Chương 1986: Tập hợp cùng cô



Đúng vậy, vừa mới đi xong.
Chủ tịch Long nhã nhặn gật đầu, ấn tượng về Dung Minh Tinh có phần không tốt.

Tuổi tác cũng8 xấp xỉ nhau, nhưng rõ ràng là Cố Niệm Chi có thể chịu khổ cực hơn, Dung Minh Tinh... so ra vẫn kém hơn một bậc.

Trợ lý3 Dương không để ý trạng thái bất thường của Dung Minh Tinh nữa, vội nghĩ ra một cái cớ thích hợp, nói với Chủ tịch Long:
Tôi r9a ngoài xem có thể giúp được gì không. Hi vọng là luật sư Cố ở hiền gặp lành, sẽ không xảy ra chuyện gì.

Ngoài kia đã loạn cả lên rồi. Khắp nơi đầy khói đặc cuồn cuộn, ánh lửa ngút trời. Còi xe cứu hỏa và xe cảnh sát liên miên không ngớt, cảnh sát quân đội cũng đã bắt đầu hành động.
Trợ lý Dương híp mắt, chắp tay sau lưng nhìn hai nhân viên an ninh kia đi xa.
Dung Minh Tinh đứng phía sau nghe rõ rành rành, biết trợ lý Dương đã chỉ đi đường xa.

Ừ, cậu đi đi6. Có tình hình mới có thể báo cáo với tôi bất cứ lúc nào.
Chủ tịch Long nhìn ra bên ngoài, trong lòng rất lo lắng.
Tru5ng tâm thương mại đã cắt điện rồi, chỉ một lát sau, nơi này đã nóng như cái lồng hấp. Mặc dù trung tâm thương có máy phát điện riêng, nhưng hiển nhiên là nó không chịu nổi điều hòa trung tâm công suất lớn đến thế, cho nên không bật điều hòa, chỉ đảm bảo được sáng đèn thôi.
Trợ lý Dương vội vàng rời khỏi phòng họp, chạy về hướng cửa lớn trung tâm thương mại.
Trợ lý Dương cực kỳ căng thẳng. Anh ta đứng trước cánh cửa nhỏ gọi thêm một cuộc điện thoại nữa:
Tôi đã gửi định vị cho các anh rồi, điện thoại của Cố Niệm Chi vẫn có thể sử dụng, các anh phải cẩn thận. Tôi đã chỉ đường vòng cho hai nhân viên an ninh kia, các anh đừng gây thêm phiền toái nữa. Dù sao bọn họ cũng là cảnh sát quân đội ở trong nước, một khi chết ở đây, những phần tử điên cuồng của Bộ quốc phòng trong nước sẽ điên lên mất...


Làm sao tôi biết được vẫn có thể sử dụng chứ?! Lẽ nào các anh không thể chặn tín hiệu sao?! Đúng là một đám ăn hại! Các anh thật sự là quân tinh nhuệ của cảnh sát cao cấp Nhật Bản ư? Không phải mạo danh đấy chứ?!

Trợ lý Dương tức giận mắng một tiếng
shit
sau đó mới đóng cửa nhỏ lại, xoay người bỏ đi.
Dung Minh Tinh theo ngay sau anh ta với khoảng cách vừa phải, mở chức năng quay phim ở điện thoại ra ghi lại.
Cô ta nhìn thấy anh ta đuổi theo hai nhân viên an ninh ở phía trước.
Hai nhân viên an ninh kia đang cầm điện thoại quan sát định vị mà Cố Niêm Chi gửi tới.
Trợ lý Dương đi tới vỗ vai một người trong đó, thoải mái cười hỏi:
Hai cậu gượm đã, có biết chỗ ấy không? Tôi quen thuộc nơi này, hay là để tôi đi cùng với hai cậu nhé?

Người kia quay đầu lại cười với trợ lý Dương, nói:
Có lẽ nơi này cũng không xa lắm nhỉ?
Nói xong, anh ta đưa điện thoại cho trợ lý Dương xem.
Trợ lý Dương liếc mắt nhìn, lập tức nhớ kỹ định vị, vội gật đầu:
Đi thẳng thì không xa lắm, nhưng bởi vì mấy con đường đều bị tắc cả rồi, các cậu không đi thẳng được đâu, phải đi vòng qua bên kia, sau đó xuyên qua vài dãy phố khác.
Sau đó, anh ta nói cụ thể phương hướng và cách đi cho hai nhân viên an ninh.
Đường đi anh ta nói đều đúng, chỉ là đi vòng xa hơn.
Hai nhân viên an ninh ghi nhớ lại, lắc đầu nói:
Thế thì xa đấy chứ.

Trợ lý Dương cũng rất ngạc nhiên vì chỉ mười mấy phút thôi mà Cố Niệm Chi có thể chạy xa được đến thế. Có điều, anh ta quăng luôn suy nghĩ đó đi, theo hai nhân viên an ninh ra ngoài từ một cánh cửa nhỏ, nói:
Đi từ bên này chắc sẽ gần hơn một chút. Bên đây cũng ít người.

Cô ta chợt nảy ra một ý, lặng lẽ trốn sang một bên, thoát khỏi tầm mắt của trợ lý Dương.
Tuy Dung Minh Tinh đến New Delhi chưa được bao lâu nhưng cô vẫn nhớ rõ nơi ấy, bởi vì ngay gần đó có một DMV của Ấn Độ, cô ta đã từng làm thủ tục bằng lái cùng nhân viên của Đại sứ quán ở đó.
() DMV là viết tắt của Department of Motor Vehicles (tạm gọi là Sở quản lý cơ giới), là nơi làm thủ tục, giấy tờ… cho bất cứ thứ gì liên quan tới cơ giới (thuyền, xe, moto…).
Sau khi anh ta đi khuất, Dung Minh Tinh mới bước ra khỏi chỗ trốn, mở cánh cửa nhỏ ra nhìn.

Tình hình bên ngoài khiến cho cô ta cảm thấy nghẹt thở. Cô ta lớn lên trong cảnh hòa bình, chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn long trời lở đất thế này. Không phải chưa từng nghĩ tới chuyện chùn bước, nhưng lại nghĩ tới vận mệnh mà Cố Niệm Chi sắp sửa đối mặt, nghĩ tới hành vi trợ giúp cho việc ác của mình, cô ta không thể khoanh tay đứng nhìn được.

Dung Minh Tinh biết bản thân mình không phải là một người tốt có đạo đức, thậm chí vô số việc cô ta làm đều tính toán chi li, nhưng tất cả đều chỉ là chuyện nhỏ nhặt, do ghen ghét người khác mà thôi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.