Chương 1506: Hành hạ bạch nguyệt (13)


Nghe người ở đầu dây bên kia nói, vẻ mặt của anh hoàn toàn thay đổi,
Được, tôi sẽ đến ngay


Cúp điện thoại, lại th8ấy hai bé đang ngửa đầu nhìn mình, anh liền xoa đầu Bé Lười.
Khi Thị Cẩm Ngôn đi xa rồi, Bé Lười mới cười híp mắt lấy tiền ra đếm,
1, 2, 3... 19...

Bé Lười nhìn Bé Nháo với ánh mắt lấp lánh,
Bé Nháo, em bán một tuýp thuốc mỡ được 19 tờ 100 này

Bé Lười:
Bác, xoa một cái một trăm tệ ạ

Th3ị Cẩm Ngôn:
...

Thị Cẩm Ngôn:
...

Thi Cẩm Ngôn gật đầu, lái xe đi.
Thi Cẩm Ngôn nhìn biệt thự nhà 5họ Tư, nói:
Bé Lười, cháu có thể giúp bác nói với bác gái là chín giờ sáng mai bác đến tìm không?

Bé Lười lập tức gật đầu,
Ngày mai cháu lại bán thuốc mỡ cho bác?
Bé Nháo:
Em muốn ngày mai bán lấy tiền nữa không?

Bé Lười:
Vậy anh đến phòng bếp lấy ớt đi, em sẽ đi tiểu, sau đó đi lấy bùn. À, Bé Nháo, anh nhớ trộm thuốc mỡ của bà nội, để trộn vào thành phẩm của chúng ta nhé

Nghe Bé Lười nói, khuôn mặt nghiêm túc của Bé Nháo nở nụ cười,
Ừ, em làm tốt lắm! Đi, chúng ta đi chơi chế tạo thuốc nữa đi

Bé Lười:
Em không muốn chơi nữa đâu, bẩn lắm!

Bàn tay sắp xoa đầu Bé Nháo dừng lại giữa không trung, Bé Nháo lùi lại, trên mặt viết rõ ràng mấ9y chữ: Không được xoa đầu cháu, cháu không phải đứa trẻ một tuổi.
Thị Cẩm Ngôn ngượng ngùng rụt tay lại, thấy ánh 6mắt của Bé Lười, lại muốn cho bé tiền, nhưng anh đã lấy hết tiền mua thuốc mỡ rồi.
Bé Nháo gật đầu, hỏi:
Em bán thuốc mỡ gì thế?

Bé Lười cười,
Là cái hai chúng ta chế tạo đó!



Thi Cẩm Ngôn không hề biết thuốc mỡ anh tốn gần hai nghìn mua chỉ là những thứ đó. Anh vứt thuốc mỡ lên xe, chạy nhanh về phía trước.

Lái xe được một đoạn, anh bắt đầu chạy chậm lại, cũng không còn lo lắng như lúc mới nghe điện thoại nữa. Anh không chạy về hướng bệnh viện, mà chạy về hướng... đồn cảnh sát.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào, Người Thừa Kế.