Chương 2018: Thiếu nữ đội vương miện


Cố Niệm Chi vốn không định để ý tới Reinz nhưng khi khóe mắt liếc qua bài thơ kia, cũng là đoạn đầu của bài thơ viết trên giấy anh ta từng đư8a cho cô.

Cô mím môi, cuối cùng vẫn nhận lấy điện thoại.
Chẳng rõ Hà Chi Sơ có biết ông nội mình không…
Vừa n6ghĩ Cố Niệm Chi vừa cụp mắt nhìn điện thoại.
Quả thật cô rất tò mò, muốn biết thứ ông nội mình Cố Hạo Trạch lấy 3đi từ Cơ quan Tình báo Liên bang Gestapo là cái gì mà có thể khiến bọn họ đuổi theo nửa thế kỷ.
Hơn nữa Reinz còn biết cả tên của ôn9g cô, đây là thứ mà đến cả Hoắc Thiệu Hằng cũng không điều tra ra được.


This was the hope in your heart,
Chỉ có bốn câu thơ đầu mà nét chữ còn khác hẳn nét chữ của Cố Tường Văn, tờ giấy này cũng mới hơn nhiều chứ không còn là trang giấy ố vàng kia.
Chắc hẳn bức ảnh này không liên quan gì tới Cố Tường Văn.
Reinz cho cô xem một bức ảnh chụp một tờ giấy có độ nét cao, nhưng vẫn có thể nhận ra đ5ược tờ giấy đó đã có năm tháng bởi trang giấy hơi ố vàng. Có điều chữ viết vẫn rất rõ ràng, đó đúng là chữ của ba cô.
Tâm trạng bực bội bỗng chốc tan đi khi nhìn thấy những hàng chữ tiếng Anh bay bổng ngay ngắn chỉnh tề ấy.

Món đồ này có liên quan quá lớn, mà đến nay hai nước Nhật Đức vẫn không từ bỏ việc truy tìm nó. Chúng ta phải suy nghĩ kỹ càng.


Con không muốn sau này nó sẽ trở thành rắc rối cho con của con nhưng cũng không muốn chuyện năm đó ba phải mạo hiểm tính mạng để làm trở nên vô nghĩa. Bởi vậy con sẽ để nó ở một nơi cách xa gia đình con.

Cố Niệm Chi cụp mắt nhìn.

Ba, con suy nghĩ rất lâu nhưng vẫn không thể đồng tình với cái nhìn của ba.

Reinz bật cười trước câu nói của cô, khẽ lắc đầu:
Đó là một phần dữ liệu.

Cố Niệm Chi nghĩ bụng, biết ngay là có liên quan tới dữ liệu mà.
Built of gems, diamonds and pearls,
like the magic shimmering of rainbows in empty horizons.

Nếu có một ngày có người muốn tìm nó sẽ phải qua được thử thách của con.


Bởi vì thứ này tuyệt đối không thể rơi vào tay kẻ có ý đồ đen tối.

Let it be hidden,
Only let this one tear-drop,

The most distant way in the world,
is not the way from birth to the end,
Cố Niệm Chi ngẫm nghĩ một thoáng mới hỏi:
Có thể tiết lộ đôi chút, rốt cuộc món đồ đó là gì không?

Không chỉ khiến Gestapo truy tìm nửa thế kỷ mà ba cô còn phải viết thư riêng cho ông cô để thảo luận chốn cất giấu thứ này, còn bảo không muốn con mình gặp rắc rối…
Reinz nhận lấy điện thoại trong tâm trạng phức tạp, rất muốn hỏi cô có trông thấy bài thơ trên tờ giấy thứ hai không nhưng nhác thấy nét mặt cô, anh ta vẫn nuốt suy nghĩ đó xuống.
Anh ta tắt điện thoại, gật đầu:
Xem hết những bức thư và bản nháp của ba em, bức thư này là thứ gần với món đồ chúng tôi tìm nhất. Chúng tôi đoán tung tích của món đồ đó có liên quan tới bức thư này.

Cố Niệm Chi không rõ lúc Cố Tường Văn viết bức thư này mình đã sinh ra chưa.
Reinz do dự rất lâu, lâu tới mức Cố Niệm Chi mất kiên nhẫn bảo rằng:
Anh không nói, tôi chẳng hay biết gì thì làm sao tìm giúp anh được? Anh làm lỡ thời gian của anh thì không sao nhưng đừng làm lỡ thời gian của tôi. Mà tôi phải nói trước, thứ đó là của nhà tôi! Nhà tôi!


Sau đó là một bài thơ Cố Niệm Chi đã quen tới mức không thể quen hơn được nữa:
The Eternal Teardrop: The Taj Mahal
của thi nhân Ấn Độ Tagore (Taj Mahal: Nước mắt vĩnh hằng).
it is when I sit near you,
that you don' t understand I love you.

mà là khi anh ngồi cạnh,
em lại chẳng biết anh yêu em.)
(Khoảng cách xa nhất trên thế giới,
Không phải từ khi sinh ra đến khi chết,
Cứ để nó giấu đi,
chỉ khi nước mắt rơi xuống,
Glisten pure upon the cheek of time.
This Taj Mahal.

Còn nó liên quan tới ai, Cố Niệm Chi không muốn đoán.
Cô chỉ nhìn thoáng qua rồi lật trở lại tờ thứ nhất, đưa trả điện thoại cho Reinz:
Bài thơ này là manh mối duy nhất hả?

sự vĩnh hằng của năm tháng mới lấp lánh lên.)
Ngón tay lật mở trang bìa, chuyển sang trang thứ hai. Cố Niệm Chi trông thấy một bài thơ khác của Tagore
The most distant way in the world
(Khoảng cách xa nhất trên thế giới).
(Đây là hi vọng trong tim em, được khảm bằng đá quý, kim cương và ngọc trai,
tựa như ánh cầu vồng ma thuật nơi chân trời trống trải.

Là kết quả nghiên cứu khoa học à? Đề tài gì vậy?
Cố Niệm Chi giả vờ tò mò.


Cái này thì tôi cũng không biết.
Reinz từ chối tiết lộ thêm:
Phần dữ liệu đó không quá nhiều, tầm khoảng một trăm trang giấy viết thư thôi.



Vậy mà còn không nhiều á?
Cố Niệm Chi ngạc nhiên:
Giấy viết thư size A4 hay size letter?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.