Chương 1429: Em có ý định gì không?


Không phải Cố Niệm Chi cố ý lật tẩy trợ lý đặc biệt Dương mà mỗi lần trợ lý đặc biệt Dương xuất hiện, Cố Niệm Chi luôn có cảm giác8 bị anh ta nhằm vào.

Cô không biết bản thân mình đã đắc tội gì với con người này nhưng cũng không định nhân nhượng anh ta3.
Tạ Thanh Ảnh hiểu ngay:
Em nói trợ lý đặc biệt Dương đã đến tham dự mấy phiên tòa lần trước á?


Vâng ạ, anh ta còn hỏi em mô phỏng vụ án ở công ty luật nào nữa mà.
Cố Niệm Chi cười nói, tiếp tục lật mặt trợ lý đặc biệt Dương.
Hai người đi đến phòng ăn mời khách của trợ lý đặc biệt Dương. Tạ Thanh Ảnh nhìn thấy trong phòng có hai cô con gái và ba cậu con trai, đều ăn mặc kiểu sinh viên.
Trợ lý đặc biệt Dương lấy lại tinh thần, lần lượt giới thiệu từng người với Tạ Thanh Ảnh:
Đây đều là sinh viên khoa Luật của trường Đại học B chúng tôi, cũng là bạn cùng cấp ba của tôi.

Hai cô gái nhìn nhau rồi tự nhìn sang chỗ khác chứ không hề đùa bỡn như mấy người kia.
Đặc biệt là Dung Minh Tinh, cô gái sắp tốt nghiệp đại học năm nay. Nét mặt của cô bỗng chốc hơi trắng bệch ra, sự phiền muộn, không vui hiện rõ trên gương mặt xinh đẹp nhỏ nhắn.
Mấy cậu con trai ồ lên, chạy đến mời rượu trợ lý đặc biệt Dương.
Trước nay, trợ lý đặc biệt Dương vẫn luôn chú trọng dìu dắt các em khóa dưới cùng trường cấp ba ở quê, đương nhiên với điều kiện tiên quyết anh ta phải là lão đại.
Sắc mặt trợ lý đặc biệt Dương như tỏa ánh sáng đỏ. Anh ta tự rót cho mình một chén rượu, thận trọng gật gật đầu, hời hợt nói:
Đúng là cô cả nhà họ Tạ ấy, là họ hàng của Chủ tịch Long của chúng ta.


Ơ? Anh Dương, sao mặt anh lại đỏ thế kia ạ? Lẽ nào… có tin vui rồi?!

Vả lại, quen biết là quen biết, không quen biết là không quen biết, chút chuyện nhỏ như vậy mà cũng lắm trò, tên này có9 bệnh chắc?
Cố Niệm Chi đặt thìa sứ Thanh Hoa trong tay xuống, mỉm cười nói với Tạ Thanh Ảnh:
Chị họ, không cần phiền ph6ức thế đâu ạ. Dù sao thì chúng em cũng chỉ là những nhân vật bình thường, chị giới thiệu chúng em với trợ lý đặc biệt Dương thì a5nh ấy cũng không nhớ nổi, hà cớ gì phải làm một việc thừa thãi chứ ạ?

Tạ Thanh Ảnh với lấy bình trà bằng sứ trắng trên bàn ăn, tự rót cho mình một ly, sau đó mời một lượt những người trong phòng.
Con gái lấy nước hoa quả thay rượu, con trai đều uống bia. Tất cả đều uống với Tạ Thanh Ảnh một ly.

Cô cả nhà họ Tạ này chính là cô cả đã đi Pháp đúng không ạ?

Kiểu người như thế này, thường thì họ chỉ thấy trong lịch sử mà thôi.
Haha…
Từ đầu đến cuối, trợ lý đặc biệt Dương không liếc nhìn Hoắc Gia Lan lấy một cái, quay người cùng Tạ Thanh Ảnh bước ra ngoài.
Biết Tạ Thanh Ảnh đang giải vây cho mình, trong lòng Trợ lý đặc biệt Dương càng bất mãn với Cố Niệm Chi hơn. Nhìn Tạ Thanh Ảnh mà xem, đây mới gọi là phong độ lễ nghĩa, đây mới là dòng dõi quý tộc thực sự này.
Cố Niệm Chi á?
Tạ Thanh Ảnh sững người, trong lời nói của Cố Niệm Chi có hàm ý gì đó.
Cô nhìn Cố Niệm Chi, lại nhìn trợ lý đặc biệt Dương, cười nói:
Lẽ nào hai người quen biết nhau à?

