Chương 1414: Nhìn thấy cô thì phải đi đường vòng


Đây chẳng phải là tìm được đường sống trong chỗ chết đó sao?!

Ngay sau khi nghe xong câu chuyện gần như không có chút sơ hở nào của Cố 8Yên Nhiên, ngay cả người đã biết mọi chuyện như Âm Thế Hùng vẫn vô thức tin là thật.

Anh ta nhớ rõ lúc đó đầu óc của mình đã gần như n3gừng hoạt động trong một thoáng giây, bên tai chỉ còn vang lên một câu nói:
Thôi xong rồi... Niệm Chi là người Nhật... lộ bí mật… lộ bí mật… 9lộ bí mật nghiêm trọng rồi!

Chẳng lẽ sau này mỗi khi nhìn thấy Cố Niệm Chi, cô ta phải đi đường vòng sao?!
...

Cô cô cô... cô đang nói cái quái gì vậy? Tổ hợp DNA gì cơ chứ?!
Mồ hôi chảy ròng ròng trên trán Cố Yên Nhiên, cả người cô ta run lên cầm cập, giọng nói cũng vì thế mà run rẩy theo. Cô ta kéo áo Kim Uyển Nghi bên cạnh như đang nắm lấy cọng cỏ cứu mạng cuối cùng, vô cùng sốt sắng nói:
Uyển Nghi, Uyển Nghi ơi, cô mau bác bỏ đi chứ! Có phải nó đang nói nhăng nói cuội không?! Cùng là người Đông Á da vàng cả mà, sao lại khác biệt như thế được?!

Thư ký Tào cũng đứng lên, tiếng vỗ tay của ông ta còn to hơn cả những người khác. Lần này ông ta đã kiên định với quyết tâm phải đưa bằng được Cố Niệm Chi vào phòng thư ký của Hội đồng tối cao Bộ Quốc phòng, không thể bỏ lỡ nhân tài hiếm có này được! Ông định sẽ viết một bản báo cáo nội bộ gửi cho Thượng tướng Quý ngay sau khi phiên tòa kết thúc.
Hà Chi Sơ thì không đứng lên, nhưng đôi mắt hoa đào sóng sánh vẫn nhìn Cố Niệm Chi chằm chằm. Trong mắt anh, ngoại trừ cô ra thì không còn ai khác nữa. Khóe môi anh hơi cong lên, đáy mắt ngập tràn sự dịu dàng.
Tạ Thanh Ảnh là người như trút được gánh nặng nhiều nhất. Cô không thể nào chấp nhận được chuyện mình là người Nhật Bản. Nếu như đó là sự thật, có lẽ mình và ba đều sẽ bị nhà họ Tạ trục xuất khỏi gia tộc mất. May mà chỉ bằng vài câu nói, Cố Niệm Chi đã có thể rửa sạch được gáo nước bẩn mà Cố Yên Nhiên cố tình hắt lên người cô. Trong khoảnh khắc này, sự yêu mến của Tạ Thanh Ảnh dành cho Cố Niệm Chi đã tăng thêm rất nhiều.
Tạ Đức Chiêu cảm động đến nỗi rơi cả nước mắt, trong lòng cũng chính thức coi Cố Niệm Chi là người thân của mình.
Ngay cả khu vực dự thính bên phía Cố Yên Nhiên cũng vang lên vài tiếng vỗ tay. Một vệ sĩ nghe cô nói quá nhập tâm, cũng không nhịn được vỗ tay cho cô.
Bà quản gia James của Cố Yên Nhiên thấy thế bèn quay đầu lại, trừng mắt hung dữ nhìn người vệ sĩ kia, khiến anh ta ngại ngùng sờ mũi, không vỗ tay theo nữa.
Thẩm phán ngồi ở bục trên ngả người dựa vào lưng ghế khẽ bật cười, nhưng chỉ một thoáng sau ông lại giơ tay lên áp chế tiếng vỗ tay phát ra từ khu vực dự thính ủng hộ Cố Niệm Chi, vờ nghiêm nghị nói:
Không được ồn ào trong tòa án.
Ông dừng một lúc, lại nói thêm:
Không được có lần thứ hai.

Mấy người Âm Thế Hùng đồng loạt mỉm cười, lần lượt ngồi xuống không vỗ tay nữa.
Chỉ có Kim Uyển Nghi là tức giận tới mức muốn ngã ngửa. Cố Niệm Chi lại cho cô ta một đòn trí mạng. Lần này còn là trong tình thế mà cô ta nghĩ là không hề có chút sơ hở nào nữa chứ!
Ngay sau đó, khi Cố Niệm Chi dùng tổ hợp gen đặc biệt của người Nhật để bác bỏ sự dối trá của Cố Yên Nhiê6n như một vị thần, Âm Thế Hùng mới cảm thấy mình sống lại.
Thậm chí ngay cả Mã Kỳ Kỳ cũng không nhịn được huýt một tiếng sáo:
Niệm Ch5i Niệm Chi tớ yêu cậu!

Tống Cẩm Ninh vốn luôn rất đoan trang điềm tĩnh cũng vui vẻ ra mặt, lại càng yêu thương Cố Niệm Chi hơn.
Rõ ràng nếu xét về ngoại hình thì người Nhật Bản và người Hoa không hề có gì khác nhau.

Cố Niệm Chi xem lại văn bản nhận nuôi của Cố Điềm mà Cố Yên Nhiên đã cung cấp. Cô vuốt ve trang giấy rồi cười nói:
Xấp giấy này đã có tuổi rồi... Ừm, xem ra lúc các người chuẩn bị tờ văn bản nhận nuôi này, công nghệ giải mã DNA vẫn chưa đạt đến được trình độ hiện tại.


Hay nói cách khác, người thời đó vẫn chưa phát hiện ra gen của người Nhật có một đoạn gen khác với gen của đại đa số dân tộc của Đế quốc Hoa Hạ.


Có một câu nói rất hay là, khoa học kỹ thuật mới là lực lượng phát triển mạnh mẽ nhất.
Cố Niệm Chi hóm hỉnh nói:
Muốn sắp đặt âm mưu quỷ kế gì thì cũng phải bắt cho kịp thời đại chứ. Nếu không thì khoa học kỹ thuật đang phát triển không ngừng sẽ làm bại lộ hết chân tướng đấy. Nhìn mà xem, đây chẳng phải là một ví dụ rất rõ rệt sao?



Cô đừng có đắc ý!
Cố Yên Nhiên tức sôi máu, không thể tiếp tục duy trì khí chất và tác phong của mình nữa. Cô ta như một con thú vùng vẫy trong lồng, vịn bàn bị cáo đứng lên:
Cô nói láo! Ba tôi chính là người Nhật Bản!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.