Chương 1280: Không thể giữ lại


Cố Yên Nhiên trầm ngâm một lúc rồi nói:
Tôi không muốn ép bà, nhưng nếu tôi thua kiện thì Cố Niệm Chi sẽ trở thành người giàu8 có số một, hơn nữa, tôi sẽ không nhịn nổi mà nói với người khác chuyện bà từng làm đâu...



Cô đang uy hiếp tôi ư?
3
Tâm trạng tốt hay không tốt, cô ta đều thích dọn dẹp vệ sinh, cũng được coi là một trong những cách thức giải tỏa áp lực kỳ lạ của cô ta.
Quả nhiên, cuộc điện thoại vừa nãy đã làm dịu đi rất nhiều áp lực cho cô ta.
Dọn dẹp xong khu nhà ở của mình thì trời đã tối, Cố Yên Nhiên đi tắm, sau đó gọi một bàn đồ ăn Nhật từ nhà hàng bốn sao Michelin ở Đế Đô, còn mở một chai rượu vang Bordeaux Pháp.
Trên bàn ăn có thắp nến, trong phòng khách vang vọng một bản nhạc piano cổ điển, ở cửa ra vào còn có một bó hoa hồng tỏa mùi thơm ngào ngạt.
Cố Yên Nhiên đắc ý ngắm nhìn, bật ngón tay đánh tách một cái, sau đó gọi đến số điện thoại của Dạ Huyền.

Huyền, anh đã ăn tối chưa? Đến chỗ em cùng ăn tối đi. Em đã chuẩn bị cho anh món bít tết Kobe Nhật Bản mà anh thích nhất, còn có rượu vang Bordeaux Pháp nữa.
Trong giọng nói khàn khàn trêu ghẹo của Cố Yên Nhiên mang sự quyến rũ đặc biệt, Dạ Huyền vẫn luôn không cưỡng lại được sự mê hoặc của cô ta.
Trước phản ứng của Cố Yên Nhiên, Dạ Huyền vừa thất vọng, vừa buồn bã.
Dù sao cũng là người con gái mà anh ta từng thật lòng yêu thương, mặc dù sai người, nhưng... tình cảm dành cho cô ta là thật.
Sắc mặt của cô ta tái nhợt, đường nét trên gương mặt gần như méo mó.
Dạ Huyền cười lạnh,
Nói lại một lần nữa thì đã sao? Anh nói cho em biết, anh đưa bản danh sách liệt kê toàn bộ tài sản nhà họ Cố cho Cố Niệm Chi rồi... Vật về với chủ cũ, em có vấn đề gì sao?

Dạ Huyền im lặng một lúc rồi nói:
... Yên Nhiên, anh đã đưa danh sách liệt kê tài sản nhà họ Cố cho Cố Niệm Chi rồi. Em chỉ cần dựa theo danh sách đó phân chia công bằng tài sản nhà họ Cố với cô ấy là được...


Cái gì?! Anh nói cái gì?! Anh có gan nói lại một lần nữa xem?!
Cố Yên Nhiên đột nhiên biến sắc, đứng phắt dậy bên cạnh bàn ăn.

Tôi không dám. Nhưng chó đến bước đường cùng còn biết vượt tường, huống hồ là con người chứ?
Bây giờ Cố Yên Nhiên đ9ã bình tĩnh lại, nắm chặt lấy thóp của người đó, bắt bà ta nghĩ cách.
Sau khi người đó mắng mỏ cô ta thậm tệ, dù khôn6g vui vẻ gì nhưng vẫn đưa cho cô ta vài cách, trong chốc lát, Cố Yên Nhiên lập tức cảm thấy như gió thổi mây tan vậy.


