Chương 1739: Còn gay cấn hơn phim điện ảnh


Chủ tịch Long đăm chiêu:
Cũng được. Có điều... Hoắc Thiệu Hằng nhất định phải chấp nhận để Sở Mật vụ thẩm tra. Tôi biết, 8Sở Mật vụ và Cục tác chiến đặc biệt kiềm chế lẫn nhau, đây là quy tắc mà chúng ta đã đặt ra khi xây dựng Cục tác chiến đặ3c biệt.


Thượng tướng Quý cười lạnh, phản đối:
Đương nhiên không được, Thiệu Hằng vẫn còn đang điều tra Hồng Kha9ng Toàn, ông lại giao cậu ấy cho Hồng Khang Toàn thẩm vấn ư? Ông sợ cậu ấy chết không đủ nhanh sao? Hay là muốn nghiệm ch6ứng chuyện người anh hùng một mình chống lại lực lượng của nước Mỹ, cuối cùng lại ngã dưới tay người nhà? Ông muốn dùng c5huyện này để chứng minh chúng ta còn mạnh hơn người Mỹ hả? Hơn nữa còn là mạnh hơn ở phương diện hãm hại người một nhà hả?


Chủ tịch Long vô cùng xấu hổ vì những lời của Thượng tướng Quý:
Lão Quý, tôi không có ý này... Ông cũng phải biết rằng, Hồng Khang Toàn... quản lý Sở Mật vụ. Cậu ta cũng sẽ không bán đứng lợi ích của quốc gia chúng ta. Cũng giống như lý lẽ ông vừa nói về Hoắc Thiệu Hằng vậy, nếu Hồng Khang Toàn muốn bán đứng, ngay từ lúc Bạch Dư Sinh phản bội, cậu ta đã có thể bán sạch bí mật của quốc gia chúng ta rồi. Nhưng mà ông nhìn xem, cậu ta có làm như vậy không? Nếu như cậu ta đã từng làm như vậy, còn tới mức bây giờ phải đến tìm tôi yêu cầu ủy quyền tiếp quản Phòng điều hành trung ương sao? Cậu ta đã làm Giám đốc Sở Mật vụ bao nhiêu năm nay, năm nào thi cũng được loại tốt, thực sự không có điểm nào vượt quá giới hạn.

Ngoại trừ việc Hoắc Thiệu Hằng tố cáo ông ta, Chủ tịch Long cũng không có lý do nào để nghi ngờ Hồng Khang Toàn cả.
Vẫn là một câu này thôi, ông muốn nhìn thấy bằng chứng, bằng chứng xác thực, chứ không phải là hai người tố cáo lẫn nhau. Anh nói tôi
bây giờ
có vấn đề, tôi lại nói anh
đã sớm
có vấn đề...
Thượng tướng Quý gật đầu:
Tôi hiểu ý của ông, nhưng cho dù là muốn thẩm tra Hoắc Thiệu Hằng, cũng không nhất định cần Sở Mật vụ phải ra mặt. Đúng, tôi biết Sở Mật vụ và Cục tác chiến đặc biệt có mối quan hệ kiểm soát lẫn nhau, nhưng tình huống bây giờ đặc biệt, bởi vì Giám đốc Sở Mật vụ cũng nằm trong danh sách nghi ngờ của chúng tôi, cho nên tôi có lý do chính đáng từ chối giao Thiệu Hằng cho Sở Mật vụ.

Chủ tịch Long nghiêm mặt không nói gì.
Thượng tướng Quý lại hỏi:
Lão Long, nếu như ông đã công bằng đến vậy, tôi cũng hỏi ông một câu. Nếu tôi giao Thiệu Hằng cho Hồng Khang Toàn, ông có thể cam đoan rằng Thiệu Hằng có thể an toàn trở về từ Sở Mật vụ không? Ông nghĩ lại xem, nếu giao Hoắc Thiệu Hằng cho Sở Mật vụ, cho dù cậu ấy có trong sạch hay không, chỉ hành động này thôi cũng đủ cắt đứt tất cả đường tiến thân của cậu ấy trong quân đội rồi. Về sau, chỉ sợ cậu ấy không thể không xuất ngũ...

Chủ tịch Long sửng sốt:
Nếu như cậu ấy trong sạch, tôi sẽ nói đỡ cho cậu ấy.


Lão Long, cả đời này ông đều ở trong Quốc hội, đối mặt với đông đảo dân chúng, không giống như chúng tôi. Đối mặt với chúng tôi là quân nhân, là binh sĩ của bản thân mình. Trong quân đội, thứ quan trọng nhất là sự tin tưởng xuất phát tự nội tâm của cấp dưới đối với cấp trên. Một người đã từng bị tình nghi là phản quốc, cho dù không phải sự thật đi chăng nữa, cũng rất khó tiếp tục tồn tại trong quân ngũ. Bởi vì mọi người sẽ không biết có nên tin tưởng anh ta hay không. Mà thứ tối kị nhất của nhà binh, chính là tham chiến trong sự nghi ngờ.


Thượng tướng Quý tận tình khuyên bảo Chủ tịch Long, hi vọng ông ta có thể tin tưởng Hoắc Thiệu Hằng nhiều hơn chứ không phải tin tưởng Hồng Khang Toàn.

Chủ tịch Long im lặng chừng 5 phút, cuối cùng mới khó khăn gật đầu:
Cứ vậy đi, để Chu Khải Nguyên dẫn lực lượng cảnh sát quân sự tới tiếp quản Phòng điều hành trung ương. Nhưng Hoắc Thiệu Hằng vẫn phải cách ly thẩm tra. Lão Quý, tôi tin tưởng ông nên sẽ giao Hoắc Thiệu Hằng cho ông để cách ly thẩm tra. Thế nào?


Đây đã là sự nhượng bộ lớn nhất của Chủ tịch Long.

Cơn tức giận của Thượng tướng Quý vơi bớt. Ông vỗ mạnh lên vai Chủ tịch Long:
Nói vậy mới đúng chứ! Được, ông yên tâm, tôi sẽ thẩm tra Thiệu Hằng cẩn thận, để cậu ấy nói rõ ràng chuyện đã xảy ra ở Mỹ, tuyệt đối không để lại bất cứ điểm đáng ngờ nào!



Vậy là tốt rồi, tốt rồi.
Chủ tịch Long lẩm bẩm, lấy khăn tay ra lau mồ hôi trên trán.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.