Chương 3116: Tôi biết ông đã làm gì


Vì thế ông ta mới yên tâm thoải mái sử dụng, cuối cùng thậm chí còn dựa vào thí nghiệm này để được các giáo sư trong ban 8phản biện luận án nhất trí tán dương, được giải thưởng cao nhất cho luận án tiến sĩ của Đại học Harvard.

Luận án3 tiến sĩ của ông ta có nhiều nội dung như vậy, nhưng các giáo sư lại chỉ khen không dứt miệng mỗi thí nghiệm này...
9
Nghĩ tới đây, Beizo Ishihara toát hết mồ hôi lạnh.

Ông ta trầm mặc hồi lâu, run rẩy há miệng mở trang cuối c6ùng của tờ bút ký thí nghiệm vàng ố ra, nhìn thấy mấy đồ thị khúc khuỷu vẽ trên mặt giấy, không rõ là cái gì.
Rất nhanh thôi, mọi người sẽ biết ông ta đã làm gì, ông ta không tin Cố Tường Văn sẽ không có cách vạch trần chuyện mình làm năm đó.
Nếu Beizo Ishihara đã chuẩn bị hết những thứ này thì tám năm trước, ông ta tin rằng chắc chắn Cố Tường Văn còn có thể làm được những bước sau.
Từ đây, giới học thuật sẽ biết, Beizo Ishihara, học giả gen sinh học giỏi nhất từ Nhật Bản, chủ tịch hội khoa học Quỹ Dân số Liên hợp quốc, là một kẻ đạo văn.
Tất cả mọi thứ của ông ta, danh dự, địa vị, những thành quả mà ông ta vất vả nghiên cứu bao năm qua đều sẽ bị phát hiện không phải là của ông ta.
Theo quy định từ trường Đại học Harvard, sao chép luận án tốt nghiệp sẽ bị hủy học vị.
Ngay cả học vị tiến sĩ của mình cũng sẽ mất đi sao?
Ph5ía dưới hình vẽ đó có mấy dòng chữ, rõ ràng là viết ra sau này.
Chẳng lẽ là Cố Tường Văn đã viết lúc sắp chết vào tám năm trước sao?

Tôi biết ông đã làm cái gì...

Sao chép trong giới học thuật có hậu quả nghiêm trọng như thế nào, Beizo Ishihara biết hơn ai khác.
Năm đó ông ta dám làm, điều kiện tiên quyết là vì chắc chắn Cố Tường Văn sẽ không phát hiện ra. Hơn nữa, ông ta còn đợi hai năm, đợi sau khi Cố Tường Văn tốt nghiệp, ông ta công khai bảo vệ luận án tiến sĩ sẽ không liên quan gì tới mấy tờ quy trình thí nghiệm này nữa, cho nên mới cẩn thận đưa nó vào luận án của mình.
Không ngờ tên Cố Tường Văn này lại âm mưu, gian xảo như vậy...

Ăn hại, lấy rồi mà cũng không làm được kết quả thí nghiệm hoàn hảo.

Beizo Ishihara nhìn đồ thị khúc khuỷu kia, gào lên một tiếng, ông ta ném hết mấy tờ bút ký và ống nghiệm đi, giống như khoai lang nóng bỏng tay.

Tôi không phải là đồ ăn hại... Tôi không phải là đồ ăn hại... Tôi không phải là đồ ăn hại...

Ánh mắt ông ta dần sững lại, suy nghĩ ngổn ngang. Mình là đồ ăn hại... mình không phải là đồ ăn hại... mình là đồ ăn hại... mình không phải là đồ ăn hại...
Ông ta như một mã code đi vào quá trình tuần hoàn vô hạn.
Xong rồi, mọi thứ xong hết rồi!
Đây là cái hố để chờ ông ta nhảy xuống mà!
Beizo Ishihara chậm rãi đi vào phòng mình.
Trong vali của ông ta có một cây dao dài, là dao võ sĩ mà ba ông ta để lại. Dù đi đến đâu ông ta cũng mang theo, như là để cổ vũ cho mình.
Mọi người mở cửa phòng nhìn ra bên ngoài.
Nhân viên phục vụ của khách sạn đang luống cuống tay chân chạy tới trước một phòng.
Một người trông như quản lý nói với mọi người đang lo lắng:
Xảy ra vài chuyện thôi, xin mọi người không nên ra ngoài.

Ánh đèn trong phòng ngủ hắt lên lưỡi dao sáng như tuyết, giữa đêm đông.
Beizo Ishihara nhắm mắt, kéo áo tắm của mình ra, hai tay nắm chuôi dao dài, đâm thẳng vào bụng mình.
...
Thói quen này ông ta từng nói với Cố Tường Văn, thậm chí còn cho Cố Tường Văn xem cây dao dài võ sĩ đó.
Vì đồ vật này mà rất ít khi ông ta đi máy bay, bây giờ kiểm tra an ninh ngày càng nghiêm ngặt, cây dao dài này chỉ có thể gửi vận chuyển đặc biệt mà thôi.
Rút cây dao từ trong vali ra, ông ta lấy khăn lau cẩn thận một lát.

Xảy ra chuyện gì thế?


Sao vậy?

Tầng này chủ yếu là phòng đơn sang trọng, chỉ có bảy tám người ở.
Sau khi Lộ Cận ném đồ vật đó tới trước cửa phòng của Beizo Ishihara thì không rời đi ngay.
Ông ngồi trong phòng mình, bắt tréo chân, từ điện thoại di động, ông bắt đầu nghiên cứu hệ thống an ninh mạng của khách sạn Dunhill.
Đúng thời gian ông xác định, ngoài cửa hành lang vang lên tiếng bước chân dồn dập.

Xảy ra chuyện gì? Chúng tôi có quyền được biết chứ!


Những người này không dễ bị lừa, họ ồn ào hỏi quản lý khách sạn.

Người quản lý không chịu nổi nên bèn đáp:
Xin mọi người yên lặng, đừng hốt hoảng. Cảnh sát và xe cấp cứu sẽ đến ngay.



Cái gì? Cảnh sát và xe cấp cứu? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.