Chương 1821: Buổi hẹn dự định trước


Cố Niệm Chi cười rất đắc ý, chỉ vào vỏ chiếc bánh mì kia, nói:
Tôi quét một chút dầu hành ở lưng bánh nên lúc nướng lên có mang theo chút vị dầu8 hành. Tôi cảm thấy nó rất hợp với vị đậu khấu ở trong nhân xúc xích trắng.


Mùi dầu hành sẽ trung hòa vị tanh của đậu khấu, mà đậu khấu3 lại kiềm chế được chút vị cuối hơi hôi của dầu hành, phối hợp vô cùng khéo léo không chê vào đâu được, làm cho hương vị trở thành một trải nghi9ệm rất mới.
Reinz khen không ngớt miệng, gần như một mình anh ta ăn hết cả chiếc bánh mì gậy kiểu Pháp kia. Số xúc xích trắng mà anh ta 6mang tới cũng bị chính anh ta ăn quá nửa, Cố Niệm Chi chỉ ăn mấy lát thôi.
Cô tiếc nuối nhìn chiếc đĩa trống không kia, nói:
Tiếc thật 5đấy, hết cả mất rồi.

Reinz cũng hơi xấu hổ, cười nói:
Tôi có lỗi quá, quà mang tới cho em mà cuối cùng lại vào bụng tôi nhiều nhất.
Ngay sau đó, anh ta lại an ủi Cố Niệm Chi ngay:
Mà không sao, ngày mai tôi lại mang cho em thêm chút nữa. Mẹ Hannah làm nhiều lắm, hôm nay tôi lo không tìm được nhà em nên chỉ mang chút chút thôi.

Hoắc Thiệu Hằng đang im lặng bỗng bắn ánh mắt sắc bén sang. Ý anh ta là muốn dự định trước luôn một buổi hẹn ngày mai với xúc xích trắng à?
Anh nhìn anh ta một cái rồi quay sang nói với Cố Niệm Chi:
Thiếu tướng Reinz là nhân vật quan trọng của phái đoàn Đức đến thăm Đế quốc Hoa Hạ. Niệm Chi à, em đừng để mấy chuyện lặt vặt này làm lỡ việc công của Thiếu tướng Reinz nữa.


Em biết rồi ạ.
Cố Niệm Chi vội gật đầu:
Anh Reinz, tôi chỉ thuận miệng nói thế thôi, anh đừng bận tâm.


Làm sao tôi có thể không bận tâm được chứ? Mỗi một câu mà em nói, tôi đều đặt trong tim mình… Có cần tôi lặp lại một lần không?
Reinz cười như không cười nói. Chính anh ta cũng sắp không phân biệt rõ được thật giả thế nào nữa rồi, trong mắt chỉ có mình Cố Niệm Chi.
Tuy Hoắc Thiệu Hằng biết Reinz cố ý, nhưng vẫn bốc lửa lên tận đỉnh đầu.
Hắn coi anh là người chết đấy à?!
Cố Niệm Chi có thể cảm nhận được lửa giận của Hoắc Thiệu Hằng đang bốc ngùn ngụt, vội nói với Reinz:
Thiếu tướng Reinz thích nói đùa thật đấy, lúc ở Đức anh chẳng giống bây giờ chút nào!

Reinz nghe ra được ý cảnh cáo trong giọng điệu của Cố Niệm Chi, bèn biết điều xoa mũi, đứng dậy thu dọn bát đĩa:
Tôi ăn nhiều nhất, để tôi dọn cho.


Làm sao Cố Niệm Chi có thể để khách đi thu dọn thật được, cô cũng dọn dẹp cùng anh ta rồi đi về phía phòng bếp.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.