Chương 1996: Chim sẻ xuất hiện


Người ta xinh đẹp hơn mình, thông minh hơn mình, còn nỗ lực và bạt mạng hơn mình, cô ta có lý do gì để than thân trách phận chứ?
Dung Minh Tinh siết nắm tay, thầm nghĩ, sau này về rồi cô ta nhất định sẽ tìm một công việc tử tế, làm người tử tế, không ham 3hố đi đường tắt nữa.


Cô ngoái lại nhìn, lập tức ngạc nhiên trợn tròn mắt.
Ngay sau gót chân cô là một chiếc hộp gỗ vuông vức nhỏ nhắn. Cô nhìn kí hiệu trên nắp hộp thì biết đó là hộp đạn.
Bóng Cố Niệm Chi lướt qua giữa hai chiếc xe sang trọng màu đỏ, lập tức thu hút sự chú ý của 9nhóm lính tinh anh công nghệ cao Nhật Bản.

Bên kia!
Bọn họ nhìn nhau, tự động tách ra, lợi dụng người đông, định vây đánh6 bốn phía.
Pằng pằng mấy tiếng, ba trong số bốn tên cầm súng phía trước đã ngã xuống. Tên còn lại lập tức giơ súng bắn trả, nhưng Cố Niệm Chi đã ngồi thụp xuống, dùng xe hơi làm lá chắn, thoát khỏi phát súng trả đòn của đối phương.
Chuông báo tự động của chiếc xe này vang lên inh ỏi.
Cố Niệm Chi bực mình nghiến răng.
Cô liếc nhìn cổng vào bãi đỗ xe, tiếc nuối vì mình không thể tóm gọn một mẻ.
Cố Niệm Chi nhếch mép cong môi, muốn like cho mình vài lượt.
Cô cầm súng bằng hai tay, cong người, chạy chéo về phía trước, tiếp cận mấy tên lính Nhật Bản vừa bị cô bắn vào chân từ phía sau.
Cố Niệm Chi cảm thấy tai mình sắp điếc đến nơi rồi.
Cô khom người ngồi xổm xuống, nhìn quanh bốn phía, đột nhiên nhìn thấy vài đôi chân cách đó mấy cái xe đang lại gần mình.
Cố Niệm Chi đột nhiên phát hiện đằng trước bỗng ít đi vài người, lập tức biết chuyện chẳng lành.
Có lẽ c5húng đã tách ra hành động, định bao vây cô.
Cố Niệm Chi lập tức lăn một vòng, nằm trên nền bãi đậu xe cầm khẩu GLOCK18, bắn qua gầm xe vào mấy đôi chân ấy.

Á!

Tiếng kêu đau đớn thảm thiết vang lên khắp xung quanh.
Mấy tên lính Nhật Bản định đánh úp Cố Niệm Chi từ ba phía sau, trái, phải bị ăn mấy phát đạn ở chân, lập tức mất đi khả năng hành động, ngã vật xuống sàn.
Chỉ cần cho cô thêm một băng đạn nữa, cô có thể nâng cả thế giới!
Cố Niệm Chi suýt thì bật cười vì trí tưởng tượng của mình, cô lùi lại một bước, đột nhiên vấp phải thứ gì đó.
Thôi xong!
Thật chẳng đúng lúc gì cả…
Mẹ kiếp!
Hóa ra ở đây đợi cô đấy!
Cô vô cùng cẩn thận, chỉ sợ bọn chúng học theo cô, cũng bắn vào chân mình qua gầm xe. Cô cố gắng di chuyển tránh hướng nhìn thẳng của đối phương.
Nhưng khi gần đến chỗ mấy kẻ đó, Cố Niệm Chi bỗng phát hiện súng của mình đã hết đạn.
Cố Niệm Chi nhanh chóng nhìn quanh bốn phía, không thấy bóng dáng của ai khác.
Cô suy nghĩ một thoáng, lập tức quyết định hành động, bám vào cửa của một chiếc xe hơi màu xanh, trong tay vẫn nắm chặt khẩu súng GLOCK18, nhắm thẳng vào bốn tên cầm súng phía trước, đôi mắt cô nheo lại, ngón tay nhẹ nhàng ấn xuống.
Ông trời của cháu ơi, đúng là nghĩ cái gì đến cái đó, muốn ngủ thì có người mang gối đến luôn!

Cố Niệm Chi vội vã dùng súng khều nắp chiếc hộp gỗ lên xem, quả nhiên bên trong là một loạt băng đạn được xếp ngăn ngắn.

Cô đếm được tận 6 băng. Đồng nghĩa với việc cô có thể dùng 198 viên đạn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.