Chương 1447: Tôi đến để điều tra


Thái Thắng Nam nheo đôi mắt phượng, càng thêm tán tưởng Hoắc Thiệu Hằng. Kiểu thông minh phát huy tức thời, logic rõ ràng đâu vào đấy 8như thế này, chậc chậc, thật sự rất lợi hại…


Thứ ba, cô không phải thành viên của Đoàn Văn công Bộ Quốc phòng, đừng có cáo m3ượn oai hùm.


Nói xong ba ý này, Hoắc Thiệu Hằng giơ tay làm động tác
mời
:
Bây giờ có thể đi rồi chứ?

Trên quảng 9trường lặng ngắt như tờ, người dẫn đầu của Đoàn Văn công Bộ Quốc phòng run cầm cập trong xe, suýt chút nữa đã mắng chết cái cô Thái T6hắng Nam rỗi hơi gây chuyện này rồi.
Cmn chứ, cô có thể kiện, nhưng chúng tôi phải làm sao đây?!
Thái Thắng Nam đứng 5trên quảng trường, yên lặng nhìn Hoắc Thiệu Hằng, không rời đi, nhưng cũng không tiến về phía trước.
Nếu như Hoắc Thiệu Hằng thật sự nhốt họ lại, cô ta bảo đảm có thể kiện cho anh giải ngũ về quê cày ruộng.
Thái Thắng Nam ngẩng đầu, không chịu yếu thế nhìn Hoắc Thiệu Hằng, lấy tất cả giấy tờ của mình ra, nói:
Thiếu tướng Hoắc, mặc dù tôi không phải là người của Đoàn Văn công Bộ Quốc phòng, nhưng không có ai quy định chỉ có người của Đoàn Văn công Bộ Quốc phòng mới có thể ngồi trên xe RV của họ. Tôi là người đại diện của Quốc hội, đây là giấy tờ của tôi.

Nói về chiều cao thì Thái Thắng Nam khoảng chừng 1m72, đi thêm bốt cao gót nữa là gần 1m8, chiều cao này còn cao hơn rất nhiều đàn ông, nhưng so với Hoắc Thiệu Hằng thì vẫn thấp hơn nửa cái đầu.
Đó mới là phương thức quản lí mà cô ta tán đồng.
Hơn nữa, trong tay cô ta có đầy đủ giấy tờ, nào là giấy thông hành cấp A, có giấy ủy quyền của Quốc hội, có giấy đồng ý của Bộ Quốc phòng. Điều duy nhất cô ta chưa làm chính là chưa tiếp nhận kiểm tra ở cửa ra vào thôi.
Nhưng đó cũng không phải lỗi của cô ta, bởi vì lính cảnh vệ ở cửa ra vào trụ sở nhìn thấy giấy thông hành cấp A và lệnh kiểm tra đột xuất của Hoắc Quan Thần đã cho họ đi vào, không hề đòi kiểm tra giấy thông hành của từng người một.
Có điều, trong khoảng thời gian này bởi vì có qua lại khá nhiều với Chủ tịch Long nên cô ta cũng nhận được sự tán thưởng của Chủ tịch Long. Trong nội bộ đã quyết định sau khi vụ án tố tụng của Thủ tướng Đàm kết thúc, cô ta sẽ không làm luật sư hàng đầu cho Thủ tướng Đàm nữa, mà vào Quốc hội làm luật sư cố vấn hàng đầu cho Chủ tịch Long.
Hôm nay cô ta theo Hoắc Quan Thần đến đây là nhận được sự cho phép của Chủ tịch Long, đến trụ sở chính của Cục tác chiến đặc biệt điều tra xem xét.
Theo cách nhìn của cô ta, quyền hạn của cơ quan này quá lớn, lại không có cơ quan ngang hàng để khống chế lẫn nhau giống ở Mỹ. Ví dụ như ở trong nội bộ nước Mỹ, Cơ quan Tình báo Trung ương (CIA) phải chịu sự giám sát của Cục Điều tra Liên bang (FBI), mà Cục Điều tra Liên bang thì phải luôn chịu sự giám sát của Quốc hội.
Có điều, khí thế của cô ta mạnh mẽ, rất có phong thái của nữ vương.
Hoắc Thiệu Hằng cúi đầu nhìn một xấp giấy tờ mà cô ta lấy ra, không hề đón lấy, chỉ nói:
Mỗi bộ phận có chức năng riêng, nếu kiểm tra giấy tờ, mời ra cổng tìm lính cảnh vệ.

Thái Thắng Nam không nhiều lời nữa, kéo Đàm Quý Nhân đi về phía xe:
Chúng ta đi ra cổng.

Cô ta ở nước ngoài mười mấy năm, chỉ có thẻ chứng minh vĩnh viễn của nước Mỹ, không hề có quốc tịch Mỹ. Cho nên, trên phương diện quốc tịch, cô ta vẫn là công dân của Đế quốc Hoa Hạ.
Nếu như không phải vì nguyên nhân quan trọng này, Hoắc Thiệu Hằng đã sớm bắt cô ta nhốt lại từ lúc cô ta vừa bước xuống chiếc xe RV rồi.
Nhưng cô ta vừa về nước, đương nhiên vẫn chưa kịp nhập ngũ. Đoàn Văn công Bộ Quốc phòng quả thật không có quan hệ gì với cô ta cả.
Cô ta muốn xem xem, rốt cuộc vị Thiếu tướng Hoắc này có tài cán gì mà có thể kiêu căng ngạo mạn như vậy…
Thái Thắng Nam hất tay Đàm Quý Nhân ra, cô ta phải tranh luận với Hoắc Thiệu Hằng.
Đàm Quý Nhân sống chết nắm chặt tay cô ta, van nài:
Chị họ, được rồi, chúng ta đi thôi. Đừng gây thêm phiền phức cho Thiếu tướng Hoắc nữa…


Các vị cũng không cần tốn công đâu. Tôi đã ra lệnh cho lính cảnh vệ ở cổng rồi, hôm nay không tiếp đón Đoàn Văn công Bộ Quốc phòng đến trao hơi ấm, mời các vị về cho.

Hôm nay Hoắc Thiệu Hằng phải ứng phó với đoàn kiểm tra đột xuất đến từ Tổng cục Chính trị Bộ Quốc phòng, không thể tiếp đón Đoàn Văn công Bộ Quốc phòng nữa.
Thấy Hoắc Thiệu Hằng vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc, trong lòng Thái Thắng Nam âm thầm hạ quyết tâm.

Em còn chưa phải là gì của anh ta đâu, hiền thục như vậy làm gì?!
Thái Thắng Nam chỉ vào trán Đàm Quý Nhân, chỉ hận rèn sắt không nên kim:
Em mà cứ như vậy, sau này chắc chắn sẽ bị anh ta bắt nạt đấy?! Sao chị có thể yên tâm giao em cho anh ta chứ?!



Chị họ, chị nói linh tinh cái gì vậy?!
Đàm Quý Nhân đỏ mặt:
Chuyện chưa có chị đừng nói lung tung mà!


Thấy em họ đã xấu hổ tới nỗi hai tai đỏ ửng, Thái Thắng Nam đành im lặng không nói nữa.

Nhưng muốn cô ta cứ thế mà rời đi là chuyện không thể nào.

Cô ta đưa Đàm Quý Nhân lên xe RV, còn mình thì đi đến trước mặt Hoắc Thiệu Hằng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.