Chương 1784: Người của anh, người của tôi


Hoắc Thiệu Hằng là vũ khí sắc bén nhất mà ông đào tạo ra. Còn lính của Hoắc Thiệu Hằng chính là vũ khí lợi hại nhất trong tay anh.

Là8 một quân nhân mà không có tâm huyết thì còn là quân nhân ư? Những quân nhân của Cục tác chiến đặc biệt lại càng cần phải có khả năng ứng bi3ến kịp thời.

Vừa nghe Thượng tướng Quý nói, Hoắc Thiệu Hằng biết ngay ông đã nắm rõ tình hình cơ bản của mình nên chỉ mím môi đáp:
9Vẫn ổn ạ, vừa rồi bọn cháu đã tiến hành nhiễu sóng ngược, hiện giờ máy bay của bọn cháu đã ổn định rồi.

Trên thực tế, nếu đối phương vẫn luôn ngủ đông, không làm gì cả thì Hoắc Thiệu Hằng cũng chẳng có manh mối mà bắt hắn. Nhưng hình như đối phương vẫn không chịu từ bỏ, đặc biệt là hai năm gần đây cứ liên tục ra chiêu, không chỉ nhằm vào anh mà còn cả Cố Niệm Chi nữa…
Giờ thì hay rồi đây.
Trước kia Hoắc Thiệu Hằng chưa từng gắn chuyện từ trường kì lạ đó với Cố Niệm Chi. Mọi người đều nghĩ rằng 7 năm trước cô xuất hiện ở đó là một sự trùng hợp. Dù sao lần đầu tiên từ trường kì lạ đó xuất hiện ở Đế quốc Hoa Hạ là 17 năm về trước, sớm hơn cả sự xuất hiện của Cố Niệm Chi.

Mọi thiết bị từ trường ở Sở Vật lý năng lượng cao đều do ông ngoại con để lại. Năm đó, nó không được đặt ở căn cứ thí nghiệm mà để ở phòng làm việc của Sở Vật lý năng lượng cao nên mới tránh thoát. Camera giám sát ở thành phố C luôn kết nối với thiết bị từ trường của bọn mẹ. Từ mấy hôm trước, thiết bị từ trường ấy liên tục xuất hiện những tín hiệu đứt quãng, cho đến hôm nay từ trường đã hoàn toàn hình thành.
Tống Cẩm Ninh nói xong còn đưa bản đồ số liệu từ trường cho Hoắc Thiệu Hằng xem.
Hoắc Thiệu Hằng nhìn một lúc, xác định từ trường thật sự xuất hiện.
Anh khẽ gật đầu, nghĩ bụng, sau bao nhiêu năm, cuối cùng kẻ địch bí ẩn kia cũng sắp lộ diện rồi.
Tống Cẩm Ninh nhìn quanh:
Có thể nói chuyện ở đây không?’’

Mẹ cứ nói đi ạ.
Hoắc Thiệu Hằng không ngẩng đầu lên.
Đây là máy bay riêng của anh, máy bay chỉ huy được thiết kế cho riêng anh. Lúc này trong phòng không có ai khác, chỉ có anh và Tống Cẩm Ninh, nhưng bà vẫn không yên tâm nên đã cầm lấy máy tính của anh, gõ vài chữ lên đó.
Bên không quân sợ chết khiếp. Mấy người đó vốn định rề rà thêm vài phút, nghĩ chẳng vấn đề gì đâu nhưng không ngờ Thượng tướng Quý lại đích thân gọi điện thoại tới.

Báo cáo thủ trưởng! Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!

Thấy tình hình không ổn, kẻ định ngăn cản bên không quân đành lặng lẽ bỏ đi.
Tống Cẩm Ninh nhìn một lúc rồi quay trở về ghế kế bên Hoắc Thiệu Hằng, vỗ nhẹ tay anh như còn chưa hết hoảng:
Thiệu Hằng, chuyến đi này quá nguy hiểm. Mẹ nghĩ, chuyện từ trường đột nhiên xuất hiện ở thành phố C có thể là một cái bẫy.

Hoắc Thiệu Hằng cũng đang nghĩ đến khả năng này, nhưng nếu đã tốn nhiều thời gian như vậy mà đường bay cũng gần thành phố C hơn thì anh vẫn muốn đến đó xem thử rốt cuộc đối phương định giở trò gì.

Mẹ, sao mẹ biết thành phố C xuất hiện loại từ trường ấy?
Hoắc Thiệu Hằng cúi đầu, mở máy tính xách tay ra điều tra số liệu.
Cơ trưởng trên máy bay đã liên lạc với mặt đất yêu cầu điều máy bay bơm dầu lên nhưng mãi chẳng thấy mặt mũi đâu.
Tuy anh không nói rõ nhưng một người vô cùng hiểu anh như Thượng tướng Quý sao có thể không nghe ra ý ngầm trong câu nói cơ chứ?

Cậu vẫn ở trên máy bay à? Máy bay sắp hết dầu rồi ư?
Nét mặt Thượng tướng Quý thay đổi. Thấy tình hình của Hoắc Thiệu Hằng nguy hiểm hơn nên tạm thời ông không nói chuyện Sở Mật vụ với anh mà lập tức gọi cho bên không quân bằng điện thoại bàn:
Các cậu cho chiếc máy bay bơm dầu mà Thiếu tướng Hoắc đề nghị cất cánh ngay cho tôi! Tôi cho các cậu năm phút, nếu trong vòng năm phút vẫn chưa cất cánh, trong mười lăm phút vẫn chưa tới nơi thì xử lý theo quân lệnh!

Thượng tướng Quý đờ người r6a một lúc:
Nhiễu sóng ngược ư?

Ở đầu dây bên kia, Hoắc Thiệu Hằng tóm gọn:
Đúng vậy, máy bay bọn cháu cất cánh chưa được bao lâu 5đã bị theo dõi và gây nhiễu điện từ khiến máy bay lạc đường một thời gian. Mất ba, bốn tiếng mới xử lý xong nhiễu điện từ. Nhưng máy bay của bọn cháu sắp hết dầu rồi. Cháu đã báo cáo với Bộ Quốc phòng cho máy bay lên bơm dầu nhưng cháu sợ không thể hạ cánh đúng lúc nên mới gọi điện cho chú.

Đương nhiên, nếu Hoắc Thiệu Hằng đích thân gọi điện cho Thượng tướng Quý mà lại nhắc đến chuyện máy bay bơm dầu thì sự việc đã không còn đơn giản nữa.
Hai mươi phút sau, máy bay quân sự của Hoắc Thiệu Hằng đã được thêm dầu giữa không trung.
Lúc này, lượng dầu trên máy bay của họ gần như đã cạn kiệt.
Hoắc Thiệu Hằng ngồi trong buồng lái, đăm chiêu nhìn ra phía trước, chứ chẳng xúm lại cửa sổ xem người ta bơm dầu giữa không trung như những người khác.
Nhưng giờ đây, anh đã có đầy đủ bằng chứng và sự logic để xâu chuỗi Cố Niệm Chi với từ trường đó.

Việc này cũng phải cảm ơn tinh thần
kiên trì
muốn đẩy anh và Cố Niệm Chi vào chỗ chết của đối phương. Làm nhiều sai nhiều và sơ hở cũng ngày càng nhiều.


Vâng, chúng ta vẫn đến thành phố C.
Hoắc Thiệu Hằng quyết định:
Bên đó gần hơn và đó vốn là đích đến của chúng ta.


Anh tắt máy tính đi, quá trình bơm dầu cũng kết thúc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.