Chương 1682: Hiện trường hoàn hảo


Từ ga tàu điện ngầm đến khu nhà blogger Weibo kia sinh sống chỉ mất 5 phút đi bộ, nhưng Hồng Khang Toàn lại mất đến 30 phút mới đến được 8trước cửa nhà anh ta.

Tiếng chuông cửa vang lên rất lâu, blogger Weibo đó mới mở toang cánh cửa với đôi mắt ngái ngủ, sốt ruột h3ỏi:
Ai đấy? Đêm hôm rồi không định để cho người ta ngủ à?


Đã mấy ngày rồi anh ta không ngủ được một giấc tử tế. Khó khăn lắm h9ôm nay mới mua được vé máy bay, định ngày mai sẽ ra nước ngoài tránh
bão
, nên anh ta mới có thể yên tâm ngủ một giấc, kết quả là ngủ c6hưa được nửa tiếng đồng hồ đã bị người khác đánh thức.

Mày là Lục Đại Dũng phải không?
Hồng Khang Toàn ngước mắt lên nhìn blog5ger Weibo, gọi tên họ đầy đủ của anh ta ra.
Nhìn Lục Đại Dũng cũng không trẻ, tầm 30 tuổi, mái tóc nhờn bết, khuôn mặt tròn to, dáng người không cao, thân hình tròn trịa, vừa nhìn đã biết là một gã nghiện nét ít tập luyện, khuôn mặt trắng bệch chẳng tự nhiên chút nào.
Anh ta víu vào cửa, kinh ngạc nhìn người đàn ông cao to đêm rồi còn đeo kính râm đang đứng trước cửa:
Ông là ai? Tìm tôi có việc gì?


Ông… ông nói cái gì? Tôi chẳng hiểu gì hết…
Lục Đại Dũng lắp bắp nói, càng muốn đóng cửa lại nhanh hơn.
Hồng Khang Toàn hét lên:
Có vay có trả. Mày đừng hòng ăn quịt!

Tiếng của ông ta to đến nỗi đánh động cả một vài người hàng xóm chưa ngủ.

Lẽ nào mày định vay mà không trả à?
Hồng Khang Toàn cao giọng.
Ông ta đã cố ý dùng máy biến đổi giọng nói, đến cả người nhận ra ông ta cũng không nghe ra được đây là giọng của ông ta.
Đương nhiên Lục Đại Dũng không thể biết được đây là giọng thật hay giọng giả của ông ta, anh ta chỉ vô cùng hoảng loạn, bởi rõ ràng anh ta có ý định ra nước ngoài lánh mặt một thời gian.
Các cánh cửa lần lượt bật mở, những cái đầu tò mò ngó ra xem.
Lục Đại Dũng hoảng loạn, vội vã kéo Hồng Khang Toàn vào trong nhà, đóng sầm cửa lại, nói nhỏ:
Ông làm cái gì đấy? Nói to vậy! Ông không sợ mất mặt nhưng tôi sợ!


Mày cũng sợ mất mặt à?
Hồng Khang Toàn cười chế giễu, dựa lưng vào cửa, quan sát Lục Đại Dũng một lần nữa, rồi đột nhiên nói:
Mày chính là blogger Weibo Churchill’s Garden đúng không?

Người đàn ông này thật sự rất cao, Lục Đại Dũng cảm thấy mình chỉ đứng đến vai ông ta.
Hồng Khang Toàn gật đầu:
Tao có thể vào không? Có chút chuyện muốn thương lượng với mày, liên quan đến việc mày vay tiền trên mạng.


Vay tiền á? Vay tiền gì trên mạng? Ông bị điên à?
Mặt Lục Đại Dũng đột nhiên biến sắc, anh ta lùi một bước định đóng cửa lại.
Lục Đại Dũng ngỡ ngàng.

Không phải là người của bên tín dụng trực tuyến đến giục trả nợ à? Sao lại liên quan đến Weibo nữa?

Lục Đại Dũng bắt đầu cảnh giác:
Tôi không hiểu ông đang nói gì cả, tôi nghĩ ông nhận nhầm người rồi.



Nhận nhầm người ư?
Hồng Khang Toàn tiến lên phía trước một bước, cánh tay vừa giơ ra, trong tay ông ta đã xuất hiện một khẩu súng, chỉ thẳng vào đầu Lục Đại Dũng:
Mày giỏi đấy, ngay cả phim đen của Thủ tướng cũng lấy được, nói mau, ai là người cung cấp thông tin cho mày? Còn nữa, ai nói với mày tin tức lúc con gái Thủ tướng Đàm ở nước ngoài?


Lúc này Lục Đại Dũng mới rõ thì ra đây là người của phía Thủ tướng Đàm, lập tức quỳ thụp xuống:
Tôi không biết, tôi thật sự không biết gì cả. Tôi nhận tiền làm việc, tôi cũng chẳng biết sao nó lại thành một đoạn phim như vậy. Tôi vô tội mà, tôi bị người ta đổ oan.


Lục Đại Dũng hét lên, nhân lúc Hồng Khang Toàn không chú ý, đột ngột lao về phía trước, húc vào Hồng Khang Toàn khiến ông ta loạng choạng.

Lục Đại Dũng nhân cơ hội đứng dậy, mở khóa cửa định chạy ra ngoài.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.