Chương 64: Khống chế tô linh



Nghĩ cách hả? Nghĩ cách gì chứ?


Lưu Nguyên Minh hừ một tiếng, nói:
Có Bộ trưởng Thẩm ở đây, còn giở được trò bịp gì? Bảo sinh viên của ôn8g chuẩn bị cho tốt, chiều nay phải xem tài năng của riêng từng người đấy!

Trương Côn cũng bực mình vì không thể khuyên được Lâm Vỹ, bảo:
Ông nói xem, suốt ngày kè kè bên cạnh người ta rồi lại không theo đuổi, cũng không cảm thấy lãng phí à?


Xùy xùy, không phí lời với mấy ông nữa.

Vương Doãn ngồi thẳng người dậy, ghé đầu sát vào mặt Tô Linh, nhìn thẳng vào mắt cô, nói:
Nhưng anh thấy trên sân khấu em biện luận rất sắc bén mà, hoàn toàn không có chút ý muốn thua cuộc.


Em, em đã là người phát biểu ít nhất trong đội rồi.

Hoàng Ninh lên tiếng đề nghị.

Ý kiến này hay đó!

Hoàng Ninh nhìn bóng lưng Lâm Vỹ, thở dài tỏ vẻ sâu lắng, bùi ngùi than.

Có phải em đã quên chuyện anh dặn dò em rồi không?

Chỉ là ông ta không biết, không phải là Lý Hạo có khả năng mời được Thẩm Thừa Phong, mà do cậu có một người chị tốt.
Người chị tốt mười mấy năm trước làm rúng động cả Minh Châu, mười mấy năm sau lại khuynh đảo cả Thượng Hải.
Nói xong, Lưu Nguyên Minh quay mình đi thẳng ra khỏi nhà vệ sinh3. Không dễ gì Thẩm Thừa Phong mới đến học viện y Hoa Hạ một chuyến, ông ta còn phải tranh thủ thời gian để lại ấn tượng với người ta, làm gì còn hơ9i sức nói chuyện vớ vẩn với Lã Tư Viễn?

Lý Hạo, Lý Hạo!

Tô Linh không dám nhìn vào mắt Vương Doãn, sợ sệt thu người sang bên cạnh giải thích:
Hơn nữa em sợ nhỡ em biểu hiện quá rõ sẽ bị Lý Hạo nhận ra.


Lý Hạo?

Lý Hạo gật đầu.

Ôi… cái tên này, rốt cuộc muốn hèn hạ bao lâu nữa đây!

Vương Doãn ngẩng đầu lên nhìn dáng vẻ sợ hãi của Tô Linh, gương mặt nhếch lên nụ cười biến thái, bàn tay bắt đầu càn rỡ xoa nắn trước ngực cô.
Vương Thiên Hào và Lã Tư Viễn đang có một cuộc giao dịch, giá trị dường như cũng không nhỏ. Bởi vậy, cha Vương Doãn đã sớm báo cho gã phải dốc sức trợ giúp Lã Tư Viễn áp đảo các sinh viên của Thần Dục trong đại hội giao lưu.
Lâm Vỹ thấy ngại cười trừ, gãi đầu nói.

Này! Ranh nhà ông thì có chuyện gì được chứ?

Lã Tư Viễn phẫn nộ đấm vào tấm gương lắp trên bồn rửa mặt, căm tức nói:
6Tại sao? Tại sao lúc nào mày cũng có thể giở thủ đoạn bịp bợm thế chứ?

Tuy trước giờ Thẩm Thừa Phong có tiếng là công bằng chính trực tron5g giới, nhưng hôm nay lại khen ngợi Lý Hạo hết lời trước mặt mọi người. Với thái độ không rõ ràng ấy, có chết Lã Tư Viễn cũng không tin ông với Lý Hạo không có chút quan hệ nào.
Vừa nghe đến cái tên này, đôi mắt hẹp dài của Vương Doãn thoáng hiện sự tàn độc. Gã đưa một tay nắm lấy bờ vai run rẩy của Tô Linh, tay kia nâng cằm cô lên, giữ chặt gương mặt cô, nghiến răng hỏi:
Em sợ hắn đến vậy ư? Rốt cuộc là em sợ hắn, hay vẫn còn thích hắn?


