Chương 2012: Vật về với chủ củ
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 864 chữ
- 2022-02-19 04:50:14
Tình cảm trong ánh mắt nồng nàn tới nỗi muốn tràn cả ra.
Bỗng dưng Reinz không muốn nói chuyện. Anh ta đi tới bên Cố Niệ8m Chi, đứng song song với cô rồi đột nhiên giơ cao điện thoại, ghé đầu lại gần Cố Niệm Chi, chụp một bức ảnh.
Cố Niệm C3hi hoàn hồn, liếc Reinz:
Anh vẫn còn muốn chụp ảnh nữa à?
Nếu quả thật phải trải nghiệm lại lần thứ hai, chắc hẳn độ may mắn của cô không tốt lắm.
Cố Niệm Chi thản nhiên dạo quanh ngôi đền, đi dần về phía cổng vòm.
Dường như hiểu rõ ý định của cô, Reinz ung dung xỏ tay túi áo, đứng trước lan can màu trắng của ngôi đền, mỉm cười:
Cereus, em định trốn chạy hả? Tôi cho em biết ngoài kia có rất nhiều người của tôi. Tôi sẽ không làm gì em nhưng bọn họ thì tôi không dám chắc.
Ha, nói không nổi nữa chứ gì? Anh mà cứ nhận thẳng là đang uy hiếp tôi, tôi còn có ấn tượng tốt với anh. Bây giờ anh đừng nói với tôi, một người Cục trưởng như anh ra lệnh mà cấp dưới lại không thèm nghe!
Những lời Cố Niệm Chi nói thật sự đã khiến Reinz nghẹn họng.
Anh ta bất đắc dĩ giơ ngón tay lên cọ mũi, giọng nói dịu đi:
Cereus, chúng ta không nên cãi cọ nữa. Tôi đến để giúp em. Ba em mất sớm…
Cô cảm thấy vừa rồi mình mải suy nghĩ chuyện khác, dáng vẻ 9ngây ra như phỗng đó chụp ra cũng chẳng có gì đẹp.
Thế nên cô cũng không để ý, chỉ giơ tay vuốt lọn tóc buông lơi ra sa6u tai và nói với giọng coi thường:
Tôi khuyên anh đừng tốn thời gian nữa, đừng nghĩ chuyện bắt tôi đi làm chuột bạch. Tôi là n5gười thà làm ngọc nát chứ không làm ngói lành.
Nhìn vào điện thoại, Reinz phát hiện bức ảnh vừa chụp vô cùng đẹp. Đôi mắt mang theo tình cảm sáng ngời như ngăn cách bởi một dòng nước, được che bởi một tấm voan, có một vẻ đẹp say đắm khiến người ta rung động.
Không phải ư? Vậy anh dẫn tôi đến đây để làm gì?
Cố Niệm Chi đã bắt đầu sốt ruột rồi.
Cô ở đây đã được nửa tiếng, không biết Dung Minh Tinh thế nào, cũng không rõ bên Hà Chi Sơ và Hoắc Thiệu Hằng ra sao.
Cô không rõ sự xuất hiện đột ngột của Reinz thuộc tình huống trong dự đoán hay ngoài dự đoán đối với Hà Chi Sơ và Hoắc Thiệu Hằng.
Nếu lần này Reinz lại là một sự bất ngờ…
Nói thật Cố Niệm Chi khá bực bội.
Cô không muốn trải nghiệm lại những gì từng xảy ra ở núi Alps.
Anh đang uy hiếp tôi?
Cố Niệm Chi dừng bước, ngoảnh đầu lại cười mỉa mai với Reinz:
Anh còn bảo là sẽ không làm tôi bị thương, bây giờ tự vả mặt mình rồi hả?
Tôi nói là tôi không nỡ làm em bị thương chứ không nói người khác cũng vậy.
Reinz nhún vai như muốn nói
Em có thể làm gì được tôi
.
Khóe mắt Cố Niệm Chi giật nhẹ mấy cái:
Chơi chữ với tôi à? Ban nãy chẳng phải anh nói mấy người ngoài kia là cấp dưới của anh sao? Anh mà ra lệnh cho bọn họ không được động tới tôi, chẳng lẽ bọn họ lại không nghe lệnh à?
Reinz thích nhất là ánh mắt đó.
Anh ta cười giễu, cất điện thoại đi, dịu dàng nói với cô:
Cereus, em nhầm rồi, sao tôi nỡ bắt em về làm chuột bạch chứ?
Chính vì không muốn Cố Niệm Chi không tình nguyện nên bọn họ mới lập kế hoạch tỉ mỉ để Reinz tiếp cận cô.
Mất tích. Tôi tin chắc rằng ba tôi chỉ đang mất tích.
Cố Niệm Chi sửa lại lời Reinz:
Nếu anh còn tiếp tục nói ba tôi mất sớm, đừng trách tôi trở mặt.
Reinz im lặng một thoáng mới nói tiếp:
Tôi tưởng là em đã trở mặt rồi.
Cố Niệm Chi im lặng một lúc mới liếc xéo anh ta:
Còn có thể trở mặt hơn nữa.
Reinz tốt bụng nhắc nhở cô:
Mắt em to, nhất là con ngươi vừa đen vừa sáng, em liếc xéo cũng như đang liếc mắt đưa tình… Sau này em đừng liếc xéo nữa, không tôi sẽ tưởng em yêu thầm tôi.
Đậu! Còn có cả chiêu này nữa à?
Cố Niệm Chi cười mỉa trong lòng, chỉ muốn ném vào mặt Reinz một câu mmp!
Đây là lần đầu tiên Reinz chiếm thế thượng phong khi đấu võ mồm với Cố Niệm Chi.
Cố Niệm Chi không còn muốn nói chuyện với anh ta nữa, quay đầu đi thẳng ra ngoài.
Nếu có ai cho cô một phát súng khi bước ra khỏi cảnh cửa này thì cho đi, còn tốt hơn là ở đây để rồi tức chết!
Thấy cô nóng ruột thật, Reinz mới bước tới kéo tay cô lại:
Cereus, vừa rồi là tôi nói đùa đó.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.