Chương 1009: Tìm thấy cô ngay tức khắc
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 1324 chữ
- 2022-02-17 03:34:41
À ừ, là như thế này, trong hồ sơ của ba người nhà họ Cố không có ghi chép DNA của họ, tôi muốn hỏi xem ở chỗ của bác sĩ Trần có không. Nế8u có thì xin đưa một phần đến Văn phòng số 1 Bộ Quốc phòng của chúng tôi nhé.
Diệp Tử Đàn liền nói:
Chúng tôi có ghi chép lại r3ồi ạ, trong hồ sơ không có sao? Bác sĩ Trần đã đưa đến rồi mà. Ồ, nhưng không đưa trực tiếp cho Thượng tướng Quý mà đưa cho Hoắc thiếu ạ…9
Không có vận may, chỉ có vận mệnh tự mình tạo nên cho mình thôi.
Diệp Tử Đàn mở máy tính lên, say mê đọc về bước đột phá thời đại mới của nghiên cứu virus mà đối phương gửi cho cô ta...
Trần Liệt âm thầm thở phào nhẹ nhõm, đặt túi tài liệu có dấu mộc đỏ
tuyệt mật
đó lên bàn làm việc của Thượng tướng Quý, nói:
Báo cáo thủ trưởng, đây là tài liệu thủ trưởng cần.
Anh ta lại nói:
Chuyện này là do cháu sai, cháu kiểm điểm với thủ trưởng. Cháu nên đưa những báo cáo này cho Hoắc thiếu từ sớm, nhưng do cháu bận quá nên quên mất. Đợi đến lúc cháu nhớ ra thì Hoắc thiếu đã đi thực hiện nhiệm vụ rồi, vốn định đợi anh ấy quay về rồi đưa cho anh ấy, không ngờ thủ trưởng đã nhớ đến nó. Đều do cháu không đúng, đều là lỗi của cháu, thủ trưởng xử phạt cháu đi!
Thượng tướng Quý nhìn Trần Liệt, trầm mặt nói:
Chỉ là lỗi của một mình cậu thôi sao? Cậu quên nói, nhưng người kĩ tính như Hoắc Thiệu Hằng sẽ quên hỏi sao? Cậu đang muốn đỡ cho cậu ta một nhát ư, hay là định đưa dao vào tay đối thủ của cậu ta đây?
…
Ngoài mặt Thượng tướng Quý không có gì khác thường, chỉ một mình ngồi trong phòng làm việc suốt nửa tiếng đồng hồ, không đọc được chữ nào trong tập tài liệu trước mặt.
…
Thấy Trần Liệt làm thí nghiệm xong bước ra ngoài, Diệp Tử Đàn vội tắt máy tính, nói với anh ta:
Bác sĩ Trần, lúc nãy thư ký Tào, thư ký đời sống của Thượng tướng Quý ở bên Văn phòng số 1 Bộ Quốc phòng gọi điện thoại cho anh, nhắn anh gửi một bản ghi chép DNA của ba người nhà họ Cố cho họ đấy, nghe nói là phải lưu trữ hồ sơ.
Ông không tin Trần Liệt chưa từng làm xét nghiệm DNA cho Cố Tường Văn và Cố Niệm Chi.
Ông cũng không tin Hoắc Thiệu Hằng không biết gì về chuyện này.
Nghe vậy, Thư ký Tào thoáng giật mình. Anh ta nghe ra ý của Diệp Tử Đàn là chuyện này dù có sai thì cũng là lỗi của Hoắc thiếu,6 không thể trách Trần Liệt được.
Nhưng Hoắc Thiệu Hằng và Thượng tướng Quý có quan hệ gì chứ? Đâu phải một bác sĩ nhỏ nhoi như cô5 ta có thể làm dao động được.
Lại còn muốn che giấu cho Hoắc Thiệu Hằng nữa à…
Không bán đứng Hoắc Thiệu Hằng, điều này rất đáng khen, nhưng định giở mánh khóe tiểu xảo trước mặt lãnh đạo thì không phải là hành vi sáng suốt.
Nhưng bây giờ hình như không giấu được nữa, ai mà nhiều chuyện như vậy, lại đi nói chuyện này ra chứ?
Trần Liệt không nói gì, nghiêm mặt lấy báo cáo xét nghiệm DNA của ba người nhà họ Cố ra, cho vào trong túi tài liệu đóng dấu mộc đỏ
tuyệt mật
, gọi vài cậu cảnh vệ vũ trang đầy đủ đi cùng, đi về phía Văn phòng số 1 Bộ Quốc phòng của Thượng tướng Quý.