Trợ lý đặc biệt Dương rất bất mãn với thái độ ép người quá đáng của Cố Niệm Chi, nhíu mày nói:
Này cô, cô có ý gì vậy? Ăn nói cái kiểu xỏ xiên, tôi chọc gì đến cô?


Đâu có, sao trợ lý đặc biệt Dương lại nói vậy?
Cố Niệm Chi mỉm cười với anh ta:
Bởi vì tuần trước, chúng ta mới gặp nhau trên tòa, còn từng nói chuyện rồi cơ mà. Lúc ấy, trợ lý đặc biệt Dương còn nhớ tên tôi, ấy vậy mà mới có một tuần đã quên sạch, không phải quý nhân hay quên thì là gì? Chị họ, chị xem em nói có đúng không?

Trợ lý đặc biệt Dương

lên một tiếng:
Hóa ra là chuyện ấy à? Xin lỗi nhé, tôi quên mất. Công việc hằng ngày của tôi bận rộn quá, số người tôi gặp không đến một trăm cũng phải tám chục, câu chuyện tôi nói không đến một nghìn thì cũng phải tám trăm, cô không thể hy vọng tôi nhớ rành rọt từng chuyện nhỏ nhặt như vậy được.

Cố Niệm Chi nửa cười nửa không, cầm cốc nước dừa hút một hơi, thuận miệng nói:
Năng lực làm việc của trợ lý đặc biệt Dương có hạn, không nhớ cũng là chuyện bình thường. Xem ra chỗ Chủ tịch Long thiếu nhân tài thật…

Lúc này, sắc mặt của trợ lý đặc biệt Dương mới trở lại bình thường. Anh ta đút tay vào túi quần, giới thiệu với mọi người:
Đây là cô cả nhà họ Tạ, vừa từ Pháp về, là họ hàng của Chủ tịch Long.

Mấy sinh viên vô cùng ngạc nhiên, càng kính nể cô hơn.
Cô chỉ thuận miệng châm chọc một câu mà nét mặt của trợ lý đặc biệt Dương đột ngột thay đổi, không khí trong phòng ăn cũng căng thẳng hẳn lên.
Lúc này, Tạ Thanh Ảnh mới vội vã giảng hòa, tìm cho trợ lý đặc biệt Dương một đường lùi:
Không phải trợ lý đặc biệt Dương muốn đưa tôi đến gặp các em khóa dưới của anh sao? Quả thật tôi cũng rất sùng bái các sinh viên giỏi giang của trường Đại học B, chúng ta đi nhé.

Trợ lý đặc biệt Dương nghĩ một lát rồi cố tình giới thiệu cô gái đang học năm tư sắp tốt nghiệp năm nay với Tạ Thanh Ảnh:
Đây là Dung Minh Tinh, là sinh viên năm tư khoa Luật trường B. Mười sáu tuổi, cô ấy đã lên đại học, năm nay tốt nghiệp đại học cũng chỉ mới hai mươi tuổi thôi. Cô ấy là một thiên tài thật sự đấy!

Tạ Thanh Ảnh ngắm nhìn cô gái xinh đẹp kia, khẽ gật đầu, tươi cười nói:
Hôm nay đúng là có phúc gặp được các sinh viên xuất sắc của khoa Luật trường Đại học B, nào, tôi lấy trà thay rượu, mời mọi người một ly.

Trong năm học sinh đó, chỉ có một nam một nữ tốt nghiệp đại học năm nay, ba người còn lại vẫn là sinh viên năm nhất.
Bọn họ tò mò nhìn Tạ Thanh Ảnh rồi gật đầu với cô.
Tạ Thanh Ảnh chỉ nhân cơ hội này để mời trợ lý đặc biệt Dương ra ngoài, qua đây uống một ly trà đã là nể mặt anh ta lắm rồi. Cô hỏi han thêm mấy câu, khen ngợi các sinh viên đang ngồi một lượt rồi chào tạm biệt. Sau khi cô ra ngoài, không khí trong phòng lập tức sôi nổi hẳn lên.

Anh Dương, anh thân với cô cả nhà họ Tạ lắm ạ?!


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.