Chương 2907: Trò giỏi hơn thầy
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 1021 chữ
- 2022-02-23 03:35:49
Lộ Viễn gật đầu, dịu giọng an ủi cô:
Ác giả ác báo, người như cô ta sẽ không có kết quả tốt đâu.
Lộ Cận dọn dẹp nhà bếp x8ong thì đi tới ngồi bên cạnh Cố Niệm Chi, bĩu môi nói với Lộ Viễn:
Sếp Lộ có nói tiếng người được không vậy? Cái gì mà ác giả ác 3báo thế? Rõ ràng là kẻ xấu ắt có trời xử lý.
Cô biết Lộ Cận đã cố sức thể hiện mặt tốt nhất của mình trước mặt cô.
Cố Niệm Chi cười đưa ngón tay cái lên với Lộ Cận:
Ba nói mấy câu ‘lời lẽ sắc bén’ lắm, gãi đúng chỗ ngứa, lập luận chặt chẽ.
Khoảng không gian bất ngờ9 yên lặng.
Cố Niệm Chi xám mặt, vội muốn nói gì đó để giảm bớt sự lúng túng trong phòng khách vì Lộ Cận.
Ôn Đại Hữu và Lương Mỹ Lệ được đưa tới đây đợi tuyên án vào lúc chạng vạng.
Hai cảnh sát canh ngục mặc quân trang, súng đạn sẵn sàng đứng gác trước cửa.
Nhất thời Lộ Cận cũng vui mừng, phấn chấn đáp:
Nào có nào có, con mới vậy, ba chỉ học tập con mà thôi. Con ở trên tòa đúng là bùng nổ. Năm đó luật sư Tần bằng tuổi con bây giờ cũng không có khả năng ăn nói tốt như con đâu. Con đúng là trò giỏi hơn thầy!
Cố Niệm Chi che miệng cười hai tiếng, đột nhiên lại thấy có gì không đúng lắm.
Lộ Cận cầm điều khiển mở tivi lên trước, lúc ông mở ra thì tivi đang phát kênh tin tức, lúc này là tin quốc tế buổi chiều.
Người đứng đầu Ủy ban Thành phố Moscow, thủ đô của Liên Xô Yeltsin và Gorbachev, Chủ tịch Ủy ban thường vụ các vấn đề thanh niên Liên Xô đang có chuyến thăm Hoa Kỳ. Dự kiến ngày mai họ sẽ đi từ phía Tây đến phía Đông, thủ đô Washington, để gặp tổng thống Hoa Kỳ.
Trò giỏi hơn thầy?
Câu nói này áp dụng với cô và Tần Tố Vấn được sao?
Ở thế giới bên kia, đây cũng là hai nhân vật vô cùng nổi tiếng.
Họ chính là người đã cùng nhau lật đổ Liên Xô, một trong những siêu cường thế giới rồi phân chia nó ra hơn một chục quốc gia, chỉ còn lại nước Nga kéo chút hơi tàn.
Lộ Viễn l6ại nhìn cô nở nụ cười, nói:
Không sao đâu, quen rồi.
Cố Niệm Chi bất giác nhìn về phía Lộ Cận, nhưng cô chỉ thấy đôi mắt5 lấp lánh, đầy tinh thần nhìn cô, gương mặt nghiêm túc muốn được tuyên dương.
Cố Niệm Chi mang máng nhớ lại, hình như Hà Chi Sơ cũng từng nói như vậy, ngẫm lại cũng thấy bình thường, cô tựa người vào ghế, bình tĩnh đáp:
Vậy thì tiếc quá, luật sư Tần giỏi giang như thế mà, đúng rồi, ba đưa mấy video luật sư Tần chất vấn quan tòa con còn chưa xem đấy.
Cô đứng dậy lấy laptop trong phòng mình ra, định kết nối với tivi trên tường để xem video.
Nhưng chỉ mới chạy đến gần, trong lon thiếc mà con chó hoang đang đẩy bỗng xì ra loại khí gas không rõ.
Người canh ngục chỉ ngửi một cái đã biết không ổn rồi, nhưng anh ta không kịp nín thở, rất nhanh đã mê man, mềm nhũn ngã xuống đất.
Là người bị chứng khó giao tiếp, Lộ Cận giỏi nhất là cách chấm dứt một cuộc trò chuyện.
Đột nhiên Cố Niệm Chi thấy hơi xót xa trong lòng.
Một người canh ngục nhíu mày, định đuổi mấy con chó này đi.
Anh ta cầm súng rời khỏi vị trí đứng gác của mình, đi tới trước mấy con chó hoang, muốn dùng báng súng xua bọn nó.
Hai người canh ngục đứng gác không buồn để ý, mỗi ngày họ đều có thể thấy mấy loại chó hoang này, không phải là cái gì đặc biệt.
Tiếng leng keng của hộp kim loại vang lên rõ ràng trong đêm.
Cố Niệm Chi dừng tay lại một thoáng.
Yeltsin và Gorbachev?
Không ngờ ở thế giới bên này, Liên Xô còn chưa bị chia cắt, mà họ không chỉ vẫn sống sót mà còn đưa Liên Xô lên chính trường.
Cố Niệm Chi lắc đầu, tiếp tục kết nối, phát video Tần Tố Vấn chất vấn quan tòa lên.
Trại tạm giam Đế Đô được phòng vệ vô cùng nghiêm ngặt.
Trên đường phố vô cùng yên tĩnh, không có ai qua lạ, thỉnh thoảng có mấy con chó hoang tập tễnh đi qua, hít hít mấy hộp đồ hộp bằng kim loại ở nơi gần đó, ngửi tới ngửi lui.
Cố Niệm Chi cong môi nói:
Ba à, trò giỏi hơn thầy sao? Nếu anh Hà mà nghe được thì sẽ tìm ba nói chuyện đấy. Có lúc nói chuyện cũng cần có nghệ thuật, không thể dùng từ ngữ lung tung được...
Lộ Cận thoáng sửng sốt, ông gãi đầu, đột nhiên cả người cứng đờ nhưng cũng nhanh chóng bình thường trở lại, ông cười ha ha nói:
Ba nói không sai mà, năm đó luật sư Tần dạy dỗ chăm sóc con, tuy chỉ có hai năm mà thôi, à à, nếu như bà ấy vẫn có thể dạy dỗ con đến bây giờ, con có thể giỏi đến mức nào nữa chứ.
Lộ Viễn:
....
Cố Niệm Chi:
...
...
Đêm khuya, trước cửa trại tạm giam Đế Đô, mấy ngọn đèn đường mờ mịt đứng trong đêm đông giá lạnh.
Mặc dù nơi này chỉ là trại tạm giam nhưng xung quanh có tường rào nối điện, không chỉ có lưới điện chặn lại mà còn có thể thấy được camera giám sát bất cứ lúc nào.
Cách đó không xa, trên tháp cao có tay súng bắn tỉa và người quan sát 24/24 đợi lệnh, sẵn sàng đánh gục tất cả những ai to gan vượt ngục hay muốn cướp người.
Một canh ngục khác thấy thế thì vội vàng chạy tới muốn kéo anh ta lên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.