Chương 1735: Đối kháng


Hoắc Thiệu Hằng vờ như không hiểu:
Nói chuyện ư? Có chuyện gì cần nói? Quốc gia có pháp luật, Cục tác chiến đặc biệt của chúng tôi chỉ có trá8ch nhiệm với Quốc hội và Bộ Quốc phòng. Sở Mật vụ thuộc về Quốc hội, chúng tôi không có nghĩa vụ phải báo cáo công tác với ông. ‘Bé lợn hồng’3 gì cơ? Ý Giám đốc Hồng nói là hacker vô cùng giỏi giang kia sao? Tôi cũng không quen người đó, nếu như Giám đốc Hồng biết người đó là ai, có9 thể giới thiệu cho chúng tôi làm quen được không? Tôi rất muốn chiêu mộ người đó.



Các cậu không biết ‘Bé lợn hồng’ là ai sao?!
Đá6y mắt Hồng Khang Toàn chợt lóe lên sự ngạc nhiên.

Ông ta nhìn Hoắc Thiệu Hằng chăm chú, hoàn toàn không phát hiện ra dấu vết giả vờ. 5
Hồng Khang Toàn vừa mới nói xong, hai mươi bảy nhân viên có mặt trong Phòng điều hành trung ương đều tức giận.
Bọn họ đồng loạt đi tới, đứng sau lưng Hoắc Thiệu Hằng, lớn tiếng nói vọng ra ngoài cửa:
Rõ ràng là người Mỹ lén lút tấn công chúng ta! Là bọn họ lựa chọn khiêu khích trước! Sao ông lại nói là chúng tôi chủ động khiêu khích hả?! Có biết xấu hổ không vậy?!

Im lặng. Phải lịch sự với Giám đốc Hồng.
Hoắc Thiệu Hằng quay đầu suỵt một tiếng với bọn họ:
Giám đốc Hồng không có thứ đó, mọi người đừng chỉ trích linh tinh.

Lẽ nào cậu ta thực sự không biết
Bé lợn hồng
là ai ư? Hồng Khang Toàn thầm nghĩ.

Chúng tôi cũng rất muốn biết ‘Bé lợn hồng’ là ai, nếu như Giám đốc Hồng biết, rất mong ông nói cho chúng tôi.
Hoắc Thiệu Hằng ra vẻ rất khao khát mưu cầu người tài:
Quốc gia chúng ta cần một thiên tài máy tính giống như vậy!

Hồng Khang Toàn cứng họng.
Không phải là đang nói Hồng Khang Toàn không biết xấu hổ hay sao?
Nghe vậy, cả hai mươi bảy quân nhân kia không nhịn được cười.
Được, sếp nhà mình mỉa mai người khác còn độc hơn cả mình, bọn họ phục rồi.
Giọng nói của Hồng Khang Toàn đột ngột trở nên nghiêm khắc, ông ta chỉ tay vào ngực Hoắc Thiệu Hằng tức giận trách móc:
Thiếu tướng Hoắc! Cậu có biết tại sao rạng sáng hôm nay trên mạng lại xuất hiện sự xâm nhập quy mô lớn như vậy từ bên ngoài không?!


Chính là do Cục tác chiến đặc biệt các cậu làm việc không nghĩ tới hậu quả! Tham công nên làm bừa! Chủ động khiêu chiến! Thậm chí còn dẫn sói vào nhà! Đi ngược lại với nguyên tắc cơ bản của quốc gia chúng ta, cho thế lực thù địch của nước ngoài cơ hội làm tổn hại nghiêm trọng tới sự an toàn của mạng internet quốc gia chúng ta!


Tôi đã báo cáo chuyện này với Chủ tịch Long và Thủ tướng Đàm, Cục tác chiến đặc biệt của các cậu nhất định phải có người chịu trách nhiệm!


Các cậu thực sự không biết ‘Bé lợn hồng’ là ai sao? Thôi bỏ đi, chuyện này nói sau vậy. Có điều, tuy các cậu không có nghĩa vụ phải báo cáo với tôi,
Hồng Khang Toàn chuyển đề tài, nói rất bình tĩnh:
Nhưng các cậu đừng quên, Sở Mật vụ chúng tôi có chức trách giám sát Cục tác chiến đặc biệt các cậu.


Các ông có thể giám sát mà. Không phải các ông đã quan sát toàn bộ chuyện xảy tra trên mạng rạng sáng ngày hôm nay rồi sao? Nếu không quan sát thì các ông thiếu trách nhiệm rồi.
Hoắc Thiệu Hằng không nhượng bộ, cũng giống như Cố Niệm Chi, trước mặt Hồng Khang Toàn, anh không hề chịu thiệt một chút nào.
Hồng Khang Toàn cười ha ha:
Sao chúng tôi có thể không quan sát chứ? Chúng tôi đã đích thân tới tận đây rồi, hơn nữa còn vô cùng lo lắng về sự an toàn mạng internet quốc gia, cố gắng hết sức mình mới có thể xoay chuyển tình thế. Mà cậu thì...!

Hoắc Thiệu Hằng hơi giật mình, bỗng chốc im lặng không nói gì nữa. Những nhân viên bên trong lại không thể kiềm chế tốt được như anh.
Vừa nghe thấy nước Mỹ lật ngược lại, bọn họ đã tức không chịu nổi rồi.

Rõ ràng là người Mỹ khơi mào trước! Giám đốc Hồng, rốt cuộc ông là giám đốc của quốc gia chúng ta, hay là giám đốc của người Mỹ vậy, tại sao tôi lại không hiểu ý của ông nhỉ?
Một nhân viên của Cục tác chiến đặc biệt vô cùng không hài lòng với thái độ của Hồng Khang Toàn.
Hồng Khang Toàn không quan tâm đến mấy câu tranh cãi này.

Các cậu nói là do người Mỹ lén lút tấn công trước à? Nhưng ở chỗ tôi có một phần tài liệu nội bộ đến từ Mỹ, nói rằng cuộc chiến mạng lần này là do chúng ta khơi mào. Phía Mỹ bị động nghênh chiến, tổn thất vô cùng nặng nề. Món nợ này bọn họ định đổ lên đầu các cậu đấy.

Hồng Khang Toàn bình tĩnh nhìn Hoắc Thiệu Hằng, nghiêm túc hỏi:
Xin hỏi Thiếu tướng Hoắc giải thích thế nào?

Mở miệng ra là sùng bái nước Mỹ, lấy tin tức của nước Mỹ làm chuẩn, đây thực sự là Giám đốc Sở Mật vụ của quốc gia chúng ta sao?

Hồng Khang Toàn rất hài lòng khi nhìn thấy thành viên của Cục tác chiến đặc biệt nổi giận, sau đó mới nói một câu:
Thực sự là người Mỹ khơi mào sao? Tôi không tin, tôi cần xem chứng cứ.


Khóe mắt Hoắc Thiệu Hằng hơi nhếch lên.

Hồng Khang Toàn nói thẳng:
Theo mệnh lệnh của Quốc hội và Nội các, Sở Mật vụ chúng tôi phải tiếp quản thiết bị máy tính và Phòng điều hành trung ương. Về phần cuối cùng là ai khơi mào trước, đợi khi khôi phục toàn bộ số liệu trong máy tính mới bàn sau, đương nhiên chúng tôi sẽ cho các cậu câu trả lời công bằng.


Hoắc Thiệu Hằng đã hoàn toàn hiểu hết mọi chuyện.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.