Chương 2004: Dao gọt hoa quả và kìm cắt móng tay


500 năm trước, toàn bộ tâm ý của hoàng đế với tình nhân đều dồn vào tòa lăng mộ này.

Không giống những kiến trúc nổi tiếng khác trên thế g8iới, Taj Mahal được xây dựng từ tình yêu, từ nỗi đau khổ không được thành toàn, từ niềm tiếc nuối không thể ở bên nhau, toàn bộ được thể hiện tro3ng nét đẹp tĩnh lặng vô thanh của nó.

Reinz nhẹ nhàng thở ra một hơi, khóe miệng nhếch lên, mỉm cười:
Tại sao ư? Em nói xem?


Sự sống đẹp đẽ, cái chết đau khổ, trách nhiệm bên mình, vì chính nghĩa quyết không lùi bước.
Kẻ địch phía trước, đồng đội theo sau, thiên đường bên trái, địa ngục bên phải.
Niềm tin vững chắc, sức mạnh bền bỉ, không oán không hối, không yêu không hận.

Reinz tắt dần nụ cười, tự cười mình:
Ừ, cũng có lý.

Hai người bước lên bậc thềm đi vào cổng vòm lớn của Taj Mahal.
Nơi đây xây dựng theo phong cách Ba Tư cổ điển, đầy rẫy những hoa văn dạng đường lặp lại theo nhịp điệu và tỏa ra ngoài.
Những chiếc cột cao lớn hình nón, mỗi cổng vào đều có hình vòm kết bằng gạch, trên khung cửa là hoa văn lá dạng dài, từ đỉnh vòm buông xuống.
Nhưng trong mắt Cố Niệm Chi, hoa văn họa tiết ở đây quá rườm rà, nhìn lâu chỉ thấy hoa mắt.
Cô lặng lẽ đi bên cạnh Reinz, đến đại điện đặt quan tài.
Ánh mắt của Cố Niệm Chi dừng lại trên gương mặt của Reinz, không hề bỏ lỡ dòng cảm xúc phức tạp trong đôi mắt màu xanh xao xuyến của anh ta.
Không phải chứ? Lẽ nào anh ta có tình cảm với cô thật?
Cô nhíu mày, gạt bỏ suy nghĩ vừa xuất hiện đi.

Anh đưa tôi đến Taj Mahal, đầu tiên phải loại bỏ nhân tố con người.


Tại sao phải loại bỏ nhân tố con người?
Reinz nửa cười nửa không:
Có khi chính là nhân tố con người thì sao? Hoặc cũng có thể là kế hoạch riêng của tôi?

Cố Niệm Chi ung dung nhìn anh ta:
Vì nhân tố con người ở đây không đủ, dù có đi chăng nữa cũng không thể ảnh hưởng đến ý chí của anh, đúng không?

Còn không bằng đứng trên lập trường của kẻ địch, không hề nhân nhượng.
Cố Niệm Chi thu ánh mắt lại, điềm nhiên nói:
Anh không nói, được thôi, thế thì chúng ta giải đố đi.

Cô ngẩng đầu, chậm rãi bước theo Reinz lên bậc thềm cẩm thạch của Taj Mahal.
Nghe nói đây là nơi yên nghỉ của ái phi và hoàng đế.
Reinz đứng trước quan tài, im lặng nhìn một lúc mới hỏi:
Em nói xem, vị hoàng đế này vì người phụ nữ của mình đánh mất hoàng vị, rốt cuộc có xứng đáng hay không?

Cố Niệm Chi mỉm cười:
Cái này anh phải hỏi ông ấy chứ. Chuyện tình cảm giống như uống nước ấy, tự cảm nhận nóng lạnh thôi.

Sao có thể thế được?
Cho dù anh ta có tình cảm với cô thì cũng không ảnh hưởng đến việc anh ta lừa cô, giăng bẫy cô, làm tổn thương cô.
Thế nên, thứ tình cảm ấy có ý nghĩa gì chứ?
An9h ta liếc nhìn Cố Niệm Chi, thấy trong đôi mắt to mê hoặc của cô đong đầy sự phòng bị và nghi ngờ, trong lòng anh ta cảm thấy hơi xót xa nhưng kh6ông còn cách nào khác.
Anh ta có trách nhiệm, lý tưởng và hoài bão của bản thân.
Giống như lời thề ngày nhậm chức, anh ta sẽ trun5g thành với Tổ quốc, với sự nghiệp, cho dù trái với nguyện vọng của mình, anh ta cũng sẽ lựa chọn từ bỏ.
Còn một câu nữa là, giày có vừa hay không, chỉ có chân mới biết.

Reinz chắp tay sau lưng, dạo bước quanh quan tài, chậm rãi nói:
Không phải em muốn biết mảnh giấy đó là thật hay giả sao?


Cố Niệm Chi vểnh tai lên, đánh mắt về phía ấy:
Vâng, anh nói đi.



Nhưng em chưa hỏi tôi, tôi có được mảnh giấy đó từ đâu.


Cố Niệm Chi khựng lại, lập tức hỏi ngược lại:
Nếu đến thật giả mà tôi còn không chắc chắn thì tại sao tôi phải hỏi anh lấy nó từ đâu chứ?


Reinz:
...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.