Huyền, đến đi mà, chúng ta hãy quên đi những nỗi buồn trước kia, làm lại từ đầu. Chỉ cần anh đến, ngày mai chúng ta sẽ đi đăng ký hết hôn.
Cố Yên Nhiên tiến thêm một bước quyến rũ Dạ Huyền.
Cô ta nghĩ đi nghĩ lại rồi, bất luận thế nào, chỉ cần Dạ Huyền còn đứng về phía cô ta thì cô ta sẽ không thua.
Sự việc có khó khăn hơn nữa, vào tay của người phụ nữ đó cũng được giải quyết một cách nhẹ nhàng. Năng lực của con người đúng là được phân theo cao thấp.
Cái cô luật sư Kim Uyển Nghi này quá kém, so sánh với người đó thì không bằng cả ngón tay út của người ta.
Anh ta nắm chặt lấy điện thoại, trầm giọng nói với Cố Yên Nhiên:
Yên Nhiên, hay là em với Cố Niệm Chi giải hòa ở ngoài tòa án đi. Chỉ cần em giải hòa, chúng mình... có thể làm lại từ đầu.


Thật ư?!
Trong lòng Cố Yên Nhiên vui hẳn lên, thầm nghĩ đúng là mình vẫn hiểu Dạ Huyền rất rõ, người đó nói cũng không đúng hoàn toàn. Cô ta lập tức nói:
Được thôi, em có thể hòa giải ở bên ngoài tòa án, chỉ cần Cố Niệm Chi chấp nhận điều kiện của em.

Cố Yên Nhiên vẫn rất thích Dạ Huyền, cô ta cũng có sự tự tin nhất định với sức hấp dẫn của bản thân. Vì thế, cô ta quyết không chấp nhận dự đoán tồi tệ nhất. Cô ta còn nghĩ, bây giờ, Dạ Huyền tức giận là bởi vì ghen tuông với Thủ tướng Đàm đó thôi...
Ở đầu dây bên kia, Dạ Huyền hít sâu một hơi, nhanh chóng trở nên bình tĩnh.
Hơi thở ở đầu dây bên kia nhanh chóng trở nên nặng nề hơn.
Cố Yên Nhiên nhìn mình trong gương, mỉm cười hơi xót xa. Đó thực sự là một tên chó săn đáng yêu, cô ta muốn cho anh ta cơ hội cuối cùng.
Gọi điện thoại xong, cô ta quay về căn chung cư ở khu Tam Hoàn của Đế Đô, tâm trạng tốt lên rõ rệt.
Cô ta ngâm nga hát, thay quần áo, trên đầu quấn khăn, quấn tạp dề, đeo bao tay, vui vẻ dọn dẹp sạch sẽ căn nhà từ trong ra ngoài.
Người đó cũng nói, nếu giành được Dạ Huyền thì nhất định sẽ thành công ngay tức khắc.
Chẳng may không thể thì cô ta đành nén cơn đau mà vứt bỏ những thứ yêu thích mà thôi...

Em có vấn đề gì ư?! Dạ Huyền, sao anh dám nói như thế chứ?! Anh có tư cách gì mà đưa đồ của nhà họ Cố cho người ngoài?! Anh coi mình là người nhà họ Cố chắc?!
Cố Yên Nhiên sắc giọng trách móc anh ta.

Dạ Huyền chỉ cảm thấy thật hoang đường.

Anh ta đưa tay lên chống đầu, đột nhiên cười lớn, cười đến mức suýt ngạt thở, mới nói:
Cố Yên Nhiên, từ trước đến nay, anh chưa từng gặp một người nào có thể tự dối mình lừa người đến mức độ như em, anh khuyên em tốt nhất nên đi đến bác sĩ tâm lý đi. Nếu em không chịu đi khám bác sĩ tâm lý thì anh tặng em lời của bác Cố, coi như là lời khuyên bảo cuối cùng: Đừng cho rằng lời nói dối được lặp lại một nghìn lần thì có thể trở thành chân lý! Nói dối thì vĩnh viễn là nói dối, nó không bao giờ trở thành chân lý. Đồng thời, Cố Yên Nhiên, em đừng có quá đáng đến mức mài mòn chút tình cảm cuối cùng giữa chúng ta!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.