Chương 2722: Trùng hợp
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 788 chữ
- 2022-02-22 03:35:24
Sau khi tan họp, Tống Cẩm Ninh lo lắng nhìn Hoắc Thiệu Hằng lo lắng, nhỏ giọng:
Mẹ sẽ tiếp tục nghĩ cách. Thế nhưng nếu 8bên kia cũng có một Hoắc Thiệu Hằng, con nhất định không được qua.
Hoắc Thiệu Hằng không biết nên ứng đối với v3ấn đề này như thế nào.
Nếu không năng lượng của bọn họ cũng không hao hết nhanh như vậy.
Hà Thừa Kiên cảm thấy hơi bất an. Ông đổi một nhóm người khác đi tra vấn đề năng lượng, xem có phải cũng đưa ra kết luận y như vậy không.
Điều duy nhất làm anh vui mừng là, cô sống ở bên kia vẫn ổn.
Thế nhưng sự lo âu và bất an từ tận đáy lòng vẫn không giảm bớt.
…
Sau khi gọi điện cảnh cáo thế giới bên kia xong, Hà Thừa Kiên thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Rốt cuộc anh nên làm như thế nào đây?
Bên kia có Hoắc Thiệu Hằng nào khác hay không?
Anh trầm ngâm, mãi sau mới nói:
Mẹ có thể chứng thực tình huống này trước được không? Tr9ong trường hợp mình không tổn thương đến tính mạng ai cả?
Tống Cẩm Ninh xoa huyệt Thái Dương, đau đầu nói:
Bên6 phía bọn họ đang theo dõi chúng ta. Mẹ muốn tránh giám sát đã rồi mới làm tiếp.
…
Đoạn băng ghi hình chiếu hết, Hoắc Thiệu Hằng ngồi cứng còng trên ghế sofa, mãi lâu sau không nói nên lời.
Ông bảo Hoắc Thiệu Hằng từ bỏ đi thôi.
Nội dung tiếp theo của đoạn video chỉ là một vài tấm ảnh và video của Cố Niệm Chi và Hà Chi Sơ.
Mấy năm nay, với thực lực về khoa học kỹ thuật của bọn họ ở bên này, dựa vào sức mạnh cả nước, bọn họ cũng chỉ có thể mở ra con đường chưa đến mười lần, năng lượng đã dùng gần hết.
Đương nhiên lần gần nhất đón Cố Niệm Chi về tiêu hao quá nhiều năng lượng. Nhiều tới nỗi tất cả các lần trước đó cộng vào cũng không bằng lần này.
Lần này bà không biết phải cần bao nhiêu thời gian nữa.
Khi tất cả mọi người đều đi rồi, Thượng tướng Quý mới đưa Hoắc Thiệu Hằng quay trở lại thư phòng mình.
Vẻ mặt của anh nghiêm trọng, không còn nhẹ nhàng như mọi ngày.
Thượng tướng Quý thở dài, chiếu đoạn video lên:
Tự cậu xem đi, tôi ra ngoài hút điếu thuốc.
Tống Cẩm Ninh thật lòng không sợ có chướng ngại xuất hiện trên con đường nghiên cứu khoa học.
Thế nhưng muốn giải quyết vấn đề thì phải cần thời gian.
Sau đó Thượng tướng Quý ra ngoài, để lại thư phòng cho một mình Hoắc Thiệu Hằng.
Hoắc Thiệu Hằng lẳng lặng ngồi trên sofa, nhìn đoạn video ban nãy một lượt, mãi cho tới một phút cuối cùng. Anh nghe thấy người tên Hà Thừa Kiên kia nói:
Còn nữa, Cố Niệm Chi ở bên này sống tốt lắm. Nơi đây là nhà con bé, nó sẽ kết hôn với con trai tôi. Ở bên này, trong tương lai sẽ không có bất kì người phụ nữ nào hạnh phúc hơn, tôn quý hơn con bé.
Chuyện này cuối cùng cũng giải quyết viên mãn. Ông không cần phải lo phía bên kia sẽ gây ra chuyện gì nữa.
Huống hồ dù bọn họ có bất chấp tất cả mở lối đi, lượng năng lượng tiêu hao cũng sẽ lớn tới mức bọn họ không thể tưởng tượng nổi.
Trên khinh khí cầu, cô và một đứa trẻ nữa, cùng Hà Chi Sơ, giống như một gia đình.
Màn hình lại thay đổi, thứ xuất hiện tiếp theo là một căn phòng khách, Cố Niệm Chi tựa đầu vào vai Hà Chi Sơ. Ánh mắt Hà Chi Sơ lấp lánh sự hạnh phúc, vươn tay ôm vai Cố Niệm Chi chặt hơn.
Hơn nữa… Loại thực nghiệm này5 cực kì tốn năng lượng, chúng ta không thể thử quá nhiều lần thực nghiệm vô nghĩa được.
Thật không thể ngờ lúc bọn họ cho rằng kỹ thuật từ trường có được bước đột phá lớn thì lại có vấn đề mới bày ra trước mặt bọn họ.
Thiệu Hằng, ngồi đi.
Thượng tướng Quý chỉ vào chiếc sofa trong phòng mình, nói:
Thật ra đoạn video ngày hôm nay vẫn còn một ít nội dung tôi chưa chiếu hết.
Hoắc Thiệu Hằng:
…
Cháu không hiểu ý chú.
Hoắc Thiệu Hằng không biết tại sao lại như vậy, thấy hơi lo lo.
Anh vịn lên ghế sofa, từ từ ngồi xuống.
Ngồi xuống uống một ngụm cà phê, điện thoại nội tuyến của ông lại reo lên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.