Chương 1408: Thật giả lẫn lộn (1)


Tạ Đức Chiêu giơ tay lên về phía mọi người, chờ cho tiếng cười lắng xuống mới nói tiếp:
Tôi có một người vợ cũ tên là Cố Điềm, cũng là em8 gái của Cố Tường Văn - chủ của số tài sản trong vụ kiện này. Thế nhưng cô ấy đã qua đời 27 năm trước rồi.


Đa số những người tha3m dự phiên tòa đều không biết đến chuyện này, do vậy ông vừa dứt lời thì cả hội trường không ngừng vang lên tiếng hít thở sâu.

Lú9c nhắc đến vợ mình, Tạ Đức Chiêu cảm thấy trong lòng vô cùng u sầu.
Tạ Đức Chiêu nhớ lại:
Có điều, sau khi tôi ngỏ lời cầu hôn với Cố Điềm, anh trai của cô ấy, Cố Tường Văn đã nói với tôi một chuyện.
Nói xong ông nhìn sang Tạ Thanh Ảnh, dáng vẻ như muốn nói lại thôi.
Tạ Thanh Ảnh khẽ gật đầu với ông, ra hiệu cho ông cứ nói đi, tỏ ý rằng mình không sao.
Tạ Đức Chiêu nhíu chặt mày, tuy không tình nguyện lắm nhưng vẫn quyết định nói ra.
Cố Niệm Chi đứng trước mặt ông, an ủi nói:
Cô Cố Điềm ở trên6 trời có linh, nhất định sẽ không muốn nhìn thấy ông và cô Tạ đau lòng đâu ạ.

Tạ Đức Chiêu nhắm mắt lại, bùi ngùi nói:
Đúng vậy5, cô ấy là một người rất hiền lành và nhiệt tình. Nếu không vì cô ấy, tôi cũng sẽ không ngồi ở đây ngày hôm nay.

Cố Niệm Chi đợi cho tâm trạng của Tạ Đức Chiêu bình ổn lại mới bắt đầu loạt câu hỏi của mình.
Không ngờ hôm nay Cố Yên Nhiên lại vô cùng bình tĩnh, không hề tỏ ra lo lắng chút nào.
Vì thế, Cố Niệm Chi cũng trở nên cảnh giác hơn, nhưng cô cũng sẽ không hủy bỏ những câu hỏi mà mình đã chuẩn bị sẵn.
Tên đã rời khỏi cung, cô đã chờ ngày này rất lâu rồi.
Sau đó mọi chuyện cứ thế diễn ra như nước chảy mây trôi.
Nhà họ Cố khi ấy là một trong những phú hào hiếm thấy của Pháp, tuy không thể sánh bằng nhà họ Tạ có lịch sử gia tộc lâu đời, nhưng vẫn được xem là môn đăng hộ đối với con dòng thứ như Tạ Đức Chiêu.
Một đôi nam nữ chẳng những yêu nhau mà còn môn đăng hộ đối, chuyện kết hôn cũng gần như là chuyện hiển nhiên rồi.

Xin hỏi ông Tạ, ông có thể kể lại chuyện ông và vợ mình đã gặp gỡ quen biết nhau và tiến tới hôn nhân như thế nào không ạ?

Vừa nghe xong câu hỏi này, Kim Uyển Nghi lập tức giơ tay lên nói:
Phản đối, nguyên cáo lại bắt đầu nói lạc đề, xin đừng làm lãng phí thời gian của mọi người bằng những câu hỏi không có liên quan đến vụ kiện.

Cố Niệm Chi nhìn về phía Hội đồng xét xử, nghiêm túc nói:
Thưa thẩm phán, rất nhanh thôi tôi sẽ chứng minh được rằng những câu hỏi này có liên quan đến vụ kiện.
Nói xong, cô còn cố ý nhìn sang Cố Yên Nhiên.
Thẩm phán nhìn tài liệu về nhân chứng mà Cố Niệm Chi đã nộp lên, nói:
Đề nghị nguyên cáo nhanh chóng đi vào chủ đề chính.

Cố Niệm Chi cảm ơn thẩm phán, ra hiệu cho Tạ Đức Chiêu:
Ông có thể nói tóm tắt một chút câu chuyện đó.

Tạ Đức Chiêu cân nhắc giây lát rồi nói:
Năm đó, lần đầu tiên tôi gặp Cố Điềm là vào một buổi vũ hội từ thiện yêu cầu quan khách đeo mặt nạ, cô ấy đeo một chiếc mặt nạ cánh bướm, dáng người rất tao nhã cuốn hút, tôi không nhìn thấy mặt cô ấy, nhưng khi nghe cô ấy nói ra một câu, tôi ngay lập tức cảm thấy rất ấn tượng với giọng nói đó.


Cố Tường Văn nói với tôi rằng, cơ địa của em gái anh ta không được tốt, hỏi tôi có chấp nhận được chuyện sau này Cố Điềm sẽ không thể sinh con hay không...



Tôi nói không sao cả, nhà họ Tạ là một gia tộc lớn, dòng chính hay dòng thứ đều có con cháu đầy đàn. Tôi có anh em trai, ai cũng có rất nhiều con cái, sẽ không ai quan tâm đến việc tôi có sinh con hay không...
Nói xong, Tạ Đức Chiêu dừng lại một lát, sau đó giọng nói hơi đanh lại:
Về sau Cố Điềm nói với tôi rằng, chính câu nói đó của tôi đã làm cho Cố Tường Văn cảm động, vì vậy mới quyết định gả em gái của mình cho tôi.


Cố Niệm Chi vừa nghe vừa ghi chép lại.

Tạ Đức Chiêu đã từng nói với cô những chuyện này rồi, thế nhưng cũng có những chuyện ông bất chợt nghĩ ra, lúc trước chưa nói với cô.

Chẳng hạn như, là câu nói nào đã khiến cho Cố Tường Văn cảm động, chuyển từ phản đối sang tán thành chuyện kết hôn của hai người.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.