Chương 1815: Chơi cùng người đẹp


Râu vừa mới nhú tạo một quầng sẫm màu dưới cằm anh, trông có phần luộm thuộm, nhưng lại khiến cho vẻ tuấn tú Hoắc Thiệu Hằng càng thêm 8phần nam tính.

Râu mới nhú đâm vào tay vừa hơi đau, lại hơi ngứa khiến Cố Niệm Chi khẽ bật cười.

Khóe mắt thoáng thấy 3bóng lưng Hà Chi Sơ đang bước ra ngoài, tiếng cười của cô lập tức im bặt, trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo hiện lên hai vệt ửng hồng9.
Với những cử chỉ vừa rồi, nếu chỉ có mình cô và Hoắc Thiệu Hằng ở riêng với nhau thì không vấn đề gì. Nhưng có người khác ở trong phòng nữa thì lại hơi không nghiêm túc…
Cố Niệm Chi kéo chăn che lên mặt mình, rầu rĩ nói:
Hoắc thiếu đi ra ngoài trước đi, em muốn rời giường.

Hoắc Thiệu Hằng buồn cười đứng lên kéo chăn của cô ra:
Đừng trùm kín như vậy, trong chăn sẽ thiếu dưỡng khí. Em dậy đi, anh chuẩn bị bữa sáng cho em, rồi chúng ta về nhà.

Hoắc Thiệu Hằng mở tủ lạnh ra nhìn rồi hỏi:
Đến trứng gà mà anh cũng không có à?

Thế mỗi ngày anh ta ăn cái gì vậy?
Ăn gió uống sương sao?
Cô ngượng ngùng rụt tay về, lí nhí nói:
Giáo sư Hà cũng đang ở đây à… Em vô duyên quá…

Cố Niệm Chi vừa tỉnh dậy, m6ở mắt ra là đã nhìn thấy Hoắc Thiệu Hằng. Cảm giác yên tâm cùng tin cậy dâng lên từ tận đáy lòng khiến cô lập tức thoát ra khỏi cơn ác5 mộng. Cho dù trong mơ hay hiện thực, người giải cứu cô luôn là Hoắc Thiệu Hằng.
Nhìn thấy anh rồi, cô sẽ rất khó nhìn thấy người khác, huống chi Hà Chi Sơ ngồi ở ghế sofa phía chân giường nên sao Cố Niệm Chi có thể nhìn thấy ngay được?
Cố Niệm Chi
Vâng
một tiếng, ngoan ngoãn ngồi dậy.
Hoắc Thiệu Hằng ra phòng khách với vẻ mặt đầy thỏa mãn, vui vẻ, rồi đi vào phòng bếp của Hà Chi Sơ.
Hà Chi Sơ đang pha cà phê, nghe thấy có người bước vào, anh ngoái lại liếc nhìn nhưng không nói gì cả.
Hà Chi Sơ không buồn lườm Hoắc Thiệu Hằng, lạnh lùng nói:
Muốn trứng gà thì đi tìm gà mái ấy, hỏi tôi làm gì?

Hoắc Thiệu Hằng á khẩu.

Anh không ăn sáng à?
Hoắc Thiệu Hằng đóng tủ lạnh lại, đang suy nghĩ xem có nên đưa Cố Niệm Chi về nhà ăn sáng không.

Tôi đã đặt bữa sáng rồi, sẽ được giao ngay thôi.
Hà Chi Sơ quay đầu sang chỗ khác:
Niệm Chi rời giường rồi à?



Ừ, dậy rồi.
Nghe Hà Chi Sơ nói đã gọi thức ăn, Hoắc Thiệu Hằng không vội đi nữa. Anh lấy điện thoại di động ra ngồi xuống bên cạnh bàn ăn, bắt đầu xem tin tức.

Hà Chi Sơ pha cho mình cốc cà phê đen Colombia, lấy cho Cố Niệm Chi cốc sữa nóng, còn Hoắc Thiệu Hằng thì nhịn.

Một lát sau nhà hàng đưa bữa sáng tới.

Hoắc Thiệu Hằng thấy có bánh kếp nướng, bánh waffle, bánh bông lan việt quất, siro lá phong nhập khẩu Canada, trứng chiên vàng ươm, thịt xông khói chiên giòn, còn có các loại hạt của Nam Mĩ, nho khô Tây Vực, cherry nhập khẩu từ Mỹ, cuối cùng là hai cái hamburger thịt bò to đùng, mỗi cái cao chừng mười mấy centimet.

Hà Chi Sơ chỉ vào hai cái hamburger thịt bò, nói với giọng mất kiên nhẫn:
Đây là của anh, anh ăn thì ăn không ăn thì thôi.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.