Chương 2548: Trước màn và sau màn



Chắc do em chưa gặp nhiều nên thấy lạ thôi nhỉ?
Hoắc Thiệu Hằng vẫn bày ra vẻ mặt vô cùng nghiêm túc cẩn thận:
Thứ khó lườn8g được nhất trên đời này không phải là dòng dạ con người mà là da mặt.


Cố Niệm Chi nhất thời cười ngả nghiêng vào tr3ong lồng ngực anh.

Sao em nhận nổi?
Tâm trạng của Cố Niệm Chi đã tốt trở lại, dí dỏm nói:
Hoắc thiếu đích thân ra trận, cô gái nhỏ như em rất lấy làm vinh hạnh.

Hoắc Thiệu Hằng thấp giọng nở nụ cười:
Kính xin bà Hoắc cho cơ hội nhỏ bé này.

Nhưng Hoắc Thiệu Hằng mở hộp gấm lấy vương miện ra nghiên cứu suốt cả buổi mà vẫn không có manh mối gì.
Anh nghĩ ngợi một lát rồi nói:
Anh phải cầm tới phòng làm việc tìm hiểu cách mở. Đợi khi mở ra được rồi sẽ báo cho em biết.


Được.
Cố Niệm Chi bần thần gật đầu, suy nghĩ của cô không hề tập trung vào danh sách tài sản bên trong chiếc vương miện.
Vuốt nhẹ bản di chúc mà Cố Tường Văn đã lập vào 18 năm trước, ánh mắt của Cố Niệm Chi hơi lóe lên, cô hỏi Hoắc Thiệu Hằng:
Hoắc thiếu, anh cảm thấy nếu so sánh bản di chúc mà ba em đã lập vào 18 năm trước và di chúc của hình ảnh ảo ba chiều mà ba em để lại ở dưới tàu ngầm, có chỗ nào khác nhau và giống nhau không anh?

Tất nhiên, điều kiện tiên quyết để mở ra là không làm hỏng chiếc vương miện, nếu thế thì e rằng phải tốn rất nhiều sức.
Nếu như Cố Tường Văn có thể nhét đồ vào trong vương miện mà không làm hỏng nó thì chắc chắn cũng có cách lấy ra một cách trọn vẹn hoàn chỉnh nhất.
Cho dù là dưới bất cứ hình thức nào đi nữa thì đều là cách của ba cô suy nghĩ cho cô.
Vừa nghĩ như thế thì Cố Niệm Chi đã bình thường trở lại.
Cố Niệm Chi tỏ ra hơi rầu rĩ.
Hoắc Thiệu Hằng nghĩ một lát rồi xoa đầu cô:
Không nhìn ra. Mấy luật sư như bọn em thật sự là chơi chữ tới nỗi tẩu hỏa nhập ma rồi đấy. Theo cách nhìn của anh thì ba em chưa bao giờ thay đổi suy nghĩ về việc giao hết toàn bộ tài sản của ông ấy cho em thừa kế, cho dù là bằng hình thức nào đi chăng nữa thì cuối cùng vẫn là em thôi.

Cố Niệm Chi cúi đầu nghĩ thầm trong lòng, thật sự là do mình cả nghĩ quá hay sao?
Lời của Hoắc Thiệu Hằng cũng không phải không có lý.
Không hề do dự trao cho anh đồ vật quý giá nhất của mình, sự tin tưởng này còn quý giá hơn cả tình yêu của cô.
Hoắc Thiệu Hằng vỗ mu bàn tay cô:
Được, anh sẽ giúp em.


Hẳn là c5ó.
Hoắc Thiệu Hằng bấm cái hộp gấm ở trước mặt:
Nếu như em ủy thác cho anh thì anh có thể tìm cách mở nó ra giúp em.

Cố Niệm Chi nhún vai:
Tùy anh thôi à, em đem về là để cho anh giải quyết mà.

Hai người cười nói, Cố Niệm Chi lại nhắc tới Tiêu Dạ:
Anh có muốn gọi cô ấy về không? Em cảm thấy cô ấy không cần đi theo em nữa. Anh tài trong Cục tác chiến đặc biệt của anh bây giờ lại đi theo làm tài xế cho em, đúng là lãng phí.


Cứ xem thế nào trước đã. Đợi khi em có chỗ đứng vững vàng trong quốc hội rồi bên kia sắp xếp vệ sĩ bảo vệ cho em thì mình hẵng nói tiếp.


Khác nhau và giống nhau?
Hoắc Thiệu Hằng thử nghĩ ngợi một lát.
Chỗ giống nhau là đều do em thừa kế toàn bộ tài sản. Chỗ khác nhau là, cách thừa kế tài sản nhỉ?

Cố Niệm Chi nở nụ cười:
Chỗ khác nhau đúng là cách thừa kế tài sản. 18 năm trước ba em đã tính sau khi ba em mất sẽ dồn hết toàn bộ tài sản vào trong Cereus Charity Foundation, sau đó em sẽ là người điều hành và thụ hưởng. Thật ra số tài sản này không để lại cho em mà là để lại cho quỹ từ thiện.

Trong mắt Hoắc Thiệu Hằng lộ ra ý cười nhàn nhạt, anh ôm hờ cô, nhìn cô lăn lộn ầm ĩ trên người mì9nh. Đợi đến khi cô cười tới mức hoàn toàn quên đi lo lắng thì anh mới nói:
Nếu như ở bên trong vương miện thì em có từng ngh6ĩ làm thế nào để mở nó ra chưa?

Cố Niệm Chi lắc đầu:
Em không nhìn ra chỗ nào có thể mở ra được.

Cô dựa sát vào trong lồng ngực Hoắc Thiệu Hằng, nhẹ giọng nói:
Ngày mai anh phải đi làm lại rồi.


Ừm, ngày mai em cũng đi làm chính thức rồi.
Anh hôn lên mặt cô một cái:
Ngày mai anh đưa em đi.


7 năm trước ba em nói thẳng là để lại tất cả tài sản cho em thừa kế trực tiếp, nếu như em qua đời thì toàn bộ tài sản này đều sẽ hiến tặng cho đất nước.


Nhưng anh không cảm thấy trong sự khác biệt này thật ra có một mối liên quan bên trong, và nó hoàn toàn giống nhau hay sao?


Được rồi.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.