Chương 2937: Đúng là kẻ si tình
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 888 chữ
- 2022-02-23 03:35:49
Tần Dao Quang ngước mặt lên, lướt nhanh về phía Hà Thừa Kiên ở bên kia một cái, cắn răng, nhắm mắt lại nói:
Vì Hà Thừa Kiên.
8
Á?
Người trong tòa án lập tức nháo nhào cả lên, thư ký sinh hoạt của Hà Thừa Kiên và các vệ sĩ đi theo đều s3ợ ngây người.
Ý của bà là bà chủ động làm chuyện này vì Hà Thừa Kiên sao?
Cố Niệm Chi càng thấy khó hiểu:
Bà vẫn khẳng định chuyện này có liên quan đến Thượng tướng Hà Thừa Kiên là bởi vì ông ấy muốn đuổi tôi đi, nên bà bèn chủ động giải quyết khó khăn giúp ông ta sao?
Tần Dao Quang nhắm mắt lại, hơi mất kiên nhẫn, lắc đầu nói:
Năng lực hiểu của cô đúng là có vấn đề. Tôi nói là vì ông ấy mà cô lại xuyên tạc thành ông ấy là chủ mưu.
Không phải là xuyên tạc, đây là suy luận hợp lý.
Lúc ra tòa Cố Niệm Chi vẫn luôn rất kiên nhẫn:
Bà bắt cóc tôi, dẫn tôi ra khỏi nhà họ Hà, sau đó bà lại nói là vì Thượng tướng Hà Thừa Kiên, cho nên có thể trực tiếp suy ra chính là vì Hà Thừa Kiên muốn tôi rời khỏi nhà họ Hà nên bà giúp ông ta làm chuyện này.
Hà Thừa Kiên cũng hơi nhíu mày tức giận.
Ông ta có thể thề với6 trời là mình tuyệt đối không sai khiến Tần Dao Quang làm chuyện này.
Hà Chi Sơ ghé vào bên tai ông ta nhẹ giọng nói: 5
Ba, ba đã thấy chưa? Phụ nữ mà điên lên thì thật sự chẳng còn nói lý lẽ gì nữa. Có lẽ chúng ta đã lầm hết rồi, kẻ điên thật sự còn một người nữa.
Tần Dao Quang không ngờ rằng còn có thể giải thích như vậy, vội vàng nhìn về phía Hà Thừa Kiên một cái, thấy ông ta vẫn không thèm nhìn mình thì trong lòng càng thêm bực bội.
Tần Dao Quang mím môi bạnh quai hàm, quyết tâm nói huỵch toẹt ra:
Luật sư Cố, cô bị ảo tưởng quá rồi! Tôi bắt cóc cô vì Thượng tướng Hà Thừa Kiên cũng là vì cô hay sao? Thật ra cô chỉ là mồi nhử thôi. Tôi bắt cóc cô vốn là để dụ Cố Tường Văn cứ chạy trốn khắp nơi ra mà thôi.
Cố Niệm Chi hơi giật mình, nghĩ thầm đây đúng là một khía cạnh mà cô chưa hề nghĩ đến.
Chuyện gì thế này?
Chẳng lẽ vụ án này còn có ẩn khuất gì nữa hay sao?
Dính líu đến Thượn9g tướng Hà, người đàn bà này thật sự dám nói...
Con nói thế là sao?
Không có gì.
Hà Chi Sơ nhếch môi, tiếp tục nghe thẩm vấn.
Bấy giờ Cố Niệm Chi nhanh chóng đi tới, cô cũng cau mày, nói:
Bị cáo Tần Dao Quang, xin hãy nói cho rõ ràng. Bà nói vì Hà Thừa Kiên nghĩa là sao? Ý của bà là chuyện này là do Thượng tướng Hà chủ mưu? Là ông ấy sai khiến bà bắt cóc tôi, muốn đuổi tôi ra khỏi nhà họ Hà?
Hà Thừa Kiên nghe mà cau mày, nghiến răng nghiến lợi nhỏ giọng nói:
Con bé này đang suy luận kiểu gì thế? Ba muốn đuổi nó ra khỏi nhà họ Hà thì còn cần tốn nhiều sức đón nó về làm gì?
Hà Chi Sơ nhún vai nhẹ, trong đôi mắt sóng sánh toát lên ý cười nhàn nhạt.
Tần Dao Quang lắc đầu phủ nhận:
Không, không phải Thượng tướng Hà sai khiến tôi làm như vậy, mà là tôi làm vì ông ấy.
Cô lên tinh thần, lập tức xoáy sâu vào vấn đề:
Ồ? Bà bắt cóc tôi là để dẫn dụ Cố Tường Văn đang chạy trốn ra mặt sao? Vì sao thế? Sao bà biết Cố Tường Văn sẽ phát hiện ra bà muốn bắt cóc tôi?
Tần Dao Quang giơ ngón tay chỉ vào não trái của mình:
Cô có biết tại sao tôi phải lắp con chip sinh vật chống lại tác dụng thôi miên vào đầu mình không? Bởi vì tôi biết Cố Tường Văn vẫn chưa dứt tình với tôi, luôn âm thầm quan sát tôi trong bóng tối. Tôi làm cái gì ông ta cũng biết cả.
Thật ra những chuyện này là sau khi bị Cố Tường Văn cuỗm Cố Niệm Chi đi thì Tần Dao Quang mới hiểu ra được, bấy giờ bà ta mới nghĩ ra chuyện thì ra cho dù Cố Tường Văn đang chạy trốn thì ông vẫn luôn theo dõi bà ta.
Nhưng đã lên tòa thì những lời bà ta nói ra phải có logic có chứng cứ.
Cố Niệm Chi nghe thấy thế thì muốn bật cười:
Cố Tường Văn vẫn chưa dứt tình cũ với bà?
Đúng, nếu không thì tại sao ông ta cứ luôn giám sát tôi?
Tần Dao Quang nói năng rất hùng hồn:
Nhưng tôi không thích ông ta, từ lâu tôi đã nói rồi, tôi chỉ có tình cảm với duy nhất một người mà thôi, chính là Thượng tướng Hà Thừa Kiên. Cố Tường Văn có xách giày cho Thượng tướng Hà cũng không xứng!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.