.

Sao có thể chứ? Cậu làm loạn đêm xuất giá của hoa khôi Như Ý Lầu, sao có thể còn sống mà về được?

Lã Hạ Hầu thiếu kiên nhẫn nhất, đứng bật dậy từ ghế sô pha, sắc mặt sợ hãi hỏi Lý Hạo.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.