Chương 2014: Anh phải tin tôi


Cố Niệm Chi chỉ muốn thè lưỡi tỏ vẻ khinh thường anh ta.


Hình như anh quên tất cả mọi thứ của Cục các anh đều đã bị người ta lấy 8đi rồi…
Cố Niệm Chi nhìn Reinz với vẻ buồn cười:
Anh bảo tôi trả lại kiểu gì? Muốn đồ không có, muốn mạng có một cái.


Reinz bậ3t cười:
Nói thật, những thứ lần đó bị lấy đi, chúng tôi đều có một bản dự phòng, cùng lắm là thay đổi mật khẩu là có thể chia sẻ tin tức9, chỉ cần những người đó có thể phá được mật mã của chúng tôi. Nhưng thứ ông nội em lấy đi thì không giống vậy. Những năm đó đang thời ch6iến tranh, không có internet, không có máy vi tính, tất cả tài liệu đều được lưu trữ trên giấy. Ông ấy mang bản gốc đi, cũng tiêu hủy luô5n cả bản sao.

Reinz đã hơi tức giận, cau mày, giọng trầm xuống:
Cereus, chuyện này rất quan trọng, em đừng nói gần nói xa!


Tôi nào có.
Cố Niệm Chi dang tay, quyết tâm không đồng ý yêu cầu của anh ta.
Nghe Reinz nói, lúc ông cô mang thứ đó đi là thời chiến tranh rất nhiều năm trước, căn cứ vào tuổi tác có thể suy đoán đó là lúc chiến tranh thế giới thứ hai.
Đang trong chiến tranh thế giới thứ hai mà có thể lấy được bản gốc và tiêu hủy bản sao từ Gestapo Đức thì chứng tỏ đó không phải người bình thường. Mà có thể khiến Gestapo truy tìm nửa thế kỷ thì chắc chắc đó không phải thứ tầm thường.
Mắt Cố Niệm Chi sáng lên, cô cũng trả lời rất nghiêm túc:
Được rồi, nếu chuyện này rất quan trọng thì chúng ta cũng nên nói chuyện đàng hoàng.

Reinz thở phào nhẹ nhõm, giọng điệu dịu đi:
Cereus, em biết vậy thì tốt…

Cố Niệm Chi nghĩ bụng: Làm tốt lắm!
Cô mỉm cười, chớp mắt:
Ôi! Ngại quá đi mất, xem ra phong thủy của Cục các anh không tốt rồi, suốt ngày gặp phải chuyện như vậy!

Chẳng hề thấy
xấu hổ
mà còn coi đó là tự hào.
Cố Niệm Chi lại quay ngoắt đi:
Anh nói ông nội tôi lấy đồ của các anh thì trước hết anh phải chứng minh được nó là của các anh đã. Nếu không sao chúng ta có thể biết được ai là người nắm quyền sở hữu thứ đó chứ?


Reinz sững sờ.

Mỗi từ Cố Niệm Chi nói anh ta đều hiểu nhưng khi ghép lại với nhau, anh ta bỗng chẳng hiểu ý cô là gì nữa.


Quyền sở hữu?



Đúng vậy.
Cố Niệm Chi dang tay:
Không lý nào anh bảo ông nội tôi lấy đồ của các anh là tôi tin ngay ông nội mình là ‘trộm’ được. Anh biết đấy, tôi là luật sư nên rất quan tâm đến quyền sở hữu trên phương diện pháp luật của món đồ đó.



Em muốn tôi chứng minh thứ đó là của Cục chúng tôi á?
Chân mày Reinz giật nhẹ, anh ta đang cố kìm lại nỗi sửng sốt trong lòng.

Bởi vì Cố Niệm Chi đã nói trúng bản chất của vấn đề rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.