Chương 2558: Mẹ trút giận cho con


Triệu Lương Trạch nhấp chuột, chiếu từng bức lên.


Chín giờ mười lăm phút chiều, khi đó máy bay của anh gặp phải cơn lốc trê8n không trung, lúc bị sét đánh trúng, cùng lúc đó có một vùng từ trường mạnh xóa đi số hiệu từ trường mà máy bay quân dụng liên tục3 gửi đi.

Hoắc Thiệu Hằng nhìn đồng tiền trong tay rồi bình tĩnh nói:
Tôi vẫn cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy.

Đây là trực giác có được sau nhiều năm làm nhiệm vụ.
Tầm mắt anh chuyển sang người Âm Thế Hùng:
Cậu phụ trách điều tra người.

Rồi anh nhìn về phía Triệu Lương Trạch:
Cậu chịu trách nhiệm điều tra hệ thống.

Nhưng ở cửa ải này đột nhiên lại xảy ra chuyện như vậy, quả thật khiến cho họ kinh hoàng.
Nếu lúc đó hệ thống lại có rắc rối thì hậu quả không thể nào lường trước.

Chúng ta đều biết, hệ thống phòng không có thể phân biệt các vũ khí trên không dựa trên mô hình bên trong của vũ9 khí, cũng chính là bằng cách thu nhận số hiệu từ trường được gửi từ máy bay để xác định là thù hay là bạn.


Bởi vì từ trư6ờng trong máy bay của anh bị xóa đi, khiến máy bay nằm trong phạm vi theo dõi của hệ thống phòng không của thành phố Nhật Hòa, hệ t5hống xác định máy bay của anh là địch chứ không phải bạn nên mới tiến hành cảnh cáo. Đương nhiên, ngay lúc đó máy bay của anh đã mất khả năng kết nối với mặt đất, không thu được cảnh cáo của hệ thống phòng không, cũng không thể trả lời chính xác mà tiếp tục hạ xuống.

Hơn nữa, năm nay còn có một buổi duyệt binh lớn, sau đó là trận diễn tập bí mật.
Hầu hết những người đến dự đều là nhân viên cao cấp của quốc gia.

Đây là vấn đề duy nhất.
Triệu Lương Trạch gật đầu, nghiêm túc đáp:
Chúng ta cho rằng nhân viên chỉ huy hệ thống phòng không của thành phố Nhật Hòa quá ỷ lại vào chức năng nhận diện thông minh của hệ thống, không có biện pháp thích hợp khi khẩn cấp. Mà hệ thống này là trí tuệ nhân tạo cấp độ thấp, chỉ có thể xử lý các tình huống đơn giản. Chỉ cần tình huống hơi phức tạp như hoàn cảnh của anh lúc đó thì nó chỉ có thể máy móc làm theo trình tự trước đó.

Gần đây Triệu Lương Trạch đang nghiên cứu hệ thống trí tuệ nhân tạo trên tàu ngầm của Cố Tường Văn, lấy được không ít gợi ý.
Nhìn trí tuệ nhân tạo hoàn hảo ở trên tàu ngầm của Cố Tường Văn rồi lại nhìn trí tuệ nhân tạo đơn sơ trong hệ thống phòng không ở thành phố Nhật Hòa, nó giống như một người nguyên thủy mới tiến hóa và người hiện đại tốt nghiệp đại học vậy.
Âm Thế Hùng ngồi bên cạnh Hoắc Thiệu Hằng cười mỉa thành tiếng:
Vậy ý của cậu là hệ thống sai sót chứ không phải là do lỗi của con người?


Hệ thống phòng không thành phố Nhật Hòa căn cứ theo tình huống mà phán đoán, máy bay của anh tiếp cận chính là bị máy bay địch xâm nhập nên trực tiếp kích hoạt tên lửa. Đây cũng là hàng rào đầu tiên của hệ thống phòng không ở căn cứ này.

Hoắc Thiệu Hằng khoanh tay lại nghe Triệu Lương Trạch phân tích, một lát sau anh ngắt lời anh ta:
Mặc dù là vậy, chẳng lẽ nhân viên chỉ huy hệ thống phòng không của thành phố Nhật Hòa không có phán đoán của mình à? Lúc đó có lẽ họ đã nhận được tín hiệu khẩn cấp mà bên Đế Đô gửi tới rồi.

Căn cứ quân sự của thành phố Nhật Hòa quan trọng như thế nào thì không cần anh phải nói nhiều.
Âm Thế Hùng và Triệu Lương Trạch cũng hiểu rõ.

Có thể nói là vậy.
Triệu Lương Trạch chiếu mô hình tự động cài đặt rồi nhìn Hoắc Thiệu Hằng:
Nhưng xét cho cùng cũng là người sai, bởi vì hệ thống là do con người cài đặt. Nhưng là cố ý gây ra hay là do năng lực không đủ thì lại là hai chuyện khác nhau.

Hoắc Thiệu Hằng suy tư, anh chống cằm, một tay cầm đồng xu vàng hình tròn. Ngón tay hơi động đậy, đồng xu lăn tới lăn lui giữa ngón tay anh, khi ẩn khi hiện.
Âm Thế Hùng và Triệu Lương Trạch liếc nhìn nhau, họ đều không hiểu lúc này Hoắc Thiệu Hằng đang suy nghĩ gì.
Một lúc lâu sau, Hoắc Thiệu Hằng mới đặt đồng xu lên bàn hội nghị, nói:
Vẫn phải điều tra.

Đúng là khiêu khích trắng trợn.
Trong lòng Hoắc Thiệu Hằng không phục nhưng anh cũng không thể hiện gì.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.