Chương 2453: Từ tiểu long nữ đến bà mã
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 1402 chữ
- 2022-02-21 03:31:33
12 năm trước chỗ đó cực kỳ lạc hậu, nghèo khổ, trong vùng núi mấy chục dặm chỉ có một nhà nghỉ cũ nát.
Ánh mắt La Gia Lan lóe8 lên, ép bản thân lấy lại tinh thần.
La Gia Lan thật sự không nhịn được cơn ghê tởm, che miệng ói một trận.
Cố Niệm Chi nhíu mày đi tới bên cạnh cô ta, nhỏ giọng nói:
Cuối cùng cô cũng hiểu rõ cảm nhận của chúng tôi. Lúc cô vu oan cho chồng chưa cưới của tôi, cảm giác của tôi cũng giống như cảm nhận của cô khi nhìn thấy gã bỉ ổi này. Làm người ta ghê tởm!
Ông câm miệng!
Sắc mặt La Gia Lan từ trắng chuyển sang hồng, tức giận đến run rẩy:
Tôi... tôi không biết ông! Không phải ông! Không phải ông! Không phải ông!
Ha ha ha ha! Cô coi tôi là anh trai tốt của cô. Tuy rằng đã qua nhiều năm như thế nhưng tôi vẫn luôn nhớ đến cô...
Cô chỉ và La Gia Lan đang tái nhợt đang ngồi trên ghế bị cáo.
Hách Ngân nhếch miệng cười với cô ta:
Tất nhiên là quen rồi. Cô ta chính là cô gái trẻ xinh đẹp nhất, vóc người ngon nhất, mềm nhất chặt nhất trong số những con đàn bà tôi từng làm, cũng là người ít kinh nghiệm nhất...
Cố Niệm Chi lấy chứng cứ là chiếc váy kia của La Gia Lan ra:
La Gia Lan, cô nhìn thử xem có phải là chiếc váy này không? Tinh dịch trên đó chính là của người đã xâm hại cô để lại?
La Gia Lan nhìn chiếc váy tơ tằm nền đỏ hoa trắng bị dính một đống mực nước, hình như đúng là chiếc váy của cô ta...
Trong đây là kết quả xét nghiệm ADN của kẻ này, giống hệt với báo cáo kiểm tra ADN trong mẫu tinh dịch dính trên chiếc váy mà cô La Gia Lan đã cung cấp.
Trên thực tế thì sau khi Hoắc Thiệu Hằng đưa kết quả xét nghiệm ADN trong mẫu tinh dịch vào cơ sở dữ liệu của hệ thống cảnh sát mạng lưới toàn quốc thì mới tìm được ghi chép về ông chủ này.
Gã đàn ông hèn hạ này gần như kể ra từng chi tiết nhỏ trước phiên tòa.
Đến ngay cả thẩm phán cũng không thể nghe nổi nữa, vội vàng gõ búa nói:
Được rồi, sau khi xác nhận nghi phạm thì dẫn đi đi, đợi phán quyết.
Gã thấp lùn mập ục ịch, chiều cao chưa đến một mét sáu.
Vừa nhìn thấy gã, con ngươi của La Gia Lan đột nhiên co lại, sau đó nhanh chóng giãn ra, đến nhịp thở cũng trở nên hổn hển.
Thế nhưng cô ta vẫn chưa yên tâm:
Cô đưa tôi xem thử.
Cố Niệm Chi lấy cái váy để trong túi nhựa bọc kín đưa cho La Gia Lan.
Cô ta gật đầu:
Đúng, đúng là chiếc váy này. Bởi vì tôi vẫn nghĩ rằng đó là một người tôi rất kính trọng làm chuyện như vậy với tôi, vì thế tôi không tố cáo anh ấy. Tất nhiên, cũng có thể tôi đã nhìn lầm rồi...
La Gia Lan nói cực kỳ đáng thương:
Nhưng tôi thật sự rất tin tưởng anh ấy...
Năm đó gã mở khách sạn, đã từng ra tay làm hại rất nhiều phụ nữ một mình đi du lịch đến núi Vụ Tùng. Nhưng cuối cùng đứng ra chỉ chứng gã cũng chỉ có hai, ba người phụ nữ.
Cố Niệm Chi bước lên hỏi:
Hách Ngân, xin hỏi ông có biết người này không?
Nhịn nhục nhiều năm như vậy, cuối cùng chỉ đổi lại được một kết quả thế này, cô ta thật sự không cam lòng!
Ừ, tạm thời cho rằng cô bị người ta xâm hại ở núi Vụ Tùng không phải do cô tưởng tượng ra. Vậy xin hỏi, vì sao 12 năm trước cô lại không đi báo cảnh sát? Còn phải giữ lại chứng cứ đợi đến hôm nay mới lấy ra?