Em không có, em…


Hạo Tử, cậu lợi hại thật đấy!

Lúc nghỉ trưa, đám bạn Lâm Vỹ đầy hưng phấn vây quanh Lý Hạo, ai cũng mừng thay cho cậu.
Tô Linh ngồi ở ghế phụ căng thẳng siết chặt tay, liên tục lắc đầu.

Thật không?

Mà đội trưởng của đội Trung y vừa hay lại là tên Lý Hạo mà hắn ghét nhất.
Cho nên dù xét ở khía cạnh nào, Vương Doãn cũng mong đội Trung y sẽ thua thảm hại trước các đại diện của đại học Edinburgh trong đại hội giao lưu lần này.
Lâm Vỹ cười, đẩy Trương Côn một cái, sau đó vỗ vai Lý Hạo nói:
Hạo Tử, chiều nay tiếp tục cố gắng, hăng hái phấn chấn lên nhé! Anh em đi trước đây!


Ừ, đi đi.

Đầu Vương Doãn tiến đến gần bên tai Tô Linh, cắn nhẹ dái tai của cô. Tay kia bỗng mò đến trước ngực cô, khiến cơ thể mềm mại bỗng cứng ngắc khó mà cử động.

Em yêu, em tuyệt đối đừng khiến anh thất vọng một lần nữa nhé!

Theo như lời Trương Côn, anh em của mình trâu bò thì mình cũng có thể dát vàng lên mặt!

Hay là trưa nay bọn mình cùng đi ăn gì đó ngon ngon, cổ vũ cho Lý Hạo đi, để chiều nay nó hăng hái tinh thần, thẳng tay đập cho mấy thằng bên Anh nát bét!

Hoàng Ninh bĩu môi, sau đó nói:
Béo, ông có phải đàn ông không hả? Suốt ngày cứ bảo muốn tìm hạnh phúc của riêng mình, kết quả lại bám theo sau mông người ta. Người ta vừa mới yêu đương ông đã chủ động rút lui nhường lại cho người khác, vừa mới thất tình thì ông lại lập tức không ngại gian lao chạy tới an ủi, có phải ông thấy làm lốp xe dự phòng rất có cảm giác thành tựu đúng không?


Làm gì có, lốp xe dự phòng gì chứ?

Lý Hạo cũng cảm thấy gần đây mình bận rộn quá rồi, đã lâu không tụ tập với anh em nên liền vui vẻ gật đầu.

Khà khà, vậy chúng ta đi thôi, chiều nay tôi còn chút việc không đi với các ông được.

Trong chiếc BMW đang đậu ở bãi đỗ xe của Vương Doãn, gã dựa vào ghế, híp mắt trầm giọng hỏi.

Không, không có…

Lâm Vỹ bị Hoàng Ninh nói tới đỏ cả mặt, vừa thu dọn đồ đạc vừa nói:
Ông không hiểu đâu, quan hệ giữa bọn tôi gọi là tình bạn thuần khiết.


Béo, ông cũng đừng trách Hoàng Ninh nói ông như vậy. Ông xem bọn mình đã là năm ba đại học rồi, cứ để Đổng Hiểu Uyển gọi là đến đuổi thì đi thế hả?

Trương Côn lấy cánh tay huých vào lớp mỡ trên bụng cậu ta, trêu chọc.

Khỏi phải hỏi, chắc chắn là cô em tốt của cậu ta lại thất tình nên đang cần người an ủi đấy mà!

Gương mặt Tô Linh trắng bệch vì sợ hãi, cố gắng tìm cách giải thích nhưng cuối cùng vẫn không biết nên nói gì.

Anh hi vọng em đã biết chiều nay phải làm thế nào.

Danh dự quốc gia gì đó, trong mắt gã hoàn toàn không quan trọng!

Nhưng hiện tại, đại học Edinburgh vốn nắm chắc phần thắng trong tay lại thua mất phần tranh biện lý luận y học. Phần tiếp theo, chỉ đành gửi gắm hy vọng vào phần thi y học thực nghiệm chiều nay để có thể thắng được đội Trung y.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.