Chương 2774: Chỉ là tôi không tin vào bản thân
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 843 chữ
- 2022-02-22 03:40:58
Vậy nên xin số điện thoại là ổn, nếu ép chặt hơn nữa, Linda không dám cam đoan người lãnh đạo này của cô ta sẽ làm ra chuyện gì…
Tuy rằng cô 8Cố đây khiến người ta thấy ghét, nhưng cô ta cũng không muốn cô gái này chết mất xác dưới tay cấp trên của mình.
Hà Chi Sơ kéo Cố Niệm Chi r3a, cau mày nhìn cô:
Em để ý đến anh ta thật ư? Chỉ bởi vì… giống người ấy?
Hà Chi Sơ nhắm mắt. Anh thầm nghĩ, anh chưa bao giờ ý thức được, trong mối tình này, anh lại có thể thấp hèn đến thế.
Anh đã từng không cam lòng đến tột cùng, giận cô quên đi những chuyện năm xưa, tỏ thái độ với anh, tính tình thì tệ hại.
Dù anh có tốt với cô thế nào đi chăng nữa thì cô cũng không để trong lòng.
6Cố Niệm Chi ấm ức. Cô dựa lưng vào lan can, nhìn về phía đường ven biển, uể oải đáp:
Anh Hà, trên thế giới này, người mà em tin tưởng nhất, quen th5uộc nhất, chỉ có anh thôi. Nếu ngay cả anh cũng không tin em thì em cảm thấy em tồn tại trên thế giới này chẳng có ý nghĩa gì.
Hà Chi Sơ căng thẳng, vươn tay ôm lấy cô, đặt cằm lên đỉnh đầu cô, lẩm bẩm:
Không phải tôi không tin em… chỉ là tôi không tin bản thân.
Cố Niệm Chi nghe mà thấy chua xót trong lòng. Cổ họng cô hơi gai gai, không thể thốt nên lời.
Cố Niệm Chi vội lắc đầu:
Đương nhiên không phải, em là loại ng9ười như thế sao?
Hà Chi Sơ nhìn cô chăm chú, giọng lạnh đi:
Em không phải loại người như thế à?
Rõ ràng chẳng hề tin cô.
Hà Chi Sơ là người kiêu ngạo biết bao. Dù ở thế giới bên nào đi chăng nữa, anh cũng là con cưng của đất trời.
Thế nhưng người kiêu ngạo như vậy, khi đứng trước mặt cô lại nói rằng không tin vào bản thân mình…
Cố Niệm Chi suy nghĩ một lúc, vươn tay ôm lấy eo anh, vỗ vỗ lưng anh, muốn an ủi anh vài câu nhưng rồi lại cảm thấy lúc này có nói gì cũng thấy thảo mai. Chẳng thà cô không nói gì, cứ im lặng ở bên cạnh anh là được.
Cố Niệm Chi lóe lên sáng ý, lập tức hỏi bằng tiếng Nga:
Ngài Peter, anh đến tìm Hà thiếu à?
Hà Chi Sơ đưa lưng về phía khoang tàu, nghe vậy thì biết là có người tới, đành thở dài, buông tay ra.
Anh cúi đầu nhìn Cố Niệm Chi chỉ nhìn về phía át chủ bài Viễn Đông kia, bất lực xoa đầu cô:
Vào trong đi.
Giọng anh đã lạnh đi vài phần.
Cố Niệm Chi vội tránh khỏi người anh, đi về phía khoang tàu.
Lúc đi ngang qua át chủ bài Viễn Đông, cô nghe thấy anh ta nói nhỏ bằng tiếng Hoa:
Lả lơi ong bướm.
Anh đỡ gáy cô, run rẩy hôn lên trán cô.
Cả người Cố Niệm Chi lập tức cứng đờ, vội vàng định đẩy Hà Chi Sơ ra.
Lúc này cửa khoang tàu vang lên tiếng kẽo kẹt, át chủ bài Viễn Đông kia đẩy cửa ra, ánh mắt anh ta như điện xẹt.
Anh đã bị cô giày vò tới nỗi không biết giận.
Ôm người mà mình yêu nhất, cảm nhận đường cong quyến rũ của cô, ngọn lửa trong lòng Hà Chi Sơ dần bùng cháy.
Đôi môi anh lướt qua đỉnh đầu Cố Niệm Chi rồi dần dần rời xuống.
Cố Niệm Chi đột nhiên dừng lại, nhìn thẳng mặt anh ta:
Anh nói thế là có ý gì? Tôi trêu anh chọc anh lúc nào mà anh mắng tôi như thế?
Niệm Chi, đi vào trong!
Giọng Hà Chi Sơ càng lạnh hơn, rõ ràng không muốn Cố Niệm Chi tiếp xúc với át chủ bài Viễn Đông này nhiều.
Cố Niệm Chi thấy người này chỉ nói một câu rồi không để ý đến cô thì tức nghẹn, giậm chân quay về khoang tàu.
Hà Chi Sơ đánh giá át chủ bài Viễn Đông KGB này cẩn thận, sau đó hỏi:
Ngài Peter, anh đã có vợ chưa?
Át chủ bài Viễn Đông lấy xì gà ra, chọc chọc lòng bàn tay, thản nhiên đáp:
Chưa có.
Thế bạn gái thì sao?
Có bạn giường thôi, nếu ý anh định hỏi là vậy.
Anh ta nhìn Hà Chi Sơ với khuôn mặt không cảm xúc:
Sao nào? Người phụ nữ của anh tốt với tôi nên anh ghen à?
Hà Chi Sơ nhếch môi:
Tính cô ấy trẻ con, anh đừng coi là thật.
Tôi không coi là thật, nhưng nếu cô ấy thích bò lên giường tôi thì tôi sẽ không từ chối đâu.
Anh ta khiêu khích nhìn Hà Chi Sơ:
Dù sao cô ấy cũng trẻ, dáng lại đẹp. Hơn nữa… hàng của Hà thiếu, chắc phải ổn lắm…
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.