Trần Liệt ôm túi tài liệu được đóng dấu mộc đỏ
tuyệt mật
, lo lắng bất an bước vào, đứng trước bàn làm việc của Thượng tướng Quý, đưa tay đẩy cặp kính tròn trên sống mũi. Gương mặt béo tròn lấm tấm mồ hôi tựa như một lớp dầu bóng loáng.
Thượng tướng Quý cũng không nói gì, ngồi phía sau bàn làm việc, ngước mắt nhìn anh ta qua cặp kính lão.
Thư ký Tào bật cười, nói:
Ồ, vậy có thể là bỏ sót rồi. Không sao, chỉ cần hai người còn ghi chép thì gửi cho chúng tôi một bản.
Thư ký Tào suy nghĩ một lúc rồi dặn dò:
Đợi Trần Liệt làm thí nghiệm xong, cô bảo anh ấy tự mang đến Văn phòng số 1 Bộ Quốc phòng, trực tiếp tìm tôi là được nhé. Cảm ơn cô, bác sĩ Diệp.
Anh ta nói xong thì cúp điện thoại.
Diệp Tử Đàn đặt điện thoại xuống, khẽ thở dài, đầu rũ xuống, trong lòng có chút không đành lòng.
Áp lực nặng nề làm trái tim của Trần Liệt như sắp nhảy ra ngoài, nhưng anh ta vẫn kiên trì giữ thẳng cổ, không bị ánh mắt của Thượng tướng Quý làm cho khom lưng cúi người.
Qua một lúc lâu, Thượng tướng Quý mới chỉ vào chiếc ghế trước bàn làm việc,
Ngồi đi.
Trong lòng Trần Liệt trầm xuống, anh ta biết ngay thân thế của Cố Niệm Chi có lẽ không giấu được nữa rồi.
Anh ta và Hoắc Thiệu Hằng vẫn luôn cố ý lẫn vô ý che giấu sự thật Cố Niệm Chi không phải con gái ruột của Cố Tường Văn, định chờ sau khi cho Cố Niệm Chi nhiều sự bảo hộ hơn rồi mới nói. Tốt nhất là sau khi Hoắc Thiệu Hằng và Cố Niệm Chi kết hôn rồi hẵng nói.
Nói đi cũng phải nói lại, suy nghĩ kĩ lại chuyện Hoắc Thiệu Hằng đi Barbados đón Cố Tường Văn lúc trước, hình như lúc đó họ đã biết Cố Niệm Chi không phải con gái ruột của Cố Tường Văn rồi. Cho nên chứng cứ họ đưa ra là bản đối chiếu mẫu răng và DNA của Cố Niệm Chi với con gái út của Cố Tường Văn, mà không phải là đối chiếu với Cố Tường Văn. Vậy thì, từ đâu mà họ biết Cố Niệm Chi là con gái nuôi của Cố Tường Văn? Lại từ đâu mà có được tin tức chứng minh thân phận con gái nuôi của cô?
Những tài liệu pháp luật này có lẽ là rất lâu về trước rồi nhỉ?
Sao Hoắc Thiệu Hằng lại biết được?
Nhiều nghi vấn như vậy xoay vòng trong đầu của Thượng tướng Quý, ông càng nghĩ càng cảm thấy khó hiểu.
Nhưng chút không đành lòng này cũng không thể so được với y học trình độ cao mà cô ta theo đuổi.
Cô ta muốn trở thành thần y giỏi bậc nhất trong nước, thậm chí còn phải giỏi hơn cả Trần Liệt. Nhưng tư chất của cô ta có hạn, xuất thân cũng bình thường, càng không được may mắn như Cố Niệm Chi. Cô ta hoàn toàn phải dựa vào chính mình.
Một lúc lâu sau, thư ký Tào bước vào báo cáo:
Thủ trưởng, bác sĩ Trần Liệt đến rồi, mang theo báo cáo xét nghiệm DNA của ba người nhà họ Cố.
Thượng tướng Quý liền đưa tay lên,
Để cậu ta vào đây.
Thượng tướng Quý vẫn trầm mặt, cầm túi tài liệu có dấu mộc
tuyệt mật
mà Trần Liệt vừa đặt lên bàn, mở niêm phong, lấy ba bản xét nghiệm DNA trong đó ra xem.
Ba bản ghi chép này đều được làm rất tốt, số liệu chính xác, đối chiếu rõ ràng, thuật ngữ y học và giải thích chuyên môn đều tương thích với nhau, cho dù là một người không hiểu gì về ngành này cũng đọc được rõ ràng.
Cố Niệm Chi và Cố Tường Văn quả thật không phải là cha con ruột thịt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.