Chương 2284: Đánh giá cao và coi thường


Xem ra căn phòng này là của Hoắc Thiệu Hằng.

Thái Thắng Nam đưa ra phán đoán này đầu tiên.
Thật ra nó cũng không sai lệch 8lắm.
Hà Chi Sơ khá có tiếng bên Mỹ, cả ba giới chính trị, quân đội và pháp luật đều có tiếng nói. Thế nhưng ở Hoa Hạ, theo Thái T3hắng Nam biết, anh ta chưa vươn tay được tới hai giới chính trị và quân đội.
Nhân viên an ninh xác nhận bức ảnh gần nhất cách đây ba ngày thì mới gật đầu với cô ta:
Cảm ơn cô đã hợp tác.
Sau đó cúi người chào cô ta rồi bỏ đi.
Thái Thắng Nam trừng mắt nhìn theo bóng nhân viên an ninh kia, khóe môi giật giật, thầm mắng anh ta chỉ biết xen vào việc của người khác. Đúng lúc cô ta định bỏ đi thì cánh cửa phòng trước mặt cô ta mở ra.
Hừ, dùng quyền kiếm lợi giỏi đấy…
Nghĩ vậy, Thái Thắng Nam lấy di động ra định chụp lén bên trong. Bất ch5ợt một bàn tay vươn tới, nắm lấy chiếc di động trong tay cô ta.
Nếu không có địa vị và cấp bậc chính trị nhất định t9hì sẽ không làm được thẻ bạch kim ở nhà hàng này.
Bởi vậy, Thái Thắng Nam cho rằng Cố Niệm Chi dùng danh nghĩa của Hoắc Thiệu Hằn6g để lấy phòng.

Thưa cô, chỗ chúng tôi không được chụp ảnh, người vi phạm sẽ bị phạt mười nghìn.
Một người đàn ông mặc đồ bảo vệ ôn tồn nói nhưng động tác lại rất nhanh.
Thái Thắng Nam sửng sốt đơ ra mấy giây, mặt đỏ bừng, nhỏ giọng nói:
Cảm ơn anh đã nhắc, tôi không biết. Tôi rất thích cách trang trí của căn phòng này thôi, hơn nữa tôi vẫn chưa chụp, có thể trả lại điện thoại cho tôi không?

Cố Niệm Chi lẳng lặng đứng ở cửa, cười tủm tỉm nhìn cô ta:
Đây chẳng phải là cô Thái sao? Cô đứng trước cửa phòng chúng tôi làm gì? Chụp ảnh à? Ha ha ha, sao cô lại định chụp lén tôi?


Cô Cố, tôi còn chưa chúc mừng cô và Thiếu tướng Hoắc đính hôn đấy. Tiệc đính hôn long trọng toàn cầu dõi theo, vận may của cô đúng là may quá mức.
Thái Thắng Nam vừa thấy Cố Niệm Chi thì lập tức dằn sự mất kiên nhẫn xuống, cười thật tươi chúc mừng.
Nhân viên an ninh kia lại rất cẩn thận, đáp lời:
Vậy tôi phải kiểm tra lại thư viện ảnh đã. Xin cô hãy cho chúng tôi kiểm tra ảnh chụp trong vòng một tiếng gần đây, đảm bảo không có ảnh chụp chỗ chúng tôi.

Thái Thắng Nam cầm điện thoại, trầm mặt xuống, mở thư viện ảnh cho nhân viên an ninh kia xem:
Anh nhìn đi, trong vòng một giờ gần đây tôi có chụp ảnh đâu.

Các cụ xưa có câu: Vươn tay không đánh kẻ đang cười.

Thái Thắng Nam thầm nghĩ bản thân đã tự hạ thấp đến thế rồi, có lẽ Cố Niệm Chi sẽ không làm khó cô ta.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.