Chương 1330: Kế hoạch của đối phương là thất sách
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 803 chữ
- 2022-02-18 03:42:09
Chắc không phải như những gì anh ta nghĩ đấy chứ?!
Hà Chi Sơ không nói thêm một lời dư thừa nào, tắt điện thoại luôn.
8Anh ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, trời vẫn xanh thăm thẳm, ngọn núi nâu đỏ nổi bật giống như máu tươi đầm đìa, vẽ ra một dấu ấn đậm mà3u dưới trời xanh mây trắng.
Lúc này Thượng tướng Laris đang ở trên xe riêng, sắc mặt ông ta cũng rất khó coi. Mấy cấp dưới đắc lực lúng túng ngồi trước mặt ông ta, nói nhỏ:
Thượng tướng, có tiếp tục không ạ?
Nhiều binh lính Mỹ như thế, trang bị hoàn hảo tới vậy, còn phản ứng ngay tức khắc nhưng đến giờ vẫn không bắt được
phần tử khủng bố
gây chuyện, còn để bọn chúng trốn vào trong núi.
Vốn còn tưởng rằng đây chắc chắn là một trận đánh tốc chiến tốc thắng không thể nghi ngờ được, nhưng cuối cùng lại gặp phải sự chống cự và kéo dài thời gian bất thường như thế này.
Những thiết bị mang danh cao cấp mà quân đội Mỹ sử dụng kỳ thực đều là thiết bị điện tử. Thiết bị kiểu này tốt thì đúng là tốt thật, nhưng lại vô cùng phụ thuộc vào sóng điện từ, thiết bị cao cấp hơn thì hoàn toàn dựa vào sự chỉ dẫn của vệ tinh.
Trong quá trình chiến đấu mà vệ tinh bị quân địch hủy mất, thì sẽ chẳng khác nào người mù kẻ điếc, không hề có cơ may thắng cuộc, chỉ có thể đưa tay chịu trói mà thôi.
Trong căn cứ không quân Orville ở thành phố Litttle Rock không có thiết bị cao cấp dùng vệ tinh chỉ dẫn, nhưng vẫn có thiết bị điện tử. Bây giờ thông tin đều bị cắt đứt cả rồi, làm sao họ dám cho quân Mỹ vào trong núi chứ?
Thượng tướng Laris nhắm mắt lại, khoanh tay dựa vào ghế sau, không nói không rằng.
Trợ thủ của ông ta cũng là một người Mỹ gốc Nhật, hắn hiểu ý của ông ta, lạnh lùng nói với những sĩ quan kia:
Có người đánh úp đội xe của Thượng tướng Laris, khẳng định là nhằm vào Thượng tướng. Các anh đông người như vậy mà lại không bắt được mấy phần tử khủng bố, các anh muốn nhận tội không làm tròn trách nhiệm trước tòa án quân sự sao?!
Chuyện này cũng không thể hoàn toàn trách chúng tôi được.
Mấy sĩ quan bắt đầu kể khổ,
Ai biết hệ thống điện lực của Little Rock lại yếu ớt như vậy chứ. Giờ nó đột ngột mất điện mất mạng, máy bay chiến đấu không thể cất cánh, tạm thời cũng không thể cho quân vào trong núi lục soát được.
Máy bay chiến đấu, máy bay ném bom và trực thăng vũ trang ban nãy còn vù vù như ruồi bọ, bây giờ 9đã chẳng còn thấy bóng dáng.
Không có sóng ngắn vô tuyến và điện từ, không còn sự chỉ dẫn của radar, những máy bay kia không 6dám tiếp tục cất cánh nữa.
Mệnh lệnh từ đội xe của Thượng tướng Laris sau một thời gian lan tỏa, đã bắt đầu dẫn tới sự nghi n5gờ của quân đội Mỹ.
Lúc này, Thượng tướng Laris mới mở mắt ra, mặt không cảm xúc nói:
Tôi tưởng rằng mỗi quân nhân của nước Mỹ chúng ta đều là người có năng lực một mình địch trăm người. Không còn những thiết bị điện tử tiên tiến kia thì chẳng lẽ các anh không biết đánh nhau nữa à? Thật vớ vẩn.
Thượng tướng Laris vừa nói như vậy, những sĩ quan kia lập tức đỏ mặt, vội vàng nói lớn:
Vâng, thưa Thượng tướng Laris! Chúng tôi sẽ lập tức phái người vào núi!
...
Không còn trực thăng và máy bay chiến đấu, áp lực của Hà Chi Sơ và Dạ Huyền giảm đi rất nhiều. Hai người bắt đầu chạy nhanh về phương hướng của bọn Tiểu A.
Đường núi gập ghềnh chật hẹp, có nhiều lúc nhìn thấy mục tiêu như ở ngay trước mắt nhưng thực tế còn phải đi vòng rất nhiều đường xa mới tới được mục tiêu kia.
Hai người chạy cả một ngày không ngừng nghỉ, giữa đường chỉ dừng lại tìm chút nước để uống.
Mùa đông ở Bắc Mỹ, trời tối rất mau. Chập tối chưa tới năm giờ, mặt trời đã lặn hẳn xuống sau núi.
Khe núi dần dần chìm vào bóng tối, vầng trăng sáng trong veo treo trên đỉnh núi, ánh sao lấp lánh trên bầu trời đêm. Hà Chi Sơ và Dạ Huyền im lặng không nói gì, gấp rút chạy trong đêm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.