Chương 2423: Không thể cãi lại


Cho nên phòng của bà càng ngày càng chật chội, đồ trong phòng cũng càng lúc càng nhiều?


Cô Bạch còn nói, đầu của bà Tống bị thương8 nghiêm trọng, sợ ánh sáng, sợ tiếng ồn, nên bình thường chúng tôi cũng không dám nói chuyện với bà ấy.


Cho nên mấy người mới khô3ng nói chuyện với bà, để một mình bà cô đơn trong căn nhà đó sao?
Cố Niệm Chi đi tới trước bàn nhân chứng, chỉ hỏi một câu:
Thím Hình, những lời bà vừa nói là do bà Bạch dặn dò, xin hỏi bà, chính miệng bà Bạch đã nói những câu đó với bà sao?

Cố Niệm Chi nhấn mạnh hai chữ
chính miệng
, đồng thời cô giải thích:
Tôi hỏi bà có phải là chính miệng nói hay không, nghĩa là giống như chúng ta vậy, mặt đối mặt, tôi nói chuyện với bà, dặn dò bà phải chăm sóc Tống Cẩm Ninh thế nào.

Trong lòng Thái Thắng Nam giật thót, cô ta nói vội:
Tình trạng sức khỏe của bà Tống Cẩm Ninh là do Bạch Cẩn Nghi chịu trách nhiệm, đương nhiên bà ấy phải nghe lời Bạch Cẩn Nghi rồi, có vấn đề gì chứ?

Cô ta không tin Cố Niệm Chi có thể nhận ra cô ta đã sử dụng bẫy từ...
Cố Niệm Chi không hề nhìn cô ta mà chỉ chăm chú nhìn thím Hình, không bỏ qua bất cứ cơ hội nào mà thím Hình có thể trao đổi ánh mắt với Thái Thắng Nam.

Thím Hình, xin bà nghĩ cho kỹ, rốt cuộc Bạch Cẩn Nghi đã dặn bà chăm sóc bà Tống bằng cách nào?
Cố Niệm Chi hỏi lại lần nữa.
Ánh mắt thím Hình đảo quanh, không dám nói, bà ta nhanh chóng nhìn Thái Thắng Nam.
Cố Niệm Chi hiểu ngay, không đợi Thái Thắng Nam lên tiếng, cô nói thẳng:
Thím Hình, bà có biết tội ngụy tạo chứng cứ sẽ bị xử sao không? Theo luật pháp hình sự nước ta quy định, tội ngụy tạo chứng cứ sẽ bị tù có thời hạn từ ba năm trở xuống, nếu tình tiết nghiêm trọng thì có thời hạn từ ba năm đến bảy năm. Bà muốn ngồi tù sao?


Không, không! Tôi không muốn ngồi tù!
Thím Hình vội xua tay, thẳng thắn đáp:
Mấy câu này không phải chính miệng cô Bạch nói với chúng tôi. Thực ra cô Bạch chưa từng nói chuyện trực tiếp với chúng tôi, là cô Bạch nói chuyện với cô Hoắc, rồi cô Hoắc mới chuyển lời cho chúng tôi thôi.

Không đúng! Câu hỏi vừa rồi của Thái Thắng Nam cũng mơ hồ không rõ, không chỉ là lừa thím Hình mà thậm chí còn dẫn dắt tất cả mọi người trong tòa án.
Ngay cả Cố Niệm Chi là người cảnh giác như vậy mà suýt cũng bị lừa.
Nhớ tới dáng vẻ như ngồi tít trên cao của Bạch Cẩn Nghi, Cố Niệm Chi rất khó mà tưởng tượng ra được bà ta sẽ nói với thím Hình và thím Vưu như vậy.
Thái Thắng Nam khẳng định chắc như đinh đóng cột, kết thúc câu hỏi của mình với thím Hình:
Thưa quan tòa, tôi muốn gọi nhân chứng tiếp theo.

Cố Niệm Chi đưa tay lên, bình tĩnh nói:
Khoan đã, thưa quan tòa, tôi có mấy lời muốn hỏi thím Hình.

Quan tòa gật đầu cho phép:
Luật sư truy tố có thể bắt đầu đặt câu hỏi.

Nếu điều thím Hình nói là sự thật thì La Gia Lan có thể được phán là vô tội và được phóng thích.
Cố Ni5ệm Chi nhìn La Gia Lan với vẻ phức tạp, đột nhiên cô phát hiện La Gia Lan ngẩng đầu lên nhìn về phía mình. Sau đó, khóe môi cô ta cong lên, như cười như không.
Dáng vẻ khiêu khích này như một chậu nước lạnh tạt lên đầu Cố Niệm Chi, khiến cô đột nhiên tỉnh lại.
Trong nháy mắt, Cố Niệm Chi đã nghĩ ra được cách Thái Thắng Nam qua mắt, cô cũng đã chuẩn bị xong nội dung muốn hỏi.
Lúc này, Thái Thắng Nam nở nụ cười thật tươi:
Thưa quan tòa, có thể thấy, chuyện này không hề liên quan đến thân chủ của tôi mà chỉ do một mình Bạch Cẩn Nghi làm mà thôi.

Năm ngoái, vì mưu sát La Hân Tuyết, Bạch Cẩn Nghi đã bị định tội, theo tôi thấy, chúng ta đã để sót một tội danh cho bà ta, đó là ý đồ mưu sát bà Tống Cẩm Ninh. Còn thân chủ của tôi lại hoàn toàn vô tội.

Cố Niệm Chi vừa nghe vừa oán thầm, trong lòng lại vô cùng kinh n9gạc.
Hóa ra mục tiêu thực sự trong lòng Thái Thắng Nam là Bạch Cẩn Nghi à?
Không thể không nói, mục tiêu lần này của cô ta6 đúng là rất chuẩn.
Vậy thì còn được.

Cố Niệm Chi khẽ cười:
Sao bà biết là bà Bạch bảo cô Hoắc chuyển lời cho mọi người?



Là cô Hoắc nói như thế mà.



Cô Hoắc? Là cô Hoắc nào? Cô ấy đang ở trên tòa sao?
Cố Niệm Chi nhìn lướt qua trong phòng xét xử.

Thím Hình đưa ngón tay ra, rụt rè chỉ về phía La Gia Lan đang ngồi ghế bị cáo:
Chính là cô ấy, cô ấy quản lý tôi và thím Vưu, đều là do cô ấy sai chúng tôi làm việc, nhưng cô ấy luôn nói là lời dặn của bác sĩ, của cô Bạch cả.


Bà ta và thím Vưu có chứng chỉ chăm sóc bệnh nhân tâm thần chuyên nghiệp, cho nên rất tuân thủ
lời dặn của bác sĩ
.


Nói vậy thì thật ra những câu này đều là La Gia Lan trực tiếp dặn dò bà đúng không?
Cố Niệm Chi tiếp tục nhấn mạnh:
Cô ta nói là lời dặn của bác sĩ Bạch Cẩn Nghi, nhưng Bạch Cẩn Nghi chưa từng nói trực tiếp với các bà như vậy, có đúng không?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.