Chương 1737: Ông tưởng đang đóng phim sao?


Ông vừa mặc quần áo vừa gọi điện thoại tới nhà riêng của Chủ tịch Long, lớn tiếng nói:
Tôi là lão Quý ở Bộ Quốc phòng! Tôi có chuyện q8uan trọng phải lập tức gặp lão Long! Các cậu bảo ông ta lập tức dậy đợi tôi ở phòng khách, tôi sẽ tới ngay bây giờ!


...
<3br>4 rưỡi sáng, Thượng tướng Quý đi vào phòng khách nhà Chủ tịch Long.

Chủ tịch Long ngồi bên trong đợi ông, cau mày, vẻ mặt r9ất nghiêm trọng.

Lão Long! Ông có ý gì vậy?!
Thượng tướng Quý vừa đóng cửa lại đã chỉ trích Chủ tịch Long:
Tôi và Thiệu Hằn6g nói phải theo dõi cái tên họ Hồng kia, ông cũng ký tên đồng ý! Bây giờ lại ký tên đồng ý cho tên họ Hồng lục soát Phòng điều hành tr5ung ương của chúng tôi là sao?! Ông già quá nên hồ đồ rồi hả?!


Ông mới là lão già hồ đồ!
Chủ tịch Long tức giận, nắm chặt tay đứng dậy:
Tôi còn đang muốn hỏi ông đây, ông và Hoắc Thiệu Hằng muốn theo dõi Hồng Khang Toàn, chứng cứ đâu?! Các ông không có chứng cứ đã báo cáo phải theo dõi hắn toàn diện. Tôi tin tưởng ông và Hoắc Thiệu Hằng cho nên mới ký tên! Ông có biết nếu như tôi nhìn nhầm người sẽ gây nên thiệt hại thế nào cho Quốc gia không?!

Thượng tướng Quý chớp mắt, hơi khó hiểu:
Lão Long, ông nói rõ ràng xem nào, cái gì là ‘nhìn nhầm người’?!

Đây chính là trong lời nói lại ẩn chứa lời nói!
Chủ tịch Long nín cơn giận, chỉ vào sofa phía đối diện:
Ngồi xuống rồi nói.

Thượng tướng Quý nhìn Chủ tịch Long tức giận tới mức mặt mũi đều sưng tím, chỉ đành ngồi xuống, cũng nén giận nói:
Bây giờ có thể nói được chưa?


Ông đang uy hiếp tôi.
Chủ tịch Long càng không vui:
Hoắc Thiệu Hằng chỉ nói nghi ngờ Hồng Khang Toàn, muốn theo dõi toàn diện Hồng Khang Toàn để lấy được chứng cứ chứng minh cậu ta có vấn đề. Mà Hồng Khang Toàn lại trực tiếp nói Hoắc Thiệu Hằng đã từng làm phản ở Mỹ, còn có chứng cứ đưa ra, ông nói tôi phải tin ai? Đương nhiên là tin bên nào có chứng cứ rồi!


Lão Quý ạ, đúng, Hoắc Thiệu Hằng là vị tướng ông dốc lòng đề bạt, nhưng năm đó Hồng Khang Toàn cũng có quan hệ rất gần với ông cơ mà. Xem ra, việc năm đó Hồng Khang Toàn xuất ngũ, không chịu tiếp nhận thành lập Cục tác chiến đặc biệt, quả thực đã chọc giận ông. Cậu ta nói không sai, ông có thành kiến với cậu ta, ông thực sự gây khó dễ cho cậu ta!
Chủ tịch Long lắc đầu.
Thượng tướng Quý nắm chặt tay, nghiến răng nói:
Tôi gây khó dễ cho Hồng Khang Toàn ư?! Thôi đi, hắn đừng có tự dát vàng lên mặt!

Chủ tịch Long đã photo một bản chứng cứ mà Hồng Khang Toàn đưa cho ông ta xem, bấy giờ mới quăng cho Thượng tướng Quý:
Ông tự xem đi! Đây là chứng cứ mà Hồng Khang Toàn đã đưa cho tôi! Hắn tố cáo khi Hoắc Thiệu Hằng ở Mỹ đã bị bắt làm phản! Có lý lẽ, có chứng cứ, có sự thực, ông nói xem, tôi có thể không ký tên được sao?!


Lão Quý, ông nói thật với tôi đi, rốt cuộc lần Hoắc Thiệu Hằng đi Mỹ cứu Đàm Quý Nhân đã xảy ra chuyện gì?! Có phải cậu ấy đã từng bị mất liên lạc không?! Sau khi mất liên lạc, có phải đã bị Cơ quan tình báo Trung ương Mỹ bắt được rồi giam giữ không?!

Thượng tướng Quý còn định cúi đầu xem kỹ càng bản tài liệu này, vừa nghe Chủ tịch Long nói tới chuyện Hoắc Thiệu Hằng gặp nguy hiểm ở Mỹ, ông lập tức không muốn xem nữa, cười lạnh phe phẩy tập tư liệu đen kia, mỉa mai:
Lão Long, ông là người đứng đầu Quốc hội, ông phải công bằng chứ. Tôi tôn trọng thái độ chuyên nghiệp của ông, nhưng chỉ dựa vào thứ này mà có thể vu khống người của tôi đã làm phản ở Mỹ ư? Để tôi xem mấy tên hèn hạ kia liệu được mấy người dám đứng trước mặt tôi nói linh tinh!

Chủ tịch Long tức tới mức bật cười:
Được đấy lão Quý, ông gây khó dễ cho người ta mà là dát vàng lên mặt người ta sao? Miệng ông nói móc giỏi thật đấy!



Vậy ông nói xem!
Thượng tướng Quý đứng dậy, đi qua đi lại trong phòng khách của Chủ tịch Long:
Ông không thể làm thế này được. Nói đi thì phải nói lại, cho dù Hoắc Thiệu Hằng có vấn đề thật đi chăng nữa, nhưng Hồng Khang Toàn cũng không phải trong sạch vô tội. Ông để cậu ta tiếp quản Phòng điều hành trung ương, không sợ dẫn sói vào nhà hay sao?!


Phòng điều hành trung ương quan trọng thế nào, đâu cần Thượng tướng Quý phải nói lại cho Chủ tịch Long biết chứ?

Chủ tịch Long thở dài:
Tôi cũng rất khó xử, lão Quý, tình huống bây giờ là cả hai bên đều chỉ trích đối phương là nội gián, bán đứng lợi ích quốc gia, nhưng không ai đưa ra được chứng cứ thiết thực để chứng minh cả.



Hoắc Thiệu Hằng nói là cậu ấy biết được tin từ nhà họ Đàm rằng ban đầu chính Hồng Khang Toàn đã phím cho nhà họ Đàm để cử cậu ấy đi Mỹ cứu người. Còn Hồng Khang Toàn lại nói cuộc chiến mạng rạng sáng nay không phải là ngẫu nhiên, mà là do Hoắc Thiệu Hằng đã hẹn trước với phía Mỹ! Là Hoắc Thiệu Hằng nhân cơ hội này làm rối loạn, không biết đã truyền bao nhiêu thông tin cơ mật của quốc gia chúng ta ra nước ngoài rồi!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.