Chương 1635: Không có sự lựa chọn nào khác


Cố Niệm Chi hơi ngại. Tuy trong lòng cô có sự kính trọng và ỷ lại với Hà Chi Sơ như người thân, nhưng bị Hà Chi Sơ nói vậy, cô vẫn8 thấy rất xấu hổ.

Hà Chi Sơ giấu sự đau xót trong đáy mắt đi, nhếch mép:
Em tưởng tôi muốn nhận làm anh em à? Tôi muốn n3hận mối quan hệ vị hôn phu, vị hôn thê của chúng ta kia, nhưng em muốn nhận ư?



Cái gì?

Anh lại nhìn Hà Chi Sơ:
Giáo sư Hà đi cùng chứ? Tôi có vài vấn đề muốn hỏi ý kiến giáo sư Hà.

Hà Chi Sơ vô cùng mệt mỏi, không còn sức để ứng phó với Hoắc Thiệu Hằng giả dối như hồ ly này nữa. Anh nhặt áo khoác của mình trên sofa lên, lạnh lùng đáp:
Tôi cũng rất mệt, có gì Hoắc thiếu nói sau đi.

Cố Niệm Chi đứng trong phòng khách nhìn hai người họ một trước một sau đi ra ngoài, mới đi tới đóng chặt cửa lại, còn khóa trái bên trong.
Trong lòng Cố Niệm Chi vẫn luôn cảm thấy Hà Chi Sơ dễ nói chuyện hơn Hoắc Thiệu Hằng, bởi vậy cô lập tức gật đầu:
Có Giáo sư Hà… anh Hà chống lưng, chắc chắn em sẽ không bị thiệt.


Nghe rồi chứ?
Hà Chi Sơ kéo Cố Niệm Chi tới, nói với Hoắc Thiệu Hằng:
Vậy anh nhớ cho kỹ. Hiện tại anh chỉ là người theo đuổi của Niệm Chi, trước khi anh đạt tới yêu cầu của tôi, không được lừa Niệm Chi nữa.

Hoắc Thiệu Hằng xoa trán:
Vậy giáo sư Hà cũng đừng động tí lại ngủ lại nhà Niệm Chi. Đừng nói tới chuyện anh là anh trai không có quan hệ huyết thống của cô ấy, dù có là anh ruột, ba ruột cũng phải nhớ một câu, trai lớn tránh mẹ, gái lớn tránh cha.

Cố Niệm Chi cảm thấy đầu mình to ra gấp đôi.
Cô đã rất buồn ngủ rồi, chỉ muốn đuổi hết hai người này đi để ngủ một giấc ngon lành.
Mai cô còn phải tới Quốc hội thực tập, không thể tới muộn được!

Không có!

Hoắ9c Thiệu Hằng và Cố Niệm Chi đồng thanh đáp.
Hà Chi Sơ nhìn Cố Niệm Chi rồi lại nhìn Hoắc Thiệu Hằng, lạnh lùng nói:
Đúng6 thế, từ lúc sinh ra Niệm Chi đã là vị hôn thê của tôi. Anh có ý kiến thì đi mà hỏi ba mẹ cô ấy, đừng có hỏi tôi.

Sáng hôm sau, đúng bảy giờ cô tỉnh dậy, vội vã muốn tới Quốc hội báo danh
Sau khi vội vàng rửa mặt, thay bộ đồ công sở vừa vặn, mặc áo khoác Burberry có khuy cài sừng trâu, còn quàng cả chiếc khăn lông cừu Burberry có họa tiết caro kinh điển, xách theo chiếc túi Hermès Berlin của mình ra khỏi căn nhà ở Hòa Bình Lý.
Cả khu cao cấp và trung cấp của Quốc hội đều nằm ở mảnh đất trung tâm khu Nhị Hoàn.
Cố Niệm Chi đi tới cửa Quốc hội, nói với cảnh vệ:
Tôi là Cố Niệm Chi, Chủ tịch Long bảo tôi tới thực tập.


Cô đợi một lát.
Cảnh vệ liên hệ với người bên trong, sau đó kiểm tra danh sách khách khứa hôm nay.
Lát sau, cảnh vệ nói với cô:
Xin lỗi cô Cố, chúng tôi không tìm thấy tên cô trong danh sách. Cô có nhớ nhầm không?

Cố Niệm Chi giơ tay lên làm tư thế đầu hàng:
Được rồi, hai người nói đều đúng. Bây giờ hai người ra ngoài hết cho em. Em muốn đi ngủ, mai em phải đến Quốc hội làm việc, hôm nay em thật sự không còn sức ứng phó với hai anh đâu.

Hoắc Thiệu Hằng nhìn cô, nhớ tới lúc gọi điện cho anh, Cố Niệm Chi có bảo đã nghĩ ra cách để Thái Tụng Ngâm không khởi tố, chẳng lẽ cách đó có liên quan tới Quốc hội ư?
Anh rất muốn hỏi nhưng thấy đã hơn một giờ đêm nên cũng không nhiều lời nữa:
Em ngủ đi, anh đi đây.

Quay trở về phòng ngủ, gần như vừa đặt lưng xuống giường là cô ngủ thiếp đi luôn.
Tựa như một vấn đề lớn đã được giải quyết, hòn đá đè nặng trong lòng rơi xuống đất khiến Cố Niệm Chi ngủ rất ngon lành.
Một đêm không mộng mị.

Anh b5iết ba mẹ cô ấy ở đâu à?
Hoắc Thiệu Hằng thừa thắng xông lên, muốn moi thêm tin tức từ miệng Hà Chi Sơ.
Hà Chi Sơ lại không mắc mưu:
Thiếu tướng Hoắc tìm bao năm còn không tìm được, tôi có tài cán gì mà lại tìm được? Vả lại nếu tôi tìm được, tôi sẽ đợi anh đến hái quả sao? Tôi mà tìm được, Niệm Chi đã kết hôn với tôi lâu rồi!

Câu nói này không phải không có lý.
Bằng sự cố chấp của Hà Chi Sơ với Cố Niệm Chi, nếu tìm được ba mẹ Cố Niệm Chi để chứng minh chuyện hai người đính hôn khi trước, e rằng anh ta đã làm từ lâu rồi.
Ánh mắt Hoắc Thiệu Hằng tối lại, bình tĩnh đáp:
Được thôi, nếu hôm nay chúng ta đã thẳng thắn với nhau, tôi chúc mừng Niệm Chi có một người anh trai thương yêu cô ấy trước.

Hà Chi Sơ liếc xéo anh, khoanh tay:
Anh thừa nhận tôi là anh trai cô ấy hả? Cũng được thôi, anh muốn kết hôn với cô ấy cần có sự đồng ý của tôi… Niệm Chi, em có đồng ý không?


Không thể nào…
Cố Niệm Chi vội vàng lấy điện thoại ra gọi cho trợ lý Dương.

Cô nhớ Chủ tịch Long bảo sẽ để trợ lý Dương làm thủ tục giúp cô.

Điện thoại của trợ lý Dương vẫn luôn không gọi được, không báo bận thì là không liên lạc được.

Cố Niệm Chi biết mấy ngày nay Quốc hội sẽ rất bận nên cũng không nghĩ tới tình huống khác. Lại thêm hôm qua cô cũng gọi gần chục cuộc mới tìm được Chủ tịch Long nên cũng không để bụng, tiếp tục bấm máy gọi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.