Chương 1776: Chữa lợn lành thành lợn què


Cục trưởng còn cao hơn trưởng phòng một bậc.

Đôi mắt của mấy người kia sáng rực lên.
Được đàn em bày tỏ sự trung thành, cuối cùng Hồng Khang Toàn cũng cảm thấy đỡ mất mặt h3ơn lúc bị các chiến sĩ của Cục tác chiến đặc biệt vỗ thẳng vào mặt vừa rồi.

Ừm, nhờ các cậu cả đấy!
Nói xong, Hồng Khang Toàn ra 9khỏi phòng điều khiển của tầng xét xử, đi lên lầu.
Giọng nói của Hồng Khang Toàn run rẩy vì kích động.
Âm thanh ở đầu dây bên kia vẫn lạnh băng, không cảm xúc như người máy:
Tôi đã giúp ông hết mình rồi, ông chỉ còn tối đa hai mươi tư tiếng nữa thôi. Trong vòng hai mươi tư tiếng này, ông có thể tìm ra tung tích của ‘Bé lợn hồng’ không?

Lấy điện thoại ra xem, không ngờ lại là dãy số vô hiệu kia!
Trái tim tuyệt vọng của ông ta bỗng dấy lên hi vọng, vội vã nghe điện thoại:
Chào ông, bây giờ tôi cần sự giúp đỡ của ông!

Câu nói ấy nghĩa là bất luận kết quả thế nào thì người đó cũng bảo toàn tính mạng cho Hồng Khanh Toàn.
Đây quả là hạnh phúc bất ngờ!
Trở về phòng làm việc trong trụ sở của Sở Mật vụ, Hồng Khang Toàn vẫn cầm điếu t6huốc, khoanh tay trước ngực đứng trước cửa sổ nhìn về phía xa xăm.
Ông ta biết mình đã không còn nhiều thời gian nữa, thậm chí khôn5g có nổi một ngày.

Sếp nói thật ạ?!


Không cần đ8ến Cục trưởng, trưởng phòng là được rồi ạ.

Hồng Khang Toàn gật đầu:
Tôi thấy rồi, tôi cũng đánh liều một phen, không thành công cũng thành nhân!

Người kia khen ngợi ông ta:
Tôi đã hợp tác với ông nhiều năm, tuy không liên lạc thường xuyên nhưng tôi biết ông là người có trách nhiệm. Ông cứ yên tâm, tôi sẽ không để bất cứ ai từng hợp tác với tôi phải chết oan chết uổng đâu.

Người đó im lặng một hồi rồi nói:
Sau hai mươi tư tiếng nữa, tôi sẽ liên lạc lại với ông.
Người đó lại nói thêm:
Trước đây ông bị người của Quốc hội giam giữ, tôi không thể gọi điện thoại cho ông được nên đã liên lạc bằng cách khác, ông có nhận ra không?

Nếu ông ta không nhận ra thì đã không có động thái ngày hôm nay.
Hồng Khang Toàn biết âm thanh ấy đã được thay đổi bằng máy móc, vì thế ông ta không cảm thấy lạnh lùng mà còn thấy vô cùng thân thuộc, nhất là khi ông ta đang rơi vào tuyệt vọng như bây giờ.

Tôi sẽ cố gắng hết sức!
Hồng Khang Toàn đảm bảo với người đó:
Nhưng nếu tôi không tìm ra được thì tôi hi vọng... ông giúp gia đình tôi rời khỏi đây.

Chẳng mấy mà Hoắc Thiệu Hằng, Thượng tướng Quý và Chủ tịch Long sẽ phát hiện Cục tác chiến đặc biệt gặp chuyện. Phía Đàm Đông Bang lại trong tình thế lợn chết không sợ nước sôi. Đợi đến lúc ba thế lực ấy bắt tay lại bóp chết ông ta mà ông ta vẫn không tìm ra
Bé lợn hồng
là ai thì cuộc đời này của ông ta sẽ đi tong...
Hồng Khang Toàn đứng trước cửa sổ với tâm trạng lo lắng, rồi đột nhiên ông ta nghe thấy tiếng chuông của chiếc điện thoại cá nhân.
Không còn điều gì phải băn khoăn nữa, Hồng Khang Toàn càng thêm quyết tâm vào hành động của mình.

Sau khi cúp máy, Hồng Khang Toàn lập tức quay lại phòng giám sát của khu xét xử.

Trong căn phòng ấy chỉ còn lại hai mươi bảy màn hình hiển thị đen sì!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.