Cố Niệm Chi đi tới trước mặt cô ta, lạnh lùng nói:
La Gia Lan, lính mới tập huấn thì không thể rời khỏi doanh trại huấn luyện, rốt cuộc cô có ý gì? Khoan nói đến việc núi Vụ Tùng lớn như vậy, cô đừng cố tình ám chỉ cái này ám chỉ cái nọ, không ai ngu ngốc hơn cô để bị cô ném đá giấu tay liên tưởng đến người vô tội khác đâu.
Ha ha, không lẽ chuyện tôi bị người ta xâm phạm trên núi Vụ Tùng là tự tôi tưởng tượng ra à?
La Gia Lan cũng tức điên lên.
Cố Niệm Chi ho nhẹ một tiếng, nói:
Bởi vì cô bị người khác xâm phạm ở núi Vụ Tùng nên cô có lý do cố tình ngược đãi, giết hại bà Tống Cẩm Ninh sao? Logic này tôi không hiểu.
Ha ha, cô cố tình không hiểu đúng không?
La Gia Lan cười lạnh:
Dù sao tôi cũng đã bị các người nắm trong tay, cô muốn giải quyết thế nào thì cứ giải quyết thế đó, hà cớ gì phải giả mù sa mưa?
Hoắc Thiệu Hằng giơ tay lên.
Một cảnh sát cầm một tập tài liệu bước lên từ sau lưng anh rồi giao cho thư ký phiên tòa, nói:
Kẻ này tên là Hách Ngân, là ông chủ cũ của khách sạn núi Vụ Tùng. Gã bị tình nghi dính líu đến một vài vụ án xâm hại. Căn cứ theo lời khai của gã, trong đó có một vụ án xảy ra vào 12 năm về trước. Chúng tôi dựa theo căn cứ điều tra, phát hiện trùng khớp với lời khai của La Gia Lan.
Cô ta nói tiếp:
Cũng ở chỗ đó, tôi bị người ta xâm phạm.
Cố Niệm Chi nheo mắt3.
Nếu như người nào đầu óc lớ n6gớ sẽ trực tiếp liên kết những điều này với nhau.
La Gia Lan ở núi Vụ Tùng + Hoắc Thiệu Hằng ở núi Vụ Tùng + La Gia Lan bị n5gười ta xâm hại ở núi Vụ Tùng = La Gia Lan bị Hoắc Thiệu Hằng xâm hại ở núi Vụ Tùng.
Bởi vì tội cưỡng hiếp nên gã đã bị xử hơn 20 năm, ở trong tù cũng đã được 4, 5 năm rồi.
Mà vụ án này của La Gia Lan cũng chính là một trong nhiều những vụ án mà gã đã từng thực hiện.
Tuy rằng cô ta không nói thẳng ra rốt cuộc
anh ấy
là ai, nhưng mọi người đều đã hiểu rõ.
Cố Niệm Chi khinh bỉ nhìn cô ta, đang định nói tiếp thì cửa lớn của tòa án bị người ta đẩy ra, Hoắc Thiệu Hằng mặc thường phục bước vào, đi theo sau là hai cảnh sát đang áp giải một người đàn ông trung niên cúi đầu ủ rũ, đầu hói đầy mỡ, mặc đồ của tù nhân.
La Gia Lan lấy chiếc váy trong túi ra, bung ra nhìn loáng một cái.
Đúng là chiếc váy của cô ta, cô ta đã làm ký hiệu ở một chỗ bí mật không ai phát hiện ra.
Cứ như thế, La Gia Lan không hề nhắc một chữ nói mình Hoắc Thiệu Hằng xâm hại, thế nhưng đã để lại cho người khác ấn tượng như vậy.
Chỉ có thể nói, may mà bọn họ đang ở trong tòa án, người ở đây đầu óc không hề đơn giản, không dễ dàng bị cô ta dẫn dụ.
Không ngờ rằng La Gia Lan lại một mình dựng lên màn kịch
nhử mồi
.
Đầu tiên nói mình đến núi Vụ Tùng, sau đó nói 9Hoắc Thiệu Hằng tập huấn lính mới ở núi Vụ Tùng, cuối cùng nói bản thân bị mình xâm phạm ở đó.
La Gia Lan đột nhiên ngẩng phắt đầu dậy, chỉ vào Hoắc Thiệu Hằng nói:
Tôi... tôi... tôi vẫn nghĩ là anh ấy! Lúc đó tôi bị chuốc thuốc!
Cô ta nhìn Cố Niệm Chi, lại nhìn về phía Hoắc Thiệu Hằng mặt lạnh như tiền:
Rốt cuộc cô tốt hơn tôi ở đâu? Vóc dáng của cô đẹp bằng tôi sao? Hay là cô xinh hơn tôi? Ha, anh ta đúng là bị mù rồi...
Cố Niệm Chi nhìn mà thở dài, cười nhẹ nói:
Cuối cùng tôi đã hiểu rõ rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.