Chương 2192: Thích nội tâm của em


Đang có rất nhiều người xếp hàng trước cửa kiểm tra an ninh, xếp hàng dài đến mấy vòng.

Hoắc Thiệu Hằng không mu8ốn xếp hàng qua cửa an ninh. Anh ngẫm nghĩ một lúc rồi lấy điện thoại trong túi ra gọi cho một ông lớn nào đó của một n3gân hàng Thụy Sĩ.
Hoắc Thiệu Hằng gật đầu, cũng dùng tiếng Anh trả lời:
Đúng, tôi là Alex, đây là Cereus, xin hỏi bà biết Lucas ư?

Người phụ nữ chìa tay ra:
Mời hai người đi lối này. Tôi tên là Anna, trước đây là trợ lý của Lucas, sau này nhớ nhà nên quay lại Nga làm việc.

...
Trước cửa ngách Bách hóa Quốc gia Gum có một bảo vệ cầm súng, đội mũ beret đen, đeo kính đen, vóc dáng cao lớn, chiều cao ít nhất hai mét, cơ bắp trên cánh tay nổi cuồn cuộn, nhìn chẳng khác gì người khổng lồ.
Anna đưa thẻ của mình cho anh bảo vệ đó.
Anh ta kinh ngạc hết sức, vội đứng nghiêm kính cẩn chào và nói:
Hóa ra là giám đốc điều hành, sao bà lại đích thân xuống tận đây? Bà chỉ cần gọi điện cho chúng tôi, chúng tôi sẽ cho người mời hai bạn của bà vào.

Cố Niệm Chi nhếch khóe miệng.
Hoắc Thiệu Hằng đặt một chiếc thẻ tín dụng đã được nạp tiền trước vào tay anh bảo vệ, mỉm cười nói:
Vậy tối nay tôi mời cơm.

Vladimir tối sầm mặt, lấy điện thoại ra, kết nối với mạng nội bộ của KGB, tìm thông tin về Bách hóa quốc gia Gum.
Anh ta nhanh chóng nhìn thấy hình của người phụ nữ dong dỏng thanh nhã ban nãy.
Vladimir và ông chú lái xe đang ngồi trên xe Jeep chờ xem trò hay lúc này tròn mắt há miệng, bị tình hình trước mắt làm cho kinh ngạc
thất sắc
.

Ơ ơ ơ... Thế là họ đi vào luôn à?! Không cần kiểm tra an ninh nữa? Lại còn có người đón vào?
Ông chú lái xe kích động đến mức suýt nữa nhảy lên khỏi ghế ngồi:
Người phụ nữ nhìn quen quá!

Anna nói vẻ hài lòng:
Lika, hai vị đây là bạn thân của tôi, cô phải chăm sóc chu đáo nhé, cho họ thấy chất lượng phục vụ tốt nhất của Bách hóa Gum chúng ta.


Giám đốc yên tâm, tôi nhất định sẽ không để hai vị thất vọng.
Lika đảm bảo.
Bà ta đứng ở cửa nhìn quanh, rồi đến gần Hoắc Thiệu Hằng và Cố Niệm Chi, mỉm cười, nói bằng tiếng Anh:
Xin hỏi hai vị là bạn của Lucas phải không?

Người làm ở ngân hàng Thụy Sĩ mà Hoắc Thiệu Hằng vừa gọi điện cho tên là Lucas.
Nhưng Anna lại hất đầu, nói:
Nhận đi, ý tốt của ngài Alex đây, các anh nhớ hỗ trợ ngài ấy và bạn ngài ấy chu đáo.


Giám đốc yên tâm.
Anh bảo vệ lập tức cầm bộ đàm lên, nói líu lo một hồi, nhanh chóng gọi đến bốn anh bảo vệ cao lớn vũ trang đầy đủ và nói:
Hai vị đây là khách quý của công ty chúng ta, nhờ các anh đảm bảo an toàn cho hai vị ấy ngày hôm nay.

Bà ta dẫn Hoắc Thiệu Hằng và Cố Niệm Chi đi vòng qua hàng dài người đang đứng xếp hàng, đi sang cửa ngách của Bách hóa.
...
Anna mỉm cười gật đầu, giải thích với Hoắc Thiệu Hằng:
Đây là cách tiếp đãi của công ty chúng tôi đối với các khách hàng cao cấp, có người phục vụ riêng, có cả bảo vệ theo sau trong toàn bộ quá trình mua sắm. Hai vị có thể yên tâm mua sắm, không cần lo lắng bất cứ điều gì cả.

Có nghĩa là không cần lo trộm cắp, không cần lo sơ ý rơi đồ, càng không cần lo trở thành mục tiêu béo bở cho một nhóm tội phạm nào đấy.
Cố Niệm Chi nhìn Hoắc Thiệu Hằng vẻ tò mò, không biết anh nói gì với người trong điện thoại, 9vì chỉ một lúc sau đã có một người phụ nữ dáng cao dong dỏng, khí chất vô cùng thanh nhã vội vàng đi từ trong Bách hóa 6Gum ra.
Bà ta không còn trẻ nữa nhưng khí chất thanh nhã khiến người khác hoàn toàn không chú ý đến tuổi tác củ5a bà nữa.
Anna Ivanova, giám đốc điều hành của Bách hóa Quốc gia Gum.
Vladimir rùng mình, đấm tay lên cửa kính xe:
Tên Hoắc Thiệu Hằng này quen biết với giám đốc điều hành Gum từ bao giờ vậy?

Các ông vua dầu mỏ Trung Đông tất nhiên nhiều tiền rồi, đương nhiên cũng quý mạng sống lắm chứ.
Ngay sau đó, một cô hướng dẫn mua sắm người Nga tóc vàng mắt xanh bước đến, mỉm cười một cách vô cùng lịch sự, nói với Hoắc Thiệu Hằng:
Tôi là Lika, hôm nay tôi sẽ hướng dẫn hai vị mua sắm, nếu hai vị cần gì xin cứ nói, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để đáp ứng mọi nhu cầu của hai vị.

Anna nhẹ gật đầu:
Mọi người còn có công việc, sao tôi làm phiền mọi người được? Chăm chỉ làm việc đi, trưa nay tôi mời cơm.
Nói rồi bà đưa cho anh bảo vệ một phiếu ăn trưa tại nhà hàng dành riêng cho cấp quản lý, phạm vi áp dụng rất lớn, đủ cho bốn năm người ăn.
Anh bảo vệ cao lớn lừng lững nhìn phiếu ăn trưa, cười rạng rỡ vẻ rất hài lòng.
Cố Niệm Chi tấm tắc khen ngợi cách phục vụ
tận tâm
này.
Cô vốn tưởng đây là đãi ngộ đặc biệt dành cho mình, nhưng sau khi bước qua cửa chính của trung tâm thương mại, cô thấy không ít người cũng ở cùng trạng thái với cô, khá nhiều trong số đó là những người Trung Đông mặc áo dài trắng hoặc đen, bên cạnh họ là những bảo vệ vũ trang đầy đủ.
Anh bảo vệ nhìn con số được ghi trên thẻ tín dụng, lập tức trở nên nghiêm túc, cúi chào Hoắc Thiệu Hằng và lễ phép nói:
Ngài khách sáo quá, nhưng chúng tôi không dám nhận...

Vì có Anna đứng bên cạnh, giám đốc điều hành ở ngay đây mà anh ta còn dám nhận
hối lộ
thì có thể mất việc bất cứ lúc nào.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.