Chương 1903: Lũ thần kinh


Hoắc Thiệu Hằng đã cảm nhận được giữa Hồng Khang Toàn, Đàm Đông Bang và Thái Tụng Ngâm chắc chắn có một sợi dây vô hình xâu chuỗi 8họ lại với nhau. Nhưng rốt cuộc sợi dây đó là gì thì anh vẫn chưa nghĩ được ra, chỉ là trực giác mách bảo anh phải kiểm soát ba n3gười này trước thì mới có thể khai thác được.

Sau khi để Hồng Khang Toàn chạy thoát được một lần, Hoắc Thiệu Hằng đã trở 9nên thận trọng hơn rất nhiều.

Đàm Đông Bang đã bị người thân tín của anh đưa đi ngay trước mặt anh. Thái Tụng Ngâm thì bị6 anh đích thân dẫn người đi bắt lại.
Hoắc Thiệu Hằng nghĩ một lát rồi dùng vân tay mở cửa phòng Cố Niệm Chi, bước vào.
Ánh sáng anh nhìn thấy phát ra từ một chiếc đèn chùm trong phòng khách, giống như một đám lau sậy, phủ lên chiếc ghế sofa nằm trong góc.
Cố Niệm Chi nằm cuộn người trên ghế sofa, gối đầu lên cái gối ôm hình con gấu trúc của mình, đang ngủ rất say.
Nếu để sổng mất một trong ba người này, sẽ tạo nên tổn thất không thể đo lường được.5
May mà cả ba đều đang bị giam giữ ở Cục tác chiến đặc biệt, cuối cùng cũng có thể thu sợi dây liên kết này lại rồi.


Có chứ ạ, ngủ ngon hơn mọi khi luôn.
Cố Niệm Chi mỉm cười chớp mắt nhìn Hoắc Thiệu Hằng, hiếm lắm mới có dịp Hoắc Thiệu Hằng ngủ cùng với cô mà lại không
giày vò
cô, nên nhất định phải khen rồi.
Hoắc Thiệu Hằng liếc nhìn cô, chẳng nói chẳng rằng tự cắt cho mình một miếng bít tết, nói:
Khi nào em đi làm ở Quốc hội?

Cố Niệm Chi bấm đầu ngón tay tính:
Em còn một số việc vẫn chưa giải quyết xong, hơn nữa lần trước em bị thương mà, phải nghỉ ngơi thêm vài ngày nữa, em không muốn khác biệt với quần chúng.

Cô ở trong phòng khách đợi Hoắc Thiệu Hằng, nhưng đợi mãi rồi ngủ mất.
Trong mơ cô cảm thấy có người đi đến, vốn muốn tỉnh dậy, nhưng lại cảm nhận được có một điều gì đó làm cô yên tâm, khiến cô biết ngay người ấy chính là Hoắc Thiệu Hằng. Ngoài anh ra, không ai có thể đem lại cho cô cảm giác an toàn ngay cả trong giấc mộng như vậy cả.
Khi được hôn lên trán, cô mới mở mắt ra nhìn, lẩm bẩm nói:
Muộn lắm rồi, anh mau đi ngủ đi, ngày nào cũng thức đêm, không tốt cho sức khỏe đâu…
Nói rồi cô ôm lấy Hoắc Thiệu Hằng một cách tự nhiên, tìm một vị trí dễ chịu trên khuỷu tay của anh, co chân lại rồi lại ngủ thiếp đi.
Hoắc Thiệu Hằng nhẹ nhàng dịch ra ngoài một chút, nhưng không rút cánh tay ra mà cứ để cô ôm ngủ cả đêm.
Hoắc Thiệu Hằng tỉnh dậy vào đúng 6 giờ sáng ngày hôm sau, giờ sinh học của anh.
Anh lặng lẽ thức dậy, ra ngoài tập thể dục một vòng, 7 giờ quay về tắm rửa ăn sáng.
Bữa sáng vào lúc 7 giờ 30, Cố Niệm Chi cũng đã dậy, ngồi đợi Hoắc Thiệu Hằng trong phòng ăn.
Âm Thế Hùng đến cùng với Hoắc Thiệu Hằng.
Anh ta cũng có một phòng riêng trong biệt thự của Hoắc Thiệu Hằng, bình thường khi không có nhiệm vụ, anh ta sẽ ở đây.
Hoắc Thiệu Hằng lặng lẽ ngắm nhìn khuôn mặt đang say ngủ của cô, một lúc sau mới cúi người xuống nhẹ nhàng vén mái tóc dài xòa trên mặt, bế cô lên đưa về phòng ngủ.
Cố Niệm Chi vẫn mặc cái áo phông cotton quân đội màu đen dài đến tận đùi làm đồ ngủ, nước da trắng nõn hiện ra dưới vạt áo đẹp một cách khác lạ, như một đóa hoa quỳnh nở rộ giữa đêm khuya.
Anh đặt cô xuống giường, đắp cho cô một chiếc chăn mỏng rồi hôn lên trán cô. Lúc Hoắc Thiệu Hằng định rời đi thì Cố Niệm Chi mơ màng tỉnh dậy.
Phòng của hai người nằm đối diện nhau ở hai bên của đầu hành lang.
Lúc Hoắc Thiệu Hằng mở cửa phòng mình, anh quay đầu nhìn sang phía phòng Cố Niệm Chi, thấy vẫn còn một tia sáng lờ mờ lọt qua khe cửa.
Cô ấy vẫn chưa ngủ sao?
Lúc anh về đến trụ sở đã là 2 giờ sáng.
Lại một ngày nữa qua đi…
Hoắc Thiệu Hằng đi lên thang máy, tầng hai của biệt thự chính là nơi anh và Cố Niệm Chi ở.

Chào buổi sáng, Niệm Chi.
Âm Thế Hùng cười hì hì chào cô.
Cố Niệm Chi gật đầu:
Anh Đại Hùng, Hoắc thiếu, chào buổi sáng.

Hoắc Thiệu Hằng
ừm
một tiếng rồi ngồi xuống đối diện cô, nói:
Hôm qua em ngủ ngon không?

Phụt!

Suýt nữa thì Âm Thế Hùng phun luôn ngụm cà phê trong miệng ra ngoài.


Em… khác biệt quần chúng?
Âm Thế Hùng cười muốn đứt ruột